Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 906: Địa Bảo: Thanh Diễm Địa Tâm Hà

Thẩm Minh Hải xoa cằm nói: "Vương Triệt còn rất nổi danh tại học viện của các cậu à? Nhưng mà cũng xác thực là những năm này tôi còn thực sự tìm không thấy một người đàn ông nào có dáng dấp còn đẹp trai hơn so với tôi ngoài cậu ta ra!"
Nam tử kia cười mắng: "Cút đi, Thẩm Minh Hải cậu có dáng dấp ra sao mà không tự mình xem lại à? Ngay cả một nửa nhan sắc của em gái cậu mà cậu cũng không đuổi kịp. Cho cậu ăn bể bụng thì cũng chỉ là cái trình độ trung thượng thôi, nếu bàn về độ đẹp trai thì tại học viện Thần Đô tôi là thứ hai thì ai dám nói mình thứ nhất?"
Thẩm Minh Hải cười nhạo phản bác: "Chết cười tôi! Đến cậu mà còn có thể tại học viện Thần Đô nhận mình đẹp trai thứ nhất thì không phải người nào cũng đều có nhận mình như vậy sao?"
Hai người nhất thời phun nhau lên...
Lý Vân Tụ thấy vậy liền lắc đầu.
Vị nữ nhân bên cạnh hỏi: "Chị Vân Tụ, vì sao những nam nhân này đều để ý đến dung mạo nhan sắc của mình như vậy?"
Lý Vân Tụ cười nói: "Người càng xấu thì đương nhiên sẽ càng để ý rồi!"
Cô ấy nói chưa dứt lời thì Thẩm Minh Hải liền tức giận nói: "Lý Vân Tụ, ý cậu là gì? Lần trước tại cúp Vương Giả nếu không phải tôi nhìn thấy cậu đẹp thì tại thời khắc trận chung kết tôi vì bảo trì phong độ hiệp sĩ mà giúp cậu một tay, nếu không cậu cảm thấy cậu có thể thắng được sao?"
Lý Vân Tụ cười nói: "Vậy lần này cậu có thể không cần bảo trì phong độ hiệp sĩ rồi!"
Nữ tử bên người Thẩm Minh Hải bỗng nhiên cười hì hì một tiếng rồi nói: "Cậu bảo trì phong độ hiệp sĩ cái rắm á! Cậu chỉ là đồ ăn cho người ta thôi! Năm ngoái tranh tài xong và lúc trở về Thẩm Minh Hải còn nói cùng tôi là Lý Vân Tụ mạnh vãi nồi, nếu không thì cậu ta cuối cùng..."
Mới nói được đến đây thì cô ấy liền bị Thẩm Minh Hải che miệng lại, nói: "Hương Hương, cậu thật quá đáng, cái chuyện này làm sao cậu lại hướng ra bên ngoài nói? Cậu là bạn gái của tôi mà! Thẩm Minh Hải ho khan mấy tiếng rồi nói:
“Tuy chị Vân Tụ là chị họ của tôi! Cậu nha, mỗi ngày khoác lác đến nghiện, bình thường tôi không trị nổi cậu nhưng sẽ luôn có người có thể trị cậu."
"Thay cái chủ đề, thay cái chủ đề đi! Còn có mười mấy tiếng nữa là thi đua sẽ kết thúc. Tầng thứ bảy kia hẳn là không có nhiều khả năng lắm. Hôm nay chúng ta có biện pháp nào thì cứ thứ thử hết đi, nếu như thực sự không được thì liền tập trung vào dập tắt toàn bộ địa hỏa tại tầng thứ sáu là được rồi."
Lâm Hi đứng một bên trầm tư nói: "Mỗi người đều có khả năng riêng của mình. Tôi cảm thấy nói không chừng Vương Triệt thật sự có biện pháp đấy!"
Lâm Hi không khỏi hồi tưởng lại sự việc nạy vảy rồng vào mùng 1 đầu năm.
Cô ấy đến nay đều không nghĩ ra, Vương Triệt đã làm thế nào mà có thể từ trên thân Vân Hải Thanh Long nạy ra hơn 100 cái vảy rồng?
Ở một bên khác, Thẩm Minh Loan đã mang theo Vương Triệt rời đi Hỏa Linh Tiểu Trúc và qua không lâu cả hai đã đến gần một cái hỏa trì to lớn.
Nói là hỏa trì nhưng trên thực tế nó càng giống như là một con sông.
Nhưng tại vị trí hạ du đã bị ngăn chặn.
Trong con sông tất cả đều là dung nham.
Hẳn là dung nham đã thuận theo địa hỏa mà lan tràn ra ngoài.
Thẩm Minh Loan chỉ về nơi xa, nói: "Lỗ hổng tại nơi nào đó đã bị phong ấn lại, không thì những địa hỏa và dung nham này sẽ xuôi dòng mà hướng về phía dưới, như vậy mấy tầng địa hỏa bị dập tắt trước đó lại sẽ tiếp tục xuất hiện."
Vương Triệt nhìn thoáng qua và anh phát hiện địa hỏa bên trong hỏa trì cũng không tính là quá khoa trương.
Nó gần giống với địa hỏa của tầng thứ sáu, chỉ là nhiệt độ hơi cao hơn một chút.
Nhưng lấy thực lực hàng đầu của các đội ngũ như Thẩm Minh Hải và Lý Vân Tụ, vậy muốn dập tắt chúng cũng sẽ không khó lắm.
Nếu bọn họ đã bị vây ở chỗ này thì khẳng định là đang có chỗ khó khăn hơn nữa.
Thẩm Minh Loan bất đắc dĩ nói: "Cậu cũng phát hiện ra à? Về địa hỏa tại hỏa trì thì chúng tôi vẫn có thể miễn cưỡng dập tắt được, nhưng cái khó là sau khi dập tắt thì chúng sẽ lập tức sinh ra địa hỏa."
Vương Triệt nói: "Vậy xem ra là đã có nguyên nhân sâu xa."
"Ừm!"
Thẩm Minh Loan mang theo Vương Triệt đi dọc hỏa trì, tại trung tâm hỏa trì cả hai thấy được một vòng hồng quang.
Thẩm Minh Loan nói: "Đó chính là nguyên nhân sâu xa! Tại trung tâm hỏa trì có một gốc hồn thực cấp bậc địa bảo, nó gọi là Thanh Diễm Địa Tâm Hà. Nó phát ra năng lượng hoả diễm có thể để cho nơi này biến thành một cái biển lửa. Và năng lượng địa hỏa cũng có nguồn gốc từ loại hồn thực này."
Tài nguyên đều có các phẩm cấp khác nhau, ngoại trừ sơ trung cao thì về sau còn có các loại phẩm cấp như trân bảo, địa bảo, thiên tài,...
Giống như là loại Sinh Mệnh Nguyên Thạch kia sẽ thuộc về trân bảo.
Nó là thứ phi thường hiếm thấy, ít nơi sản xuất.
Mà thiên tài và địa bảo liền cần hoàn cảnh đặc thù thì mới có thể sinh trưởng ra, vả lại độ khó bồi dưỡng cực lớn, thời gian sinh trưởng cũng dài dằng dặc.
Nhưng thường thường chúng đều sẽ tạo ra một ít lực lượng đặc biệt.
Trước đó gốc Thiên Tượng Cửu San Căn kia cũng đã thuộc về dạng địa bảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận