Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1402: Vương Triệt Bị Lãng Quên?

Thần Dụ Thiên Vương trầm mặc một hồi rồi mới nói: "Thật ra tôi cũng nghĩ như vậy, vì rốt cuộc tôi đã đáp ứng cha mẹ cậu ta. Nhưng Mặc Ngọc Tinh bên kia có tình huống quá phức tạp, hiện tại sẽ không thể tùy tiện tiến đến đó được."
Hà Huyên đột nhiên hỏi: "Là hiện tại không thể hay là về sau không thể? Tôi nghe nói Vân Không Thiên Vương tại một năm trước đã dẫn đội chống cự hàn triều và biến mất tại bên trong hàn triều. Sau đó đã không có tin tức gì nữa."
Thần Dụ Thiên Vương: "..."
Hà Huyên nói tiếp:
"Mà theo tôi được biết thì hồn sủng của Vân Không Thiên Vương có năng lực truyền tống không gian, và ông ấy là một trong năm vị Thiên Vương đã đem Vương Triệt và hai vị bá chủ thời viễn cổ kia truyền tống đến Mặc Ngọc Tinh."
"Cha tôi nói rằng muốn thông qua nhảy vọt không gian để định vị Mặc Ngọc Tinh thì dù thiếu một vị Thiên Vương cũng đều không thể làm được. Bởi vì khoảng cách tới nơi đó phi thường xa xôi."
Thần Dụ Thiên Vương: "..."
Thần Dụ Thiên Vương nhỏ giọng hỏi: "Cô đều đã nghe nói thì còn hỏi tôi làm cái gì?"
Thật ra Hà Huyên chỉ mới phỏng đoán, và một năm trước chiến khu đã có rất nhiều giáo sư và học giả từng có loại phỏng đoán này. Bọn họ nghĩ tới việc sẽ mang về Vương Triệt và mấu chốt nhất là quả trứng ướp lạnh kia!
Nhưng mà khi đó bọn họ vẫn là lo lắng không gian của Mặc Ngọc Tinh còn không ổn định, vậy một khi năm vị Thiên Vương thi triển nhảy vọt không gian sẽ xuất hiện vấn đề. Nếu làm không tốt thì sẽ nguy hiểm đến tính mệnh của năm vị Thiên Vương.
Cho nên chiến khu cũng không dám tùy tiện làm ra quyết định mà dự định trì hoãn một hồi.
Tuy nhiên không ai nghĩ tới về sau Vân Không Thiên Vương đã xảy ra chuyện, mà hiện tại cũng chưa tìm thấy ông ta.
Theo tình thế hàn triều càng thêm khẩn cấp, tầm quan trọng của quả trứng ướp lạnh kia cũng càng thêm mấu chốt.
Thần Dụ Thiên Vương nói:
"Nửa năm trước chúng tôi cũng đã thử qua một lần nhưng thất bại! Hồn thú hệ Không Gian quá mức hi hữu, mà hồn sủng 20 vạn năm tu vi hồn lực của Vân Không Thiên Vương trong chiến khu chúng ta cũng không có mấy."
"Vả lại không gian tọa độ của Mặc Ngọc Tinh tương đối đặc thù. Thời điểm đi tới trước kia chiến khu đã đem mật mã tọa độ gửi cho năm vị Thiên Vương đảm bảo. Vậy muốn đi tới Mặc Ngọc Tinh thì cần có năm vị Thiên Vương hợp nhất mới được, và dùng chuyện này để làm phòng bị. Đồng thời hàng năm đều sẽ thay đổi mật mã tọa độ.”
“Mà Vân Không Thiên Vương biến mất sau khi tiến vào hàn triều thì chiến khu chúng ta còn chưa kịp đổi mới mật mã. Nói một cách khác, cho dù chúng ta có được Hồn sủng hệ Không Gian 20 vạn năm tu vi hồn lực, hoặc là Khế Hồn Sư tương đương, nhưng nếu không có Vân Không Thiên Vương hỗ trợ cung cấp mật mã tọa độ mà chỉ dựa vào bốn vị Thiên Vương chúng tôi thì sẽ không cách nào định vị được Mặc Ngọc Tinh."
Hà Huyên: "..."
Hà Huyên bó tay hỏi: "Cho nên Vương Triệt sẽ không thể về được nữa sao?"
Thần Dụ Thiên Vương liền rơi vào trầm mặc.
Thật ra mất đi một viên Mặc Ngọc Tinh cũng không tính là gì, vì rốt cuộc đây chẳng qua chỉ là một viên hoang tinh mà thôi.
Nhưng quả trứng ướp lạnh kia rất là trọng yếu. Tuy nói nó cũng không nhất định có bao quan hệ lớn với hàn triều, nhưng nó cũng thuộc về dạng cần thiết đến muốn mạng.
Thần Dụ Thiên Vương thở dài nói: "Trước mắt mà nói thì chính là như vậy!"
Hà Huyên cảm thấy tức giận hỏi: "Vậy còn Vương Triệt bị ném tới viên hoang tinh kia thì sao?"
Thần Dụ Thiên Vương e hèm một cái rồi nói: "Cô đừng kích động! Thật ra vẫn có biện pháp! Về mật mã tọa độ không gian của Vân Không Thiên Vương thì tôi vẫn có thể tiến hành suy tính ra được."
Hà Huyên: "Phải mất bao lâu?"
Thần Dụ Thiên Vương: "Nếu như không có hàn triều thì rất nhanh liền có thể suy tính ra."
Hà Huyên: "Vậy bây giờ thì sao?"
Thần Dụ Thiên Vương: "Khó mà nói! Nếu như chúng ta không giải quyết được hàn triều thì đại khái cần 100 năm."
Hà Huyên thốt lên: "100 năm á? Vậy coi như chúng ta có thể vượt qua hàn triều để đến Mặc Ngọc Tinh thì thi thể của cậu ta cũng đã hoà thành bùn đất rồi!"
"..."
Thần Dụ Thiên Vương nói: "Lúc trước cậu ta đã nói muốn lưu tại hoang tinh để tu luyện mấy chục năm, cho nên chắc hẳn sẽ không có vấn đề gì! Vả lại cậu ta đã học làm ruộng và thiên phú cực kỳ cao, như vậy chuyện cậu ta chết ở bên kia là rất không có khả năng!"
"..."
Tại Mặc Ngọc Tinh, lịch Đông Hoa trung tuần tháng 6 năm 3023.
Thời hạn 3 năm đã đến.
"Ta cần phải trở về rồi nhưng người của bọn họ đâu nhỉ?"
Vương Triệt cảm thụ được sự an tĩnh trên Mặc Ngọc Tinh, trong chốc lát anh có chút không biết nên nói cái gì cho phải.
"Chẳng lẽ bọn họ đã quên ta rồi sao?"
Ngay từ đầu Vương Triệt đã cảm thấy chuyện này rất không có khả năng. Cho đến lại qua hai năm thì Vương Triệt đã có thể xác định bọn họ chắc hẳn đã quên mình rồi.
"Ti ngô!"
Phía trên bầu trời mênh mông, thân ảnh của một con Hồn thú xinh xắn đang phi tốc di động. Sau lưng nó kéo lấy một luồng lưu quang cầu vồng.
Bên trong lưu quang là lít nha lít nhít Hồn thú nho nhỏ tựa như vạn mã phi hành mà bay theo phía sau nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận