Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 705: Một Bình

Trịnh Thiếu Dương cười nói: "Đừng khách sáo, cậu có thể uống bao nhiêu thì cứ uống. Đám học sinh ở đây chỉ có Triệu Chỉ Qua là khá mạnh nên có thể uống nguyên một chén, còn lại đều yếu vô cùng. Các trường đại học khác cũng có mấy người rất mạnh và đã dựa vào Võ Hồn phụ thể để có thể cưỡng ép uống được một chén. Cựu học trưởng Khổng Đại Vị đã tốt nghiệp đại học Lâm Hải của cậu có Võ Hồn khá lợi hại, nhưng đáng tiếc anh ta chỉ có thể uống một chén chứ uống tiếp là không nổi. Thế nào, tôi cho cậu luôn cả một bình nhé, cậu có uống nổi không?"
Vương Triệt nhìn vào acsi bình và hơi hít hà.
Loại rượu này hẳn là vào năm trước đã bắt đầu ủ để sử dụng cho Tiết Đông Nông năm nay.
Hương vị ngửi qua quả thật không tệ.
Vương Triệt còn chưa kịp uống thì đúng lúc này, giáo sư Vân đi tới và nhìn Trịnh Thiếu Dương nói:
"Làm càn! Cậu nhóc em đúng là cực kỳ không khách sáo, bản thân em cũng không uống nổi hai chén mà trực tiếp bảo người ta uống một bình là sao hả? Lão Nam, nếu rượu của ông nhiều thì không bằng cho tôi uống một chút đi?"
Trịnh Thiếu Dương ho khan vài tiếng rồi vội vàng lui ra.
Hiệu trưởng Nam từ sau gian hàng đi ra và cười ha ha nói:
"Lão Vân, chuyện này không thể được. Túy Thiên Thu này là để chuẩn bị cho bọn trẻ nên ông cũng đừng đến nhúng vào. Đây chính là rượu ngon do chúng tôi ủ chế suốt một năm, bên ngoài muốn uống cũng không được."
"Nếu không phải là Tiết Đông Nông thì tôi cũng không nỡ lấy ra đâu."
"Ông cũng biết bản lĩnh của bạn học Vương Triệt mà. Chúng tôi lấy ra một bình chính là thành ý, còn em ấy uống được bao nhiêu thì uống bấy nhiêu."
Giáo sư Vân trừng mắt Hiệu trưởng Nam vài lần rồi nhìn về phía Vương Triệt, nói: "Em lúc này mới nghỉ ngơi có mấy giờ mà loại rượu này mặc dù không tệ nhưng em chỉ uống chút ít là được rồi."
Nói xong Giáo sư Vân đánh giá trên dưới Vương Triệt một lần và khẽ nhíu mày.
Ông ấy có cảm giác Vương Triệt giống như không có gì thay đổi...
Vương Triệt cười nói: "Không sao đâu thầy, đây là lòng tốt của đại học tổng hợp Bắc Giang mà. Em đang hơi khát nước nên sẽ không khách sáo nữa. Vừa vặn đại hội Trân Tu này cũng đã sắp kết thúc rồi."
Trịnh Thiếu Dương cười híp mắt.
Anh ta dự định ở thi đấu ‘song vương tranh bá’ lát sau sẽ để cho Thạch Tượng Ma Vương của mình đi khiêu khích Vương Triệt.
Hồn sủng vương giả hơn hai nghìn năm tu vi hồn lực mà muốn đánh bại một vị Khế Hồn Sư tầm cấp 20, và Võ Hồn còn là Khí Võ Hồn Đánh thì sẽ rất dễ dàng!
Thạch Tượng Ma Vương mà đánh với Lục Mao Trùng hay Từ Lực Kiếm thì nhất định sẽ đánh không lại.
Nhưng Trịnh Thiếu Dương luôn cảm thấy có điểm gì là lạ, anh ta nghĩ đến có khi nào chính bản thân Vương Triệt cũng rất mạnh không nhỉ?
Thế là anh ta liền chờ ở đây để quan sát Vương Triệt nhằm kiểm tra xem cường độ thân thể của Vương Triệt để tính ra chút thực lực của anh.
'Uống một bình rượu thì còn có thể tiếp nhận. Nhưng nếu Vương Triệt có thể uống hai bình rượu trở lên thì cường độ thân thể của cậu ta nhất định rất dị thường. Cho nên Thạch Tượng Ma Vương muốn đánh thắng sẽ rất khó. '
'Nếu cậu ta chỉ uống mấy chén thì đến lúc đó ta nhất định sẽ ưu tiên khiêu khích và đánh bại cậu ta! '
'Chẳng qua là bình thường muốn uống một bình cũng khó có khả năng. '
Trịnh Thiếu Dương cực kỳ coi trọng thi đấu ‘song vương tranh bá’ sau đó.
Năm nay thi đấu ‘song vương tranh bá’ khá lợi hại, nên nhất định phải nhanh chóng đào thải đối thủ trước.
Lúc này Vương Triệt đi tới và nhìn xem bình rượu ngon kia, sau đó anh mở ra nắp bình và hít hà.
Vương Triệt khen một tiếng: "Rượu ngon!"
Một bình rượu ngon này thì tương đương với bốn tô canh Bát Trân Bảo.
Mấu chốt là nồng độ năng lượng trong rượu này còn cao hơn cả Bát Trân Bảo, không biết bọn họ đã dùng bao nhiêu vật liệu quý báu để ủ ra.
Vương Triệt nghĩ thầm, uống một bình thì đã khá đủ rồi.
Trầm ngâm mấy giây rồi cổ tay Vương Triệt khẽ động, anh ngửa đầu dốc ngược bình rượu ngon. Rượu này trong suốt giống như dòng nước ma chảy vào trong miệng Vương Triệt.
Cách uống hào phóng này khiến cho mọi người nhất thời nhìn đến trợn mắt há hốc mồm. Sau khi uống xong, Vương Triệt nhìn đám người xung quanh mà cười nói: "Các vị đều nhìn tôi làm gì vậy? Không phải uống rượu thì nên uống thế à?"
Đám người: "..."
Vương Triệt để bình rượu xuống và tinh tế thưởng thức.
Vương Triệt đã từng uống qua không ít rượu ngon, nếu không xem xét phẩm cấp thì Vương Triệt cảm thấy Túy Thiên Thu của đại học tổng hợp Bắc Giang cũng không tệ lắm.
Chủ yếu là bên trong đã sử dụng không ít hồn thực hiếm gặp và vật liệu trân quý.
Không chỉ có cả khẩu vị và cảm giác, mà hồn lực bàng bạc ẩn chứa trong rượu càng nồng đậm hơn.
Mạnh hơn canh Bát Trân Bảo một chút.
'Uống một bình là đã khá đủ rồi. '
Một bình rượu này tương đương với mấy viên Võ Hồn Nguyên Tinh.
Để tu luyện ra hai sợi Bách Luyện Hồn Lực là tuyệt đối đầy đủ.
Đương nhiên loại rượu này không thể uống nhiều vì thân thể sẽ không chịu nổi do Vương Triệt đã ăn đủ nhiều rồi.
Bách Luyện Hồn Lực tăng lên cũng có giới hạn, nếu lập tức tăng nhiều quá thì thân thể Vương Triệt chưa hẳn có thể thích ứng được.
Cho dù Vương Triệt còn có thể uống thêm một hai bình nữa, nhưng bước chân vẫn không thể bước quá lớn.
Coi như anh có tu luyện ra thêm mấy sợi Bách Luyện Hồn Lực nhưng cũng không có gì tốt đối với Vương Triệt mà ngược lại còn có hại.
Bởi vì việc tu luyện sẽ đặt nặng vững chắc căn cơ, khi thông qua sử dụng bữa ăn hoặc đan dược để tu vi tăng mạnh thì nhất định phải vừa phải.
Chỉ là cách uống rượu hào phóng của Vương Triệt đã khiến cho đám người xung quanh cảm thấy rất chấn kinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận