Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1062: Thử Uy Lực

Thanh Linh Điệp dùng cánh vuốt vuốt đầu Tiểu Mao Trùng, nói:
"Đến đây, bé con! Mi thi triển một chút chiêu phun tơ của mi đi nào!"
"Hãy toàn lực thi triển đối với ta là được rồi, không cần sợ ta sẽ bị thương, vì ta muốn tự mình cảm thụ một chút Hồn kỹ của mi."
Thanh Linh Điệp không có phòng bị chút nào mà đứng tại trước mặt Tiểu Mao Trùng.
Tiểu Mao Trùng suy nghĩ rồi đi tới, nó há mồm phun ra một chiêu phun tơ.
"Ngô! ! !"
Sợi tơ màu trắng linh hoạt như một thanh lợi kiếm, nhanh chóng bay quanh thân thể Thanh Linh Điệp!
Vèo vèo vèo! ! !
Bí kỹ phun tơ + Ngự Kiếm Thuật!
Trước tiên, sắc mặt Thanh Linh Điệp bỗng nhiên thay đổi.
"Cái uy lực này..."
Thanh Linh Điệp còn chưa nói hết thì miệng của nó đã bị sợi tơ của Tiểu Mao Trùng bao bọc lại.
"Ngô?"
Nghe được âm thanh này mà Tiểu Mao Trùng liền ngừng phun tơ lại.
Đại Tổ Thánh Hồ nhìn thoáng qua và nói:
"Không có việc gì, nó muốn nói là chiêu phun tơ này của mi có uy lực còn chưa đủ. Đừng sợ, Thanh Linh Điệp đã có hơn 15000 năm tu vi hồn lực, mặc dù Hồn thú Trùng tộc chúng ta có cường độ thân thể không cao, nhưng những năm gần đây nó vẫn luôn rèn luyện thân thể, cho nên sẽ mạnh hơn xa so với trong tưởng tượng của mi."
"Chiêu phun tơ này được mi thi triển ra không tệ, lực khống chế cũng cực kỳ mạnh. Xem ra bình thường mi đã tập luyện chiêu này rất tốt!"
Đại Tổ Thánh Hồ tán dương xuất phát từ nội tâm.
Nó có thể cảm giác được chiêu phun tơ này có uy lực rất mạnh, mà lực khống chế cũng hết sức kinh người. Về điểm ấy coi như là Thanh Linh Điệp thì cũng chưa hẳn có thể làm được.
Tiểu Mao Trùng hơi run lên.
Toàn thân nó có chút phát sáng, trong chốc lát sợi tơ kia lần nữa biến hóa.
Gần như là trong nháy mắt, sợi tơ đã phân ra vô số ảo ảnh!
Bí kỹ phun tơ + Phân Quang Hóa Ảnh!
Tựa như phun tơ thành kén, chỉ một sợi tơ mà trong chốc lát đã hóa thành vô số sợi, và mỗi một sợi tơ đều đặt tại các góc độ khác nhau trên thân Thanh Linh Điệp. Chỉ trong chớp mắt đã bọc lại toàn bộ thân thể của Thanh Linh Điệp.
Nhìn thấy cảnh này mà Đại Tổ Thánh Hồ cảm giác rất không thích hợp.
Chiêu phun tơ này lại có thể phân ra số lượng sợi tơ còn nhiều hơn so với vừa rồi Thanh Linh Điệp đã phun ra.
Chỉ là uy lực cũng không có mạnh như vậy.
Nhưng số lượng nhiều như thế mà lại cộng thêm lực khống chế kinh người, vậy cũng đã rất không hợp thói thường!
Đại Tổ Thánh Hồ hỏi thăm dò một tiếng: "Thanh Linh?"
Nhưng không có tiếng trả lời.
Đại Tổ Thánh Hồ gật đầu, nói: "Khí tức sinh mệnh không có biến hóa, xem ra không có vấn đề gì nhiều lắm. Bé con, tiếp tục gia tăng cường độ đi! Mi còn có năng lực gì thì cứ tiếp tục lấy ra!"
Tiểu Mao Trùng suy nghĩ rồi khí tức toàn thân nó liền biến đổi.
Một luồng tiên thiên hồn hỏa cực nóng bỗng nhiên xông ra từ trên người nó.
Sau một giây, tiên thiên hồn hỏa đã dọc theo sợi tơ trong miệng Tiểu Mao Trùng mà lan tràn đến toàn bộ kén tơ đang bao khỏa xung quanh Thanh Linh Điệp.
Đại Tổ Thánh Hồ sững sờ nói: "Hả? Hỏa diễm sao? Trong cơ thể nó có mấy loại lực lượng mà lại còn là hỏa diễm ư? Hồn thú loại Trùng mà có năng lực khống khế hỏa diễm chính là cực ít."
Cổ Thụ Chiến Tranh nói: "Đâu chỉ là cực ít, mà tại rừng Tổ Hồn trước mắt chỉ có một con Cổ Hồn thú có được hai loại thuộc tính là côn trùng và hỏa diễm thôi."
"Ta sợ là thằng nhóc Thanh Linh Điệp này sẽ không chịu được vì nó phi thường sợ lửa. Vừa rồi nó lại không có phòng bị chút nào mà bỗng chốc bị chiêu phun tơ bao khỏa, tuy nó có tu vi hồn lực mạnh hơn nhưng chỉ sợ cường độ thân thể của nó sẽ chịu không được chiêu phun tơ có trình độ này."
Đại Tổ Thánh Hồ cũng nghĩ đến điểm này và gật đầu nói vói Tiểu Mao Trùng: "Được rồi!"
Lúc này Tiểu Mao Trùng cũng gật đầu và thu hồi chiêu phun tơ.
Sau khi sợi tơ thối lui như nước rút thủy triều từ trên thân Thanh Linh Điệp, làm lộ ra Thanh Linh Điệp đã bị bỏng đến thân thể đỏ hồng.
Hùng Bảo và Từ Lực Kiếm ở một bên ôm nhau che lại con mắt.
Quá thảm rồi!
Dưới tình huống không có phòng bị thì đến cả Hùng Bảo cũng tự cho rằng chính mình sẽ không nhất định có thể gánh vác được hỏa diễm của Tiểu Mao Trùng.
Nhất là mấy loại hỏa diễm của Tiểu Mao Trùng đều phi thường biến thái.
Mà còn là tiên thiên hồn hỏa có uy lực cực mạnh nữa chứ.
"..."
Nhìn thấy cảnh này mà Đại Tổ Thánh Hồ cảm giác mình đã quá xem thường con Tiểu Thanh Trùng này rồi.
Một lát sau, Thanh Linh Điệp mới run rẩy đứng lên và giương cánh, nó vẫn bình tĩnh nhưng giọng nói có chút run rẩy: "Không tệ! Rất mạnh! Uy lực cực kỳ mạnh!"
Tiểu Mao Trùng khiêm tốn cúi đầu và kêu lên vài tiếng.
Thanh Linh Điệp nhìn về phía Đại Tổ Thánh Hồ, nói: "Chiêu phun tơ của nó đã có trình độ này thì ta đã không có gì tốt để dạy cho nó nữa..."
Quá biến thái!
Từ lúc sợi tơ quấn lên trên người thì Thanh Linh Điệp đã cảm giác được rất không bình thường.
Đầu tiên là sợi tơ ẩn chứa độc tố cực mạnh.
Đương nhiên, nó thân làm Thanh Linh Điệp nên sẽ có sự miễn dịch rất mạnh đối với độc tố.
Mấu chốt là sợi tơ này tựa như có linh tính mà có thể khẽ nhúc nhích. Khi đâm vào bên trong thân thể còn có thể tùy ý di động và tùy ý phá hư.
Mà nó còn có thể phân ra vô số sợi tơ và mỗi một sợi tơ cũng đều có được linh tính!
Nhất là sợi tơ hỏa diễm phía sau, quả thực là một kích trí mạng!
Đến Hồn thú vạn năm tu vi hồn lực cũng bị vây khốn như thế, nếu là Hồn thú hơi yếu một chút thì sợ là sẽ trực tiếp biến thành bướm nướng.
Chiêu phun tơ này đã mạnh như vậy thì còn dạy cái rắm gì nữa!
Đại Tổ Thánh Hồ: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận