Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 393: Rừng Phù Không Biến Động

Thật ra cho dù là Đạo Hồn khí của thế giới này, hay là các loại pháp khí, pháp bảo của Tu Tiên Giới.
Coi như có mạnh hơn nữa thì cũng cần phải có thực lực nhất định để làm cơ sở.
Nếu không sẽ không thể tạo ra hiệu quả.
Nguyên Lực Trâm chính là hàng đặc chế, nên giá cả không thấp, cũng xem như là trợ giúp duy nhất mà bọn họ có thể cấp cho Vương Triệt.
Vị quân sĩ tiếp tục nói: "Đúng rồi, tạm thời chờ một chút rồi hẵn đi."
Vương Triệt hỏi: "Còn có chuyện gì nữa sao?"
Lý Ngạn Minh giải thích: "Nếu cậu muốn gặp được Không Thần Long, đầu tiên cậu cần phải đánh bại những con huyễn tượng vệ thú kia thì mới có thể tìm được tọa độ không gian. Những con huyễn tượng vệ thú kia đều do Không Thần Long lưu lại, nên cũng khó mà xử lý. Trong quân đội sẽ có Thuật Hồn Sư giúp cậu tăng thêm một vài phương diện, để khi cậu đối mặt với chúng thì sẽ dễ dàng hơn một chút."
Vương Triệt: "Vậy thời gian còn kịp không?"
Thuật Hồn Sư tăng cường các phương diện đều sẽ có hạn sử dụng.
Mà từ đây đến khu vực trung tâm vẫn còn khá xa.
Lý Ngạn Minh: "Yên tâm đi, tôi sẽ mang cậu bay qua đó. Trong vòng hai canh giờ chắc là có thể đến khu vực trung tâm. Thuật Hồn Sư trong quân đội có thời gian tăng cường dài nhất có thể đạt đến tám giờ, chỉ có điều hiệu quả sẽ giảm xuống dần dần."
Vương Triệt hiểu được nên liền thả Lục Mao Trùng ra ngoài.
Rất nhanh sau đó, có ba vị quân sĩ đi đến trước mặt Vương Triệt rồi thi triển ra Võ Hồn của họ, nhằm đang tăng thêm các phương diện cho Vương Triệt và Lục Mao Trùng.
Từ các phương diện như sức mạnh, thể chất, phòng ngự, cho đến tốc độ.
Thậm chí bao gồm cả phương diện rất hiếm gặp như năng lượng sinh mệnh cũng có.
Vương Triệt cảm thấy hiệu quả còn rất khá.
Đoán chừng tăng lên thêm khoảng 20 %.
Nếu như là tăng cường trong thời gian ngắn, loại tăng thêm này còn có thể tăng mạnh hơn.
Những vị Thuật Hồn Sư kia đều là Thuật Hồn Sư khoảng cấp 30.
Nếu để Thuật Hồn Sư có đẳng cấp hồn lực cao hơn tăng cường cho Vương Triệt vào lúc này, vậy sẽ đưa đến tác dụng ngược lại.
Bởi vì đẳng cấp hồn lực của họ quá cao, nên sẽ tăng cường qúa nhiều, từ đó sẽ vượt quá giới hạn chịu đựng của thân thể Vương Triệt.
Việc tăng cường này đều cần phải xem xét đến thực lực của người được cường hóa có thể chịu được hay không.
Nếu thực lực người dùng quá thấp thì ngay cả Thuật Hồn Sư cũng không thể biến người ta thành siêu nhân được.
Sau khi so sánh, Lục Mao Trùng đã tăng lên 20 % là rất khả quan.
Mà lại là tăng thêm 20 % cho toàn bộ thuộc tính.
Vương Triệt cảm giác coi như con Vũ Ma Điệp hai ngàn năm tu vi hồn lực kia có đến đây, thì Lục Mao Trùng bây giờ chỉ cần đánh ra một phát Liệt Diễm Trùng Kích là đã có thể trực tiếp đánh bại nó.
Cả người Lục Mao Trùng tỏa ra ánh sáng bảy màu nhàn nhạt, phi thường chói sáng.
Các thuộc tính tăng cường khác nhau sẽ tạo ra màu sắc năng lượng khác nhau.
Khi kết hợp lại với nhau liền giống như bảy sắc cầu vồng.
Từ xa nhìn lại trông Lục Mao Trùng đang như phát ra ánh sáng sặc sỡ.
Lần thứ nhất trải nghiệm sức mạnh được tăng cường, Lục Mao Trùng cảm thấy mình càng ngày càng mạnh hơn.
Vị quân sĩ lại đưa cho một chút dược phẩm tiếp tế cho Vương Triệt.
Vương Triệt cũng không có từ chối, mặc dù anh lúc này đã có thể tự luyện chế ra một ít.
Lý Ngạn Minh nói: "Bắt đầu xuất phát được rồi."
Tâm trạng Lý Ngạn Minh có hơi phức tạp, sau lưng ông ta mọc ra hồn dực rồi mang theo Vương Triệt nhanh chóng bay vào kết giới.
Để vào kết giới cần có huy hiệu đặc cách ở trên người, nếu không sẽ không thể cưỡng ép đi vào.
Một khi cưỡng ép xâm nhập sẽ có cảnh báo xuất hiện.
Kết giới khổng lồ như vậy nên không thể tùy tiện đi vào được.
Sau khi đi vào bên trong kết giới, Lý Ngạn Minh bay lên trên cao nhưng tốc độ cũng không tính là quá nhanh.
Nếu như ông ta bay nhanh quá sẽ tạo ra hồn lực chấn động càng mạnh, mà vào thời điểm nhạy cảm như thế này nếu không cẩn thận một tí thì sẽ có thể làm cho Không Thần Long hoàn toàn thức tỉnh.
Lúc này rừng Phù Không đã thay đổi rất nhiều.
Càng lên trên cao thì uy thế càng lúc càng mạnh.
Cho dù là những hồn thú cuồng bạo mất đi ý thức bên trong rừng Phù Không, cũng không thể chịu nổi uy thế trong thời gian dài như vậy được.
Dựa theo bản năng nên bọn chúng đã sớm nhao nhao chạy từ khu vực phía trên xuống khu vực phía dưới.
Vì vậy ở giữa tầng vẫn khá là an toàn.
Vương Triệt vừa theo Lý Ngạn Minh hướng lên, vừa nhìn xem cảnh tượng lúc này của rừng Phù Không, nói: "Những gốc Tế Hồn Thụ kia đều khô héo cả rồi."
Lý Ngạn Minh lắc đầu nói: "Tế Hồn Thụ không thể nào di chuyển, nên khi tiếp nhận uy thế khủng khiếp này trong thời gian dài như vậy thì việc chúng bị tàn lụi là chuyện rất bình thường."
Từng đám khói bụi mịt mù xung quanh.
Vương Triệt cảm thấy có chút đáng tiếc.
Một đường đi lên trên, ước chừng chưa đến hai giờ thì cả hai đã đi tới khu vực thượng tầng.
Lý Ngạn Minh thả Vương Triệt xuống một khối đất lơ lửng rồi hỏi: "Cảm giác bây giờ của cậu như thế nào? Với uy áp ở chỗ này thì Nguyên Lực Trâm trên người cậu còn có thể giúp cậu ngăn cản lại phần lớn."
Vương Triệt gật đầu nói: "Tôi vẫn ổn!"
Thật ra Vương Triệt cũng không có cảm giác gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận