Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1044: Tiến Đến Vạn Thú Sơn

Vương Triệt chỉ vào Từ Lực Kiếm, Tiểu Mao Trùng và Hùng Bảo, nói:
"Trong ba đứa bọn mi hiện tại không có một đứa nào có được năng lực phụ trợ."
"Mấy ngày nay nhìn xem đoàn đội tranh tài hoặc là trực tiếp tự thể nghiệm, có lẽ bọn mi cũng đã cảm nhận được khi có năng lực phụ trợ thì sẽ dễ dàng hơn rất nhiều đúng không?"
Đám Tiểu Mao Trùng liền gật đầu.
Xác thực đúng là như vậy, có năng lực phụ trợ thì sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Cảm giác như đối thủ hoàn toàn không cùng một cái đẳng cấp.
Vương Triệt nhìn về phía Tiểu Mao Trùng, nói:
"Lúc đầu lấy năng lực của mi là hoàn toàn có thể học tập được năng lực phụ trợ, vì mi đã kiêm năm loại năng lượng. Mà năng lực phụ trợ của năm hệ này gần như là toàn diện nhất. Hệ Mặt Đất có thuẫn giáp và phòng ngự, hệ Thiên Không có tốc độ và cảm giác, hệ Thảo Mộc có khôi phục và chữa trị, hệ Thủy Linh có kháng tính điệp gia và lợi ích vạn vật, hệ Hỏa Diễm có uy lực tăng phúc mạnh nhất. Mỗi loại thuộc tính đều có được năng lực phụ trợ sở trường của riêng phần mình! Nhưng mi đến một cái mà cũng không biết!”
“Trước đó ta đã để cho mi tuyển chọn một số Hồn kỹ của các hệ thiên không, mặt đất và thủy linh. Nhưng Hồn kỹ phụ trợ thì mi đều không chọn một cái."
Thật ra tham gia đoàn đội tranh tài thì mới có thể cảm nhận được năng lực phụ trợ là thứ không thể thiếu.
Vì khi người ta ra sân đều sẽ trực tiếp làm một trận gia tăng trạng thái.
Khi đó hồn sủng từ 3000 đến 4000 năm tu vi hồn lực đều có thể treo lên đánh hồn sủng từ 5000 đến 6000 năm tu vi hồn lực là chuyện hoàn toàn bình thường.
Tại giai đoạn sinh viên, tối đa cũng chỉ có thể bồi dưỡng ra từ hai đến ba con hồn sủng, cho nên không có khả năng bọn chúng đều học xong tất cả năng lực phụ trợ. Tăng thêm hồn sủng thứ nhất và thứ hai đều sẽ có chênh lệch không nhỏ.
Vì vậy tính đoàn đội khi ấy lộ ra rất trọng yếu.
Nhưng mà ba con hồn sủng của Vương Triệt thì… Ừm, về Hồn kỹ phụ trợ mà một con cũng đều không có.
Cho dù có Hồn kỹ tăng phúc nhưng cũng chỉ dùng cho bản thân chúng.
Thứ hữu dụng duy nhất đại khái chỉ là chiêu ‘máy móc đồng điệu’ của Từ Lực Kiếm, cũng xem như là một Hồn kỹ phụ trợ.
Vương Triệt vỗ vỗ cái đuôi của Tiểu Mao Trùng và nói:
"Cho nên, Tiểu Mao Trùng, mi gánh vác nhiệm vụ rất trọng yếu!"
"Làm đại ca nên về sau mi sẽ mang đến tác dụng có tính chất quyết định. Mi đã đủ mạnh nên cần học thêm một chút Hồn kỹ phụ trợ!"
"Coi như về sau các tiểu đệ của mi có mạnh hơn mi, nhưng mi cũng có thể để cho bọn chúng biết là nếu không có Tiểu Mao Trùng mi phụ trợ thì bọn chúng đều là thứ vụn vặt."
"Chờ đến khi chúng nó đánh không lại đối thủ thì mi lại ra tay phụ trợ cho bản thân mi và làm rung động cả toàn trường!"
"Mi đã đủ mạnh cho nên cần lui về vị trí hậu trường để học thêm một ít Hồn kỹ phụ trợ."
Tiểu Mao Trùng nghe vậy mà tâm trí có sự hướng về, nó cảm giác Vương Triệt nói đến phi thường vi diệu!
Vương Triệt tiếp tục nói: "Tứ đệ của mi đã lập tức muốn nở. Làm đại ca nên mi ngoại trừ muốn trở thành người mạnh nhất ra bên ngoài, thì mi còn muốn để cho các tiểu đệ của mi đều không thể rời khỏi mi. Như vậy mi mới thành công trở thành một vị đại ca tốt!"
Tiểu Mao Trùng nghe được mà hết sức kích động, nó lấy cái đuôi vỗ vỗ lên mặt đất vì nó rất đồng ý với thuyết pháp này của Vương Triệt.
Trứng trứng cũng nhảy nhảy nhót nhót đi tới bên người Vương Triệt, sau đó nó đụng đụng vào bắp chân anh.
Nó tựa như cũng bởi vì lời nói này của Vương Triệt mà cực kỳ kích động.
Vương Triệt thầm nghĩ:
Tiểu Mao Trùng mặc dù đã được khích lệ, nhưng hi vọng nó không phải là nhiệt huyết ba phút.
Tên nhóc này ngược lại là nghe được cực kỳ hưng phấn.
Nhưng nếu bàn về năng lực phụ trợ thì Tiểu Mao Trùng đã sắp ngưng tụ đủ Ngũ Hành hồn nguyên, cho nên đây đúng là lựa chọn tốt nhất cho nó.
Chỉ cần nhìn xem nó có cái tâm kia hay không thôi?
Mặc dù ta cũng là người phụ trợ, nhưng chỉ phụ trợ trên việc tu luyện và sinh hoạt hàng ngày, chứ cũng không phải là phụ trợ bên trong chiến đấu.
Cứ như vậy mà Tiết Vạn Thú đã tới.
Thật ra Vạn Thú Sơn có khoảng cách rất gần châu Tây Nhạc, nó nằm ngay tại phương bắc của dãy núi Hoành Nhạc.
Nhưng nó bị nồng vụ bao phủ quanh năm, cho nên chung quanh đều có quân đội của các đại chiến khu tùy thời đi tuần tra thường ngày.
Coi như ngẫu nhiên có một ít Khế Hồn Sư không cẩn thận xông lầm thì cũng chẳng mấy chốc sẽ được đưa ra ngoài.
Cho nên ai muốn đi vào là chuyện rất khó khăn.
Từ học viện tổng hợp Bắc Giang tiến về châu Vân Cương, bọn người Vương Triệt ngồi trên lưng Lưu Ly Thương Loan để tiến về Vạn Thú Sơn.
Trên đường đi, đám người tán gẫu và Bạch Tiểu La mang vẻ mặt thần bí nói ra:
"Nghe nói Vân Hải Thanh Long chính là Hồn thú đến từ Vạn Thú Sơn. Trong tứ đại phúc thú của Chiến khu Đông Hoa chúng ta có hai con đều đến từ Vạn Thú Sơn."
"Nếu là vận khí tốt thì nói không chừng chúng ta còn có thể lần nữa gặp được Vân Hải Thanh Long đó!"
Vương Triệt nghe vậy mà thầm nghĩ: Không phải Vân Hải Thanh Long đang bế quan để đột phá sao? Coi như nó có tại Vạn Thú Sơn thì cũng sẽ rất khó để gặp được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận