Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 510: Kích Động Và Trầm Tư

Sự ức chế khiến cho tâm trạng Thẩm Minh Loan rất kích động, cô hận không thể đi đến phòng nghiên cứu ngay bây giờ để bắt tay vào nghiên cứu luyện chế một phen.
Tuy nhiên bây giờ mạch suy nghĩ của Thẩm Minh Loan đã thông suốt, nên cô cũng không vội vã mà cười nhẹ nhàng hỏi thăm:
"Đúng rồi, các em đã chuẩn bài thu hoạch chưa?"
"Một chút nữa sẽ là thời gian trình bày bài thu hoạch. Hạng mục này đối với sinh viên chuyên ngành nông nghiệp chúng ta là vô cùng quan trọng. Còn đối với những tân sinh viên ngành khác chỉ là hứng thú tìm hiểu. Ngoài những học tỷ và học trưởng năm hai và năm ba ra thì các em cũng có thể lên đài để trình bày bài thu hoạch của mình."
"Nếu đã lựa chọn chuyên ngành này thì các em hoặc nhiều hoặc ít hẳn là đã từng trồng được một vài loại cây không?"
"Bất kể là cây gì thì các em cũng đều có thể trình bày ra một phen, và sẽ có giáo viên hướng dẫn chấm điểm cho bài thu hoạch của các em. Nếu các em có thể khiến cho giáo viên ấn tượng thì sẽ có phần thưởng nữa nha!"
"Nhưng dù cho không trồng được thì cũng không sao, vì sau này vẫn có rất nhiều cơ hội như này cho các em."
Hạng mục thu hoạch thì bạn nào cũng đều biết.
Vì trường đại học Lâm Hải này vốn là một trường đại học nông nghiệp mà.
Ba hạng mục trước mắt cũng chỉ để chiếu cố tất cả tân sinh viên chuyên ngành nông nghiệp.
Mà hạng mục này lại xem như là buổi học thực tế về chuyên môn của chuyên ngành nông nghiệp.
Khổng Thập Cẩm cười hỏi: "Vậy học tỷ hãy chỉ cho bọn em vài bí quyết đươc không?"
Thẩm Minh Loan khoát tay, nói: "Trình độ của tôi không đủ nên không thể tùy tiện chỉ các em được. Được rồi, các em đi xuống dưới chuẩn bị một chút đi, tôi cần sắp xếp bên này một chút."
Đám người nghe vậy thì lập tức nhốn nháo đi xuống đài.
Thẩm Minh Loan đứng một bên dọn dẹp, sau khi thu dọn xong thì Điền Tiểu Vũ cười cười đi tới, hỏi: "Chị Loan, thế nào rồi? Em vừa mới nghe được một chút! Chị cảm thấy cậu ấy rất lợi hại đúng không?"
Thẩm Minh Loan gật đầu, nói:
"Trình độ quá cao! Thật sự chị có cảm giác cậu ấy không phải đến đây để học tập, mà là đến đây để dạy học! Tân sinh viên bây cũng quá giỏi đi! Biểu hiện của một số bạn cũng không tệ!"
"Thật khó tưởng tượng, một tân sinh viên vừa có thiên phú bồi dưỡng hồn sủng và thiên phú chiến đấu mạnh mẽ, mà trình độ nông nghiệp cũng cực cao như thế. Tuy nhiên khi dựa vào thực lực từ con Lục Mao Trùng của cậu ấy, thì chị cảm giác cũng không phải là không thể chấp nhận được."
Trong mắt Điền Tiểu Vũ tràn ngập sự tò mò, nói: "Thật ra em càng thêm tò mò khi lát nữa cậu ấy sẽ tung ra bài thu hoạch gì. Lấy trình độ nông nghiệp của cậu ấy thì việc bồi dưỡng hồn thực cũng không phải là không thể."
Thẩm Minh Loan suy nghĩ, nói: "Khó mà nói được, vì việc trồng trọt cần đến rất nhiều kiến thức thực tiễn thì mới có thể nhập môn. Một khi bắt đầu bồi dưỡng hồn thực thì đều cần phải chăm sóc tỉ mĩ, và còn cần thêm thổ nhưỡng đặc biệt, mà lớp mười hai không có nhiều thời gian để tiếp xúc với mấy việc như này."
"Tri thức tích lũy của cậu ấy cực kỳ phong phú, hẳn là đã thấy qua rất nhiều thứ liên quan tới ngành nông nghiệp trên thư tịch. Về mặt chế biến và luyện chế dược phẩm thì cậu ấy thật sự có sự linh cảm và ý tưởng của một thiên tài. Cậu ấy khiến cho chị cực kỳ hâm mộ, Giáo sư Vân vẫn luôn khen chị là thiên tài, ông ấy nói rằng chị cần lĩnh ngộ và suy nghĩ nhiều thêm là được, nhưng chị lại cảm thấy mình rất đần."
Thẩm Minh Loan nhún vai, nói: "Bạn học Vương Triệt này mới thật sự là thiên tài. Tuy nhiên, trong quá trình trồng trọt cần lấy thực tiễn để tích lũy kinh nghiệm, nhất là về mảng hồn thực sẽ cần thêm điều kiện đặc biệt. Ở phương diện này hẳn là cậu ấy còn tương đối khiếm khuyết. Giống như là việc tìm thổ nhưỡng ẩn chứa hồn lực, ở bên ngoài rất ít và cũng mua không được, cho nên cậu ấy sẽ không có điều kiện để trồng trọt thực tế."
"Nếu không có thổ nhưỡng ẩn chứa hồn lực thì sẽ không có khả năng trồng được hồn thực. Sau này cậu ấy sẽ có thể trồng ra được hồn thực ưu tú, vì trường đại chúng ta cũng có thổ nhưỡng ẩn chứa hồn lực. Lấy thiên phú của cậu ấy thì đoán chừng sẽ nhanh thôi là cậu ấy có thể trồng được hồn thực rồi."
Điền Tiểu Vũ gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Hai người sắp xếp xong và thu hồi hồn sủng của mình rồi cùng nhau đi xuống đài.
Còn đi chưa được mấy bước thì…
"Tiểu Loan, thế nào rồi?"
Thầy hiệu trưởng Cố Sơn Hà và một vị giáo sư mặc áo trắng bỗng đi tới với vẻ mặt đầy tươi cười.
Thẩm Minh Loan dừng bước lại, không cần nghĩ ngợi nói:
"Em chào Hiệu trưởng Cố, Giáo sư Vân! Bất ngờ lắm ạ, quả thật em đã bị cậu ấy dọa cho khiếp sợ!"
Giáo sư Vân đứng bên cạnh thầy hiệu trưởng Cố Sơn Hà liền kinh ngạc, nói: "Ồ, có thể khiến cho Tiểu Loan nói như vậy thì vị quán quân của Khải Huyền Cup tại châu Tây Nhạc này không phải lợi hại kiểu bình thường rồi! Với trình độ của em mà có thể nói ra lời này thì..."
Thẩm Minh Loan đem chuyện vừa rồi kể qua một lần.
Nhưng cô không có nói về chuyện Vương Triệt đã cung cấp mạch suy nghĩ mới cho mình.
Nhưng cho dù chỉ là việc Vương Triệt nhẹ như tênh khi nói ra 16 loại nguyên liệu của Bách Hương Hồn Đậu, thì cũng đã làm cho cả hai người thầy lão làng phải ngây ngẩn cả người.
Sau khi nghe xong bọn họ đã sửng sốt một lát.
Thầy hiệu trưởng Cố Sơn Hà bỗng nhiên cười ha ha lên, thần sắc cực kỳ vui vẻ. Giáo sư Vân bên cạnh thì ngược lại mà lâm vào trầm tư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận