Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1016: Học Tập Trực Quan

"Chủng loại côn trùng có đến hàng trăm hàng ngàn loại, và kết cấu thân thể đều vô cùng phức tạp. Vào 1000 năm trước cũng đã có người muốn sáng tạo ra Đạo Hồn Thuật có thể làm cho rất nhiều loại côn trùng cùng nhau tu luyện. Nhưng kết quả đến bây giờ dù chúng ta đã tiến hành thống nhất nghiên cứu ra không biết bao nhiêu loại Đạo Hồn Thuật cho côn trùng mà nhiều lắm cũng chỉ là có thể để cho hai hoặc ba hồn sủng loại côn trùng tu luyện được thôi... Hơn nữa chủng tộc phải gần nhau mới có thể tu luyện được..."
"Nếu chuyện này là sự thật thì chỉ sợ sẽ kinh sợ đến toàn bộ các đại chiến khu!"
"Cái tôi quan tâm đó là loại Đạo Hồn Thuật như thế nào mới có thể khiến cho một con Lục Mao Trùng có thể trưởng thành được đến như vậy?"
"Đạo Hồn Thuật bình thường cũng chỉ có thể trợ giúp hồn sủng tu luyện hồn lực, và lúc tu luyện cũng chỉ tăng lên ước chừng 1.5 lần so với bình thường mà thôi, như vậy đã coi như tương đối tốt rồi."
"Một chút Đạo Hồn Thuật phức tạp thì có thể có được hiệu quả gia tăng tối đa không quá ba lần, nhưng từ biểu hiện của con Lục Mao Trùng này đến xem là đã vượt qua ba lần tăng trưởng rồi."
"Vả lại những Đạo Hồn Thuật phức tạp kia đều là dùng cho các hồn sủng đặc biệt, cần có tu vi hồn lực nhất định mới có thể tu luyện."
"..."
"Lão Hồng, ngài thấy thế nào?"
Đám người nhao nhao nhìn về phía lão giả ở giữa.
Ông lão tóc trắng này dẫn đầu cười nói: "Con Lục Mao Trùng kia có thành quả gì thì cũng đã lộ hết ra rồi! Vậy tôi còn có thể cảm thấy như thế nào nữa? Tu luyện chưa đến ba ngày mà nó đã đạt tới chín năm tu vi hồn lực. Một ngày tăng lên ba năm thì đối với một con Lục Mao Trùng mà nói loại hiệu suất này là rất nhanh. Tiểu Huyên, cho chúng tôi biết một chút đây là Đạo Hồn Thuật gì đi!"
Hà Huyên gật đầu nói: "Đúng là tôi đang có ý này! Nếu các vị có hồn sủng ấu sinh thì có thể cung cấp cho tôi một con. Tôi cũng không cần hồn sủng của tổng bộ nghiên cứu của chúng tôi nữa. Mà điều kiện trước tiên phải là loại côn trùng."
Hà Huyên nói lời này đã làm cho đám người cảm thấy rất tò mò.
Cái gì mà phải là hồn sủng loại côn trùng trước tiên chứ?
Một nghiên cứu viên tuổi trung niên giơ tay lên, nói: "Có có! Tôi có một con Ngốc Ngốc Trùng ấu sinh có tu vi hồn lực mười mấy năm!"
Mấy người còn lại lập tức nhao nhao cười nhạo:
"Này Từ Chấn, anh đúng là có chút xấu xa đó! Đến Ngốc Ngốc Trùng cũng muốn lấy ra sao? Anh đang cố ý gây chuyện phải không?"
"Đúng vậy! Ai cũng biết Ngốc Ngốc Trùng trước 500 năm tu vi hồn lực thì linh trí cực kỳ mê muội, năng lực học tập thì chẳng khác nào là không có! Cho dù có ký kết sinh mệnh hồn ước để được khai hóa linh trí nhưng nếu nó muốn học Đạo Hồn Thuật thì ít nhất cũng phải tiến hóa mới được."
Nghiên cứu viên tuổi trung niên được gọi là Từ Chấn kia vừa cười vừa nói: "Là giáo sư Hà đã nói đấy thôi! Là côn trùng thì đều được! Con Ngốc Ngốc Trùng này của tôi thế nhưng là hồn sủng loại côn trùng đường đường chính chính! Về sau nó sẽ có thể tiến hóa thành Trí Trùng Vương đấy!"
Nghe vậy mà Hà Huyên liền cười cười.
Ngốc Ngốc Trùng thật ra là một loại hồn sủng rất lợi hại, nhưng nhất định phải trải qua ba giai đoạn tiến hóa mới được.
Đây cũng là loại hồn sủng điển hình của việc yếu ở giai đoạn đầu nhưng mạnh ở giai đoạn sau.
Mà quá trình bồi dưỡng nó cũng không quá phức tạp lắm, chỉ cần nó đợi ở bên người Khế Hồn Sư đủ lâu và được cho ăn thật tốt, vậy nó sẽ chậm rãi trưởng thành.
Đợi sau khi nó tiến hóa đến giai đoạn thứ ba là Trí Trùng Vương rất nổi danh kia, nó sẽ là hồn sủng song hệ gồm hệ Tinh Thần và hệ Côn Trùng.
Trí Trùng Vương có được tiềm chất chủng tộc cấp bậc vương giả, cho nên tất nhiên giới hạn tăng trưởng của nó cũng cực kỳ cao.
Hà Huyên nói: "Vậy anh hãy kêu Ngốc Ngốc Trùng tới đây đi! Ngốc Ngốc Trùng chỉ là có vẻ ngây ngô chứ không phải là trí tuệ thấp, ngược lại trí tuệ của nó còn khá cao đấy!"
Từ Chấn liền cười ha ha một tiếng và đi tới, Hồn Hoàn trên thân hắn ta lóe lên, sau đó một con ấu trùng dài hơn mười centimet màu phấn trắng đã xuất hiện ở bên trong bàn tay của hắn.
Đôi mắt của nó rất tròn và nhìn sững sờ về phía trước, đúng là trông có chút đần độn.
Hà Huyên tiếp nhận con thú nhỏ ngơ ngác này và hiện tại, việc dạy bài học vỡ lòng cho hồn sủng đối với cô mà nói không có độ khó gì.
Chỉ cần là hồn sủng có linh trí thì ngốc hay không ngốc cũng không quan trọng.
Đầu ngón tay của Hà Huyên điểm nhẹ vào trán của Ngốc Ngốc Trùng, lập tức toàn thân cô ấy bắt đầu nổi lên ánh sáng trắng nhàn nhạt, cô ấy đang lấy tinh thần lực để tiến hành giao lưu cùng với Ngốc Ngốc Trùng.
Khế Hồn Sư đẳng cấp cao muốn bồi dưỡng hồn sủng đương nhiên sẽ không giống với cách bồi dưỡng của người mới nhập môn.
Hà Huyên trực tiếp lấy tinh thần lực để giao lưu ý thức nên hiệu suất sẽ rất cao, không có chướng ngại, và còn có thể cảm giác được cảm xúc nằm sâu trong linh hồn của hồn sủng.
Một lát sau, Hà Huyên thu tay lại và cô giống như tân sinh viên mà lấy ra giấy bút bôi bôi vẽ tranh ảnh để biểu thị cho Ngốc Ngốc Trùng xem.
Chỉ mười mấy phút sau, trên mặt Hà Huyên lộ ra vẻ tươi cười và khẽ gật đầu nói: "Tốt! Tiếp theo chúng ta chỉ nhìn nó thôi!"
Phương thức này là điều rất bình thường của các giáo sư.
Bởi vì để học Đạo Hồn Thuật thì bình thường hồn sủng cần ăn con nhộng gen. Mà Hà Huyên sử dụng tinh thần lực thì cũng không khác nhau quá lớn.
Bản vẽ kia sẽ có liên quan tới Đạo Hồn Thuật.
Có hình tượng nên sẽ có thể để cho hồn sủng ấu sinh học tập trực quan.
Loại phương thức này trên cơ bản là không có khó khăn quá lớn.
Nhưng Hồn sủng có thể học tập thành công hay không thì phải xem độ phức tạp của Đạo Hồn Thuật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận