Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1144: Băng Lôi Cụ Phong Pháo

Vị trọng tài bên trên sân bãi mang vẻ mặt không cảm xúc mà nhìn thoáng qua.
Ngay lúc đó.
Đùng! ! !
Một tiếng hiệu lệnh bắt đầu trận tranh tài đã lập tức vang lên!
Đoàng! ! !
Gần như là ngay lập tức, miệng súng của Võ Hồn Băng Lôi Gió Lốc đã bắn ra ba đạo laser chói mắt, phảng phất như xé rách không gian mà bắn ra ngoài.
Nếu như từ trên cao nhìn lại, ba đạo laser bắn ra liên tiếp này quả thực y như là ba chùm sao băng vậy!
Nhưng càng quỷ dị hơn chính là, tại bên trong rừng cây dày đặc này mà ba đạo laser kia tựa như mọc ra con mắt để không đụng phải một gốc Ngọc Cương Thụ vô cùng cứng rắn nào!
Chúng chỉ nhấc lên một cơn gió lốc giống như cuồng phong!
Tại bên trong tầm mắt của khán giả, gần như là trong chớp mắt mà chúng đã bắn tới vị trí của Vương Triệt!
Trận tranh tài đã sắp kết thúc rồi sao?
Đây chính là trận chiến đấu của Cúp Vương Giả ư?
Vương Triệt cũng lập tức híp mắt nhìn về phía Hùng Bảo.
Tốc độ cảm ứng tâm linh còn nhanh hơn cái chớp mắt cả vạn lần. Hai mắt Hùng Bảo bỗng nhiên lóe sáng một trận, ba luồng diễm quang trong mắt nó lưu chuyển tựa như vòng xoáy.
Ngay sau đó Hùng Bảo liền giơ tay lên, song trảo khẽ nắm tựa như ôm núi ôm trăng.
"Ngao! ! !"
Hùng Bảo đánh ra một trảo, trên thân nó phát ra một cỗ khí thế vô cùng mãnh liệt!
Khi ba đạo laser kia đến gần thân thể Hùng Bảo, ngay sát na này chúng đã bị Hùng Bảo bắt lấy!
Thái Cực Kình đã được phát động!
Song trảo của Hùng Bảo khẽ chụm lại, ba đạo laser trong tay nó đang run rẩy không ngừng, phảng phất như tùy thời đều sẽ bạo nổ!
Tay không tiếp đạn!
"Ngao ngao ngao!"
Hùng Bảo đẩy ra song trảo, trong mắt nó còn lấp lóe tinh quang.
Ba đạo laser kia bỗng nhiên bắn ra và hướng về phương hướng ngược lại để bay đi!
Nhìn thấy cảnh tượng này mà rất nhiều khán giả đã trực tiếp trợn mắt há hốc mồm.
Cái quái gì vậy?
Chiêu này mà còn có thể đỡ được sao?
Bên trong thân thể con gấu nhỏ kia có lắp vệ tinh à? Nó đã trực tiếp quét hình để chặn lại đạn đạo laser ngay tức khắc chăng?
Đạn laser lấy tốc độ nhanh như chớp để xuyên qua toàn bộ rừng rậm, với loại tốc độ này mà nó cũng có thể kịp thời phản ứng ư?
Nó đã sử dụng Hồn kỹ loại cảm giác hay gì? Mà đâu có Hồn kỹ loại cảm giác nào có thể trong khoảnh khắc ngắn ngủi như này mà cảm ứng ra được đâu chứ?
Vũ khí Laser là loại vũ khí rất nổi danh ở chỗ, dù cho bạn có thể cảm giác ra được nhưng bạn lại không thể phản ứng kíp. Trước mắt cũng chỉ có hồn sủng hệ Tinh Thần cực kỳ am hiểu về tinh thần lực thì mới có thể cảm giác ra và phản ứng kịp thời với loại công kích này.
Nhưng chúng nó lại không thể tiếp được đạn đạo laser và không cho bạo nổ, rồi sau đó còn bắn ngược trở về như con gấu nhỏ được!
Chuyện này cũng quá vô lý đi!
Loại thao tác cực hạn như thế của Hùng Bảo đã làm cho rất nhiều khán giả đều xem không hiểu, cho nên bọn họ liền mang vẻ mặt mờ mịt.
Thậm chí ngay cả Hồn kỹ mà bọn họ cũng nhìn không ra là chiêu gì!
Bởi vì con kia gấu nhỏ kia không hề bộc phát ra hồn lực dao động quá mạnh!
Ở xa xa, Vân Phi Dương cũng đã choáng váng tại chỗ!
Còn có thể có dạng này sao? Không phải chứ? Nó làm sao có thể tiếp lấy đạn đạo laser của mình được?
Anh ta đã trải qua trên trăm cuộc chiến đấu to có nhỏ có, và cũng đã thi đấu huấn luyện rất nhiều lần.
Cho nên anh ta biết cũng không phải là không có ai có thể đón đỡ được chiêu Phong Ngữ Tam Liên Đạn này của anh ta.
Nhưng mà người ta đều sử dụng phương pháp phòng ngự mà thôi!
Và cũng không có ai có thể tiêu sái nhẹ nhõm mà đỡ đòn được như thế cả!
Nhưng con gấu nhỏ kia ngay cả phòng ngự cũng đều không có!
Vân Phi Dương nhíu mày thật sâu và tự hỏi: "Chẳng lẽ nó có Hồn kỹ chuyên phòng ngự đối với công kích viễn trình sao?"
Đầu năm nay, sau khi đám hồn sủng đạt tới ngàn năm tu vi hồn lực, thì số Hồn kỹ mới sinh ra đã như trăm hoa đua nở.
Cũng do hồn sủng có chủng loại nhiều không kể xiết, nên mỗi một năm đều có hồn sủng mang hình thái mới xuất hiện và sang tạo ra Hồn kỹ mới.
Vậy bạn sẽ mãi mãi không có cách nào ngờ tới trong trận đấu sẽ xuất hiện loại Hồn kỹ trâu bò gì.
Mà hiệu quả của loại Hồn kỹ này đã làm cho người ta hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi.
Vân Phi Dương hô lên: "Tôi không tin!"
Vân Phi Dương hít thở sâu và lần nữa bắn ba phát súng, anh ta bắn ngay ba phát súng đã bị bắn ngược kia.
Trong chốc lát, trong không trung đã bộc phát ra ba luồng ánh sáng chói mắt, làm cho vô số gốc Ngọc Cương Thụ kia trực tiếp bị chấn động đến xiêu xiêu vẹo vẹo. Thậm chí còn có gốc cậy bị gãy ngang 90 độ, nhưng nó vẫn không đứt rời mà nó chỉ bị luồng năng lượng mãnh liệt này xung kích cho toàn thân nát bét.
Vân Phi Dương mặc niệm trong lòng: "Tiểu Ưng!"
"Gréc! ! !"
Phong Ngữ Ưng phát ra một tiếng đáp lại, sau đó đôi cánh của nó lập tức phát sáng lên.
Vân Phi Dương hô to: "Lại đến!"
Anh ta đứng người lên và móc ra một cái nòng súng đặc chế to lớn, sau đó lắp đặt phía trước miệng súng laser Băng Lôi Gió Lốc.
Lần này Vân Phi Dương cũng không nhắm vào Vương Triệt, mà anh ta nhắm ngay vị trí của Phong Ngữ Ưng rồi nhẹ nhàng bóp cò.
"Gió lốc thay đổi! Băng Lôi Cụ Phong Pháo!"
Trong chốc lát, hào quang màu xanh băng đã oanh tạc lên trời!
Loại phụ kiện nòng súng đặc chế này sẽ gia trì cho Võ Hồn hệ máy móc dạng súng nhằm bạo phát ra uy lực to lớn hơn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận