Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 762: Làm Đại Ca Quá Áp Lực

Vào lúc chạy tới thì trong mắt U Diễm Linh Ngẫu liền nổi lên hào quang màu tím đen.
Giống như là nó đang thi triển Hồn kỹ nào đó.
Ngay lúc này, những con U Hỏa Oa Oa còn thừa lại đang chạy trốn tứ phía bỗng nhiên trở nên bất động.
Trong mắt của bọn chúng cũng bắt đầu xuất hiện hào quang màu tím đen.
" Hồn kỹ Hắc Dạ U Nhãn, Hồn kỹ ngàn năm, trong mắt tán phát ra năng lượng hệ U Minh có thể đe dọa hồn sủng nhỏ yếu, khiến cho bọn chúng bị khống chế. Trí tuệ của nó rất cao nên không muốn đơn đả độc đấu mà muốn đem đám U Hỏa Oa Oa còn lại liên hợp và khống chế trong tay nó."
Từng con lại từng con U Hỏa Oa Oa bắt đầu quay chung quanh U Diễm Linh Ngẫu.
Đại khái là nó cảm nhận được sự cường đại của kiếm trận.
Nhưng vào lúc này, ba thanh Từ Lực Kiếm đã trực tiếp xếp theo hình tam giác, sau đó hướng thẳng đến U Diễm Linh Ngẫu như xuyên vân phá tiêu mà lao đi.
Kiếm trận Tam Lôi Quy Nguyên đánh bầy rất mạnh, nhưng đối đơn thì càng mạnh hơn.
Từ Lực Kiếm màu đen bạc dẫn đầu xông ra ngoài và hóa thành một đạo phích lịch lôi quang, nó bay theo quỹ đạo vô cùng quỷ dị, gần như khiến cho con U Diễm Linh Ngẫu to lớn kia không cách nào tránh né.
Thân thể U Diễm Linh Ngẫu là dạng hư hóa nhưng cũng không cách nào phòng ngự được kiếm cương hình thành từ lôi điện.
Kiếm cương kinh khủng từ phía trên chém xuống, kiếm mang như đại sơn khuynh đảo mà mang theo vô biên uy thế.
Hỏa diễm trên đầu U Diễm Linh Ngẫu bắt đầu cấp tốc phiêu đãng, sau đó hóa thành một tường chắn ánh sáng màu đen nhạt và ngăn cản ở phía trên đầu nó.
Vương Triệt lắc đầu nói: "Hồn kỹ Ám Minh Bích, là Hồn kỹ lấy năng lượng hệ U Minh để hình thành tấm chắn phòng ngự, lấy suy yếu lôi điện làm uy lực chủ yếu."
Đây cũng là Hồn kỹ ngàn năm.
Mà Hồn kỹ phòng ngự ngàn năm thì uy lực tất nhiên sẽ rất phi phàm.
Bình tĩnh mà xem xét, cái con U Diễm Linh Ngẫu này có thực lực xác thực cực kỳ mạnh.
Tại cửa ải thứ sáu của Linh Hồn huyễn cảnh sơ cấp này, nó mới thực sự là Hồn thú trấn thủ cấp bậc đỉnh tiêm.
Và nó lại phối hợp với vô số U Hỏa Oa Oa và U Minh Quỷ Hỏa, đối với trình độ bên dưới Khế Hồn Sư chuyện nghiệp mà nói, nếu muốn chiến thắng nó thì có dốc sức hết ra nhưng đều rất khó làm được.
Coi như Khế Hồn Sư chuyên nghiệp có tới nhưng cũng có xác suất không nhỏ gãy kích thành cát mà ảm đạm bại lui.
"Cái chiêu Ám Minh Bích này mà để cho Từ Lực Kiếm trước đó dùng một chiêu Tật Phong Tấn Lôi Trảm thì cũng đều rất khó đánh tan."
"Nhưng nếu là hiện tại thì..."
Vương Triệt nhìn xem lôi đình kiếm cương màu đen bạc đang thình lình đánh xuống!
Ầm ầm ầm...
Ám Minh Bích lập tức xuất hiện vô số khe nứt!
Ngay sau đó, thanh Từ Lực Kiếm thứ hai đã tiếp tục chém xuống.
Lôi đình kiếm cương màu băng lam lập tức chém nát Ám Minh Bích!
Còn chưa chờ cho U Diễm Linh Ngẫu phản ứng kịp, Từ Lực Kiếm bản thể đã lấy Thiên Lôi Kiếm Ý huy hoàng mà chém xuống đạo lôi đình kiếm cương thứ ba!
Phía dưới kiếm ý gia trì, bản thể Từ Lực Kiếm thi triển ra kiếm cương sẽ còn cường đại hơn so với uy lực do hai thanh Từ Lực kia cộng lại!
Chỉ một cái chớp mắt sau đó, nó đã trực tiếp trảm tại trên thân U Diễm Linh Ngẫu!
U Diễm Linh Ngẫu giống như là một con búp bê bong bóng bị đè ép mà toàn bộ thân hình trực tiếp bằng phẳng như thoát hơi.
Đương nhiên là nó sẽ bị rò rỉ ra rất nhiều năng lượng hệ U Minh...
Ầm ầm ầm!
Sau đó Từ Lực Kiếm liền biểu diễn phong cách cá nhân.
5000 năm tu vi hồn lực như U Diễm Linh Ngẫu nên thanh máu vẫn là rất dày.
Nhưng tại phía dưới kiếm trận thì mỗi một đạo kiếm cương đều có uy lực tăng lên gấp bội.
Vậy máu của nó có lại dày hơn nữa nhưng chỉ cần bị uy lực của lôi đình kiếm cương điệp gia tăng lên thì đều có thể bị đánh cho nằm xuống.
Chưa được vài phút, nương theo lấy một tiếng rống giận dữ không cam lòng, U Diễm Linh Ngẫu đã ngã xuống và mất đi năng lực chiến đấu.
Nhưng U Minh Quỷ Hỏa trên đầu nó vẫn như cũ thiêu đốt, đám U Hỏa Oa Oa còn lại cũng ngã rạp vô số, tràng diện cực kỳ rung động.
Con U Diễm Linh Ngẫu cực lớn kia chỉ có thể nằm trơ mắt nhìn Từ Lực Kiếm chở đi Vương Triệt xuyên qua cái biển lửa này.
"Ti ngô!"
Lục Mao Trùng dùng cái đuôi gãi gãi chân Vương Triệt, rồi nhịn không được mà kêu lên một tiếng.
Nó thấy trong lòng mình có chút rung động và áp lực đã tăng lên gấp bội!
Vì Tiểu Kiếm Kiếm đã mang tới cho nó áp lực quá lớn!
Hai tháng này không một tiếng động mà Tiểu Kiếm Kiếm đã mạnh như vậy rồi sao?
Kiếm trận Tam Lôi Quy Nguyên là thủ đoạn mạnh nhất trước mắt của Từ Lực Kiếm cho nên sẽ tiêu hao rất nhiều, bởi vậy một ngày thi triển một lần chỉ sợ là cực hạn của nó.
Hồn lực không khôi phục lại được và nhất là đối với lôi điện dự trữ trong cơ thể sẽ tiêu hao lớn hơn.
Hiện tại Lục Mao Trùng cảm thấy trừ khi mình tiến vào hình thái Chân Long, chứ nếu không mình sẽ bị Từ Lực Kiếm vô tình nghiền ép!
Tiểu đệ quá mạnh đi! Làm đại ca thật quá áp lực!
Vương Triệt nói: "Cho nên mi cần nhiều cố gắng tu luyện nhiều hơn mới được. Không thì rất nhanh thôi Tiểu Kiếm Kiếm sẽ có thể đuổi kịp mi rồi."
"Ti ngô ti ngô!"
Lục Mao Trùng nghiêm túc nhẹ gật đầu, ý nói sau khi trở về nó nhất định sẽ càng thêm cố gắng tu luyện. Còn con gấu trúc kia thì thôi đi, tạm thời đuổi không kịp nó đâu.
Nhưng nếu là Tiểu Kiếm Kiếm thì khó mà nói được.
Vương Triệt sờ lên đầu Tiểu Mao Trùng và hài lòng nhẹ gật đầu.
Lần này Từ Lực Kiếm đã đối chiến một trận rất lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận