Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1387: Kích Động

Thiên Cốt Đại Địa chính là khu vực biên giới của Minh Đô Giới, trải qua hơn vạn năm thời gian thì đã đản sinh ra một bộ huyết cốt có linh trí.
Tên huyết cốt kia đã sớm mất đi trí nhớ của kiếp trước, cho nên hắn vẫn ở tại Minh Đô Giới để yên lặng tu luyện.
Không biết qua đi bao nhiêu vạn năm, căn cứ vào ghi chép của Minh Đô Giới thì hắn đã sáng chế ra bộ Thần Mộ Trấn Ngục Công này và trở thành một vị Quỷ Đạo Đại Năng đầu tiên của Minh Đô Giới. Sau đó hắn lấy thiết huyết thủ đoạn để thống nhất chư giới Quỷ Đạo và xưng đế tại Minh Đô Giới.
Truyền kỳ của hắn so với Vương Triệt cũng không kém bao nhiêu.
"Khi tu luyện Thần Mộ Trấn Ngục Công này thì cần phải đem xương cốt bản thân rèn luyện một tỷ hai trăm chín mươi sáu triệu lần, danh xưng là một lượng thì mới có thể đại thành. Nhất là càng về sau thì việc rèn luyện sẽ cần phải lấy Thần Ma Chi Cốt để phụ trợ. Tại Minh Đô Giới là nơi rèn luyện tốt nhất."
"Nhưng hiện tại ngay cả năng lượng cơ bản mà tiểu khô lâu cũng đều không thể hấp thu, như vậy nhập môn rèn luyện là chuyện vô cùng khó khăn."
Vương Triệt bỗng nhiên đứng dậy vì tựa như đã nghĩ đến cái gì.
Anh nhìn xem tiểu khô lâu đang có chút chán ngán thất vọng mà khẽ mỉm cười.
Không có lòng tin là không thể làm được gì!
Bây giờ trên Mặc Ngọc Tinh mặc dù không có Thần Ma Chi Cốt, nhưng mà nơi này lại có vô số khoáng sản tài nguyên và tràn trề các loại năng lượng.
Như vậy muốn đem Thần Mộ Trấn Ngục Công tu luyện có chút thành tựu thì vẫn có thể làm được.
Loại công pháp này mà tu luyện có chút thành tựu thì cũng sẽ có uy lực vô tận, đưa tay nhấc chân thì liền nghiền ép Hồn thú mười vạn năm tu vi hồn lực cũng không phải là chuyện không thể.
Vương Triệt cười nói: "Mi đừng nản chí!"
Tiểu khô lâu nghe được âm thanh này mà nhìn xem Vương Triệt một chút, sau đó hàm răng nó bắt đầu run lên.
Vương Triệt trầm ngâm một hồi rồi lấy ra một tấm bảng vẽ, nói: "E hèm, đầu tiên mi cần phải muốn hiểu chính mình. Vậy mi đã hiểu rõ chính mình chưa?"
Tiểu khô lâu nghiêng đầu và có chút mờ mịt.
Vương Triệt vẽ lên bảng vẽ bộ bàn của tiểu khô lâu, nói: "Mi nhìn xem, vương miệng trên đầu mi và áo choàng trên người mi đã nói rõ mi vô cùng bất phàm. Vậy dù cho mi không cảm ứng được năng lượng nhưng đó cũng không phải là vấn đề ở mi, mà vấn đề là ở năng lượng."
Tiểu khô lâu: "..."
Vương Triệt xoay người hạ bút vẽ vù vù mấy lần như thần vẽ.
Sau đó anh quay người lại nghiêm túc nhìn xem tiểu khô lâu và chậm rãi giơ ra tấm bảng vẽ, nói: "Mi không phải là tiểu khô lâu phổ thông mà đây mới thật sự là mi!"
Lúc này, trên bảng vẽ là một cái tràng cảnh cực kỳ rộng lớn.
Phía trên đám mây đang đứng lặng một tôn Thiên Cốt Đại Đế đội lên mũ giáp mạ vàng, thân mang thần khải cốt binh sáng ngời, chân cưỡi cốt mã màu đen. Đằng sau hắn là đám cốt tướng người khoác áo bào đen, cầm trong tay xương kỳ và ẩn nấp ở vô hình.
Còn có đám Thi Vương tóc đỏ với thân thể và màu sắc khác nhau đang bay lượn trong biển mây, đồng thời có Cốt Long hiển lộ ra cánh xương đủ để kinh hãi thế gian.
Đó là chân chính mười vạn núi thây biển cốt!
Mà giờ khắc này, tất cả bọn chúng đều trang nghiêm hướng về phía trước nhìn xem tôn Thiên Cốt Đại Đế đứng phía trước nhất!
Phía trên bảng vẽ không tính to lớn, những sinh vật cổ lão này tuy đang đứng im nhưng lại biểu hiện ra uy thế chấn nhiếp vô cùng khổng lồ.
Tiểu khô lâu nhìn thấy mà hồn quang bên trong đầu nó lấp loé không yên.
Bởi vì tôn Cốt Đế kia chính là một tên khô lâu vô cùng to lớn!
Nó thân mang áo bào đen, đầu đội vương miện, và mỗi một cây xương cốt đều giống như là một thế giới huyền ảo khổng lồ, và lại như vực sâu hắc ám thâm thúy đến đáng sợ!
Bên trong hốc mắt của hắn là hồn quang màu đỏ trong suốt uy nghiêm đang nhìn về phía trước.
Xung quanh hắn là từng tòa mộ địa với vô số cỗ thi thể.
Dưới chân hắn giẫm lên 18 con Hoàng Kim Thần Long to lớn. Bọn chúng đều đang phun ra nuốt vào kim diễm trông giống như đang tô điểm cho bối cảnh của tên khô lâu khổng lồ này.
"A a a! ! !"
Tiểu khô lâu chỉ vào hình vẽ mà phát ra tiếng kêu.
Hồn quang trong mắt nó bắt đầu bắn ra ánh sáng chói mắt.
Nó đang cực kỳ kích động.
Đó chính là tôi!
Vương Triệt: "..."
Tiểu khô lâu cũng không giống như Tiểu Mao Trùng vì lúc trước Tiểu Mao Trùng sẽ còn hoài nghi một chút.
Còn con tiểu khô lâu này thì hoàn toàn không có sự hoài nghi.
Vừa nhìn thấy hình vẽ là nó đã trực tiếp nhận định đó là mình.
Tiểu khô lâu lập tức đứng lên và lúc này trạng thái tinh thần của nó đã rực rỡ hẳn lên!
Vương Triệt: "..."
Không cần nhiều lời, nó mình đã đại nhập cảm rồi.
Rốt cuộc cũng do Tiểu Mao Trùng nhìn thấy hình vẽ lúc trước là Long.
So với trùng là hai loại chủng tộc hoàn toàn khác biệt.
Còn hiện tại thứ mà tiểu khô lâu nhìn thấy được chính là khô lâu, cùng chủng tộc với nó.
Vương Triệt liền khích lệ: "Rất tốt! Chính là loại khí thế này! Để tu luyện và khống chế vương miện cùng với áo choàng của mi thì mi phải dùng đến loại khí thế này!"
"A a a!"
Tiểu khô lâu vô cùng hưng phấn mà một tay lấy đầu của mình xuống rồi trực tiếp ném tới Băng Tinh Thạch rồi sau đó chạy tới.
Lấy độ cứng cùi bắp của đầu nó thì lúc nện vào Băng Tinh Thạch là đã bị nứt ra một chút vết nhỏ xíu.
Tương phản, Băng Tinh Thạch lại không hề có nửa điểm tổn thương.
Vương Triệt: "..."
Nó kích động đến nổi trực tiếp ném đầu của mình như quả cầu sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận