Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1099: Cửu Thiên Diễm Hoàng

Khi thần thức của Vương Triệt hiển hiện, Thánh Linh Cốc vốn dĩ an tĩnh nhưng bây giờ phảng phất như có rất nhiều năng lượng và ánh sáng rực rỡ.
Đó chính là năng lượng linh hồn, không thể hiện ra bên ngoài mà chỉ có thể cảm nhận thông qua thần thức.
Những năng lượng rực rỡ này yên lặng vô cùng, nhưng chúng lại rất dày đặc, đếm mãi không hết.
Một lát sau, Vương Triệt mở to mắt ra.
Vân Diễm Hồ cười híp mắt hỏi: "Cậu có cảm nhận được ý chí của Cổ Hồn Thú chúng tôi chưa?"
Vương Triệt suy nghĩ nói: "Chắc là có."
Vân Diễm Hồ sững sờ, hỏi: "Cậu thật sự cảm nhận được sao? Là vị Cổ Hồn thú nào vậy? Vị trí ở đâu?"
Vương Triệt nhìn lướt qua một chút rồi nói: "Là vị nào ấy à."
Vân Diễm Hồ ve vẫy đuôi, nói:
"Đúng vậy! Là vị nào? Cổ Hồn thú mai táng ở chỗ đều là những vị bị thương trong chiến tranh, linh hồn của bọn hắn sau khi chết đi sẽ được yên nghỉ tại đây. Do vậy mới có thể gây nên sự cộng minh với Võ Hồn cho nhân loại. Nếu như cậu có thể cảm nhận được năng lượng linh hồn của vị nào thì sẽ cảm nhận được tinh thần ý chí của vị đó. Điều đó có nghĩa là cậu và vị này rất có duyên. Cũng không phải cậu sẽ cảm nhận được hắn mà là hắn đã cho cậu cảm nhận được."
"Chờ tới thời điểm Võ Hồn cộng minh, vậy cậu sẽ dễ dàng thành công cộng minh với Võ hồn, khả năng Võ Hồn tiến hóa cũng sẽ lớn hơn một chút"
"Nếu như cậu không cách nào cảm nhận được, như vậy muốn cộng minh với Võ Hồn thì sẽ tương đối khó, khả năngVõ Hồ tiến hoá cũng cực kỳ nhỏ."
Vương Triệt suy nghĩ nói: "Ta không biết rõ là vị nào, vì ta cũng không quá quen thuộc đối với Cổ Hồn thú."
Vân Diễm Hồ gật đầu, nói: "À, cũng đúng nhỉ! Vậy cậu chuẩn bị một chút, tôi sẽ mang cậu vào cốc để nhìn xem. Ở nơi này Cổ Hồn thú được mai táng đều là của Đông Hoa Cổ Quốc năm đó, cho nên cậu chắc hẳn sẽ có thể biết được một số vị."
Vương Triệt trầm ngâm một lát, sau đó lấy ra một chiếc mặt nạ đã chuẩn bị sẵn và đeo lên mặt.
Vân Diễm Hồ tò mò hỏi: "Này, cậu mang mặt nạ lên làm gì vậy?"
Vương Triệt nói: "Tôi sợ ý chí linh hồn của những vị tiền bối này sẽ bị thu hút bởi nhan sắc của tôi mà không để ý đến năng lực của tôi."
"..."
Vân Diễm Hồ có chút há hốc miệng, trong chốc lát nó đã bị lý do này của Vương Triệt làm cho sửng sốt một hồi, khiến cho nó đến một câu cũng đều không nói ra được.
Sau khi chuẩn bị xong, Vương Triệt liền theo Vân Diễm Hồ đi vào bên trong thung lũng.
Thỉnh thoảng nó cũng giới thiệu cho Vương Triệt một chút Cổ Hồn thú được mai táng ở đây, và Vương Triệt cũng khá quen thuộc.
Bởi vì một số Cổ Hồn thú đã có bên trong đồ giám, chẳng hạn như con Kiếm Linh Hùng kia.
Chỉ là niên đại của chúng đều đã rất xa xưa, vì trên cơ bản sau khi trận đại chiến kia kết thúc, cũng không bao lâu thì chúng liền qua đời.
Cũng có một chút là Hồn thú thời cận đại, bởi vì tuổi thọ đã hết nên cuối cùng cũng qua đời. Còn có một ít vì không vượt qua được thiên kiếp mà qua đời.
Lúc này, khi đang giới thiệu, bỗng nhiên tại nơi xa có một luồng ánh sáng chói mắt phóng ra!
Nó phóng lên tận trời!
Vân Diễm Hồ giật mình nói: "Hả? Mau nhìn bên kia, hẳn là Võ Hồn của ai đó trong chiến khu Đông Hoa các cậu đã được tiến hoá! Ánh sáng này, màu sắc này, đây là khí tức của tiền bối Cửu Thiên Diễm Hoàng! Không thể nào! Đã nhiều năm như vậy mà thật không nghĩ tới lại có thể có người cộng minh được với với linh hồn của tiền bối Cửu Thiên Diễm Hoàng! Võ Hồn của người này nhất định là có quan hệ với tiền bối Cửu Thiên Diễm Hoàng rồi!
Vương Triệt cũng nhìn sang.
Khí tức này xác thực vô cùng mênh mông, nhất là cỗ khí nóng như thiêu đốt kia, dường như có thể đốt cháy cả mặt đất.
Vương Triệt hỏi: "Vị tiền bối Cửu Thiên Diễm Hoàng này chắc hẳn là một vị Cổ Hồn thú mười vạn năm tu vi hồn lực nhỉ?"
Vân Diễm Hồ thấp giọng nói: "Đâu chỉ là mười vạn năm tu vi hồn lực! Vị này chính là cường giả khống chế hệ hoả diễm mạnh nhất thời viễn cổ. Hắn ta được xem như là bá chủ thời viễn cổ! Mà bá chủ thời viễn cổ thì cậu có biết là cái gì không? Tôi đoán chắc là cậu chắc không biết rồi!"
Vương Triệt: "..."
Vân Diễm Hồ mang vẻ mặt khát khao nói: "Hắn là chủng loại Hồn thú siêu cấp lợi hại thời viễn cổ. Tôi cũng am hiểu về hỏa diễm, nhưng chênh lệch giữa tôi so với vị bá chủ này còn lớn hơn so với chênh lệch nhan sắc giữa Kim Ưng Đại Thánh và cậu đấy!"
Vương Triệt gật đầu khẳng định: "Vậy chắc chắn hắn ta vô cùng lợi hại."
Vân Diễm Hồ nói: "Chúng ta trước tiên đi xem một chút, vì Võ Hồn tiến hóa sẽ kéo dài trong một đoạn thời gian ngắn, cũng không biết là ai đã may mắn như vậy?"
Vương Triệt đưa mắt liếc nhìn xung quanh rồi đi theo Vân Diễm Hồ.
Không bao lâu sau, cả hai liền đi tới gần cột sáng cực nóng kia.
Vân Diễm Hồ nhìn về phía xa và ve vẫy đuôi, nói:
"Ồ, quả nhiên là một vị nữ nhân! Nếu như là nam nhân thì căn bản sẽ không có khả năng tạo nên sự cộng minh linh hồn với Cửu Thiên Diễm Hoàng."
"Thì ra Võ Hồn của cô ấy là thứ này, khó trách tại sao sẽ trực tiếp để cho Võ Hồn tiến hóa..."
Vương Triệt cũng nhìn xem và cảm thấy rất quen thuộc.
Phía dưới cột sáng cực nóng kia đang có mấy người đứng xung quanh, chắc hẳn đó là một đội ngũ.
Và ở trung tâm cột sáng là một cây lông vũ.
Giờ phút này, khí tức linh hồn đang không ngừng lượn lờ bao quanh lấy cây lông vũ và liên tục rót vào bên trong cây lông vũ, từ đó tạo thành một cây cột ánh sáng cực kì mạnh mẽ!
Sau đó xung quanh cây lông vũ kia bắt đầu hình thành hư ảnh của Cổ Hồn Thú.
Vương Triệt như có điều suy nghĩ, nói: "Là Cửu Thiên Diễm Hoàng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận