Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1206: Tiểu Mao Trùng Rơi Vào Trầm Tư

Thẩm Minh Hải mở ra bàn tay, theo Hồn Hoàn lóe lên, một con người giấy nhảy nhảy nhót nhót thình lình xuất hiện.
Đây là hồn sủng hệ yêu linh tên là Xảo Ngôn Chỉ Nhân!
Toàn thân con hồn sủng dạng người giấy này có màu trắng như tuyết, trên trán nó còn treo một chùm lụa đỏ, tứ chi của nó rất đơn giản, hình thể nhỏ nhắn xinh xắn, chiều cao ước chừng 50 centimet.
Xảo Ngôn Chỉ Nhân là người giấy hai mặt phẳng, trên đầu nó chỉ có bốn đường vẽ màu đỏ nhạt, phân biệt tạo thành hai mắt, một mũi, và một miệng.
Thẩm Minh Hải lập tức nói: "Tranh thủ thời gian trợ giúp anh chị của mi đi, giải trừ hiệu ứng của nơi đây."
Người giấy lộ ra con mắt cong cong cười cười, sau đó hai tay nó khép lại, đường vẽ cái miệng của nó bắt đầu biến hóa, sau đó nó huyên thuyên phát ra âm thanh gì đó.
Và mỗi một âm thanh đều sẽ bay ra từ trong miệng của nó, sau đó biến thành từng cái vòng sáng chói mắt.
"Hô!"
Vòng sáng lập tức bay ra ngoài và rơi vào trên thân Thất Tinh Hải Thảo và Tuyết San Bối.
"Hồn kỹ Danh Ngôn Tỉnh Ngữ!"
Xảo Ngôn Chỉ Nhân phát ra thanh âm the thé của yêu linh, chiêu này có thể giải trừ trạng thái hỗn loạn của đồng bạn đối với năng lượng hệ Yêu Linh, và cũng có thời gian miễn dịch rất dài.
Thẩm Minh Hải tính toán thời gian một chút và nói: "Tiếp tục đi!"
Xảo Ngôn Chỉ Nhân lần nữa khép lại hai tay, lần này nó đã biến hóa tư thái và miệng của nó lại kêu lên mấy tiếng chít chít.
Sau đó lại có là từng cái vòng sáng đặc thù bay ra từ trong miệng nó và rơi vào trên thân ba con hồn sủng.
"Hồn kỹ ‘yêu ngôn hoặc chúng’!"
Đây là tuyệt kỹ độc môn của Xảo Ngôn Chỉ Nhân.
m thanh mà nó phát ra có thể mê hoặc hồn sủng khác, và hồn sủng bị mê hoặc sẽ được tăng lên năng lượng sinh mệnh cực lớn, từ đó uy lực Hồn kỹ cũng sẽ tăng cường trên diện rộng.
Đồng thời, các hồn sủng bị mê hoặc sẽ có tinh thần lực hợp thành một thể, nhằm tăng lên sự ăn ý trong chiến đấu đoàn đội.
Mà chỗ lợi hại nhất của chiêu này là nếu như thi triển đối với địch nhân thì hiệu quả lại tương phản.
Đây là loại kỹ năng phi thường lợi hại.
Con hồn sủng thứ tư của Thẩm Minh Hải vẫn như cũ là dạng phụ trợ, và hơn nữa nó còn là hồn sủng hệ Yêu Linh!
Thẩm Minh Hải lại tính toán thời gian một chút và khẽ gật đầu, cũng không sai biệt lắm dự tính của anh ta.
Trên cơ bản Thẩm Minh Hải đã hoàn thành đoạn chuẩn bị.
Bốn con hồn sủng đã tự hình thành một thể, tăng thêm việc đã bài trừ sự quấy nhiễu của địa hình.
Nếu bên mình không nhận ảnh hưởng của địa hình, mà đối thủ lại nhận ảnh hưởng, vậy tương đương với việc chiến lực bản thân đã được tăng lên.
Thẩm Minh Hải xoa cằm và nhìn về Vương Triệt ở phía xa nói: "Ngay từ đầu tôi đã thả ra bốn con hồn sủng rồi đó! Không biết con Tiểu Mao Trùng của Vương học đệ có đỡ nổi hay không đây?"
Khán giả thầm nghĩ: "Thứ gì chịu nổi chứ?"
Vương Triệt nhìn thấy đối phương đã chuẩn bị xong thì anh cũng trực tiếp thả ra Tiểu Mao Trùng.
Hồn Hoàn lấp lóe lên và đây là lần thứ nhất Tiểu Mao Trùng xuất hiện ở Cúp Vương Giả!
"Ti ngô! ! !"
Tiểu Mao Trùng hét to một tiếng.
Tôi tới rồi!
Ào! ! !
Vừa mới ra ngoài và rơi vào bên trong linh đầm, Tiểu Mao Trùng bỗng nhiên hắt xì hơi một cái!
Nó lắc lắc cái đầu suy tư.
Đây là địa phương nào?
Vương Triệt nhắc nhở Tiểu Mao Trùng một câu: "Đây là địa hình Linh Yêu Kỳ Đàm, nơi này có năng lượng hệ yêu linh rất nồng đậm. Trước tiên hãy nhìn xem cái đuôi, cái miệng, và còn có móng vuốt nhỏ của mi nữa, xem có thể khống chế hay không?"
Tiểu Mao Trùng liền giật giật và phát hiện thân thể nó dường như không bị ảnh hưởng gì, sau đó nó lập tức đưa lưng về phía Vương Triệt và dùng cái đuôi thắt nút ra một cái vòng tròn, ý nói nó không có vấn đề gì!
Tiểu Mao Trùng nhìn về phía con Vũ Ma Côn vô cùng to lớn ở xa xa kia.
Trước đó vài ngày khi nhìn xem nhị đệ và tam đệ chiến đấu nhẹ nhàng vui vẻ, Tiểu Mao Trùng đã ngứa ngáy tay chân không chịu nổi.
Tuy rằng nó không quá ưa thích việc chiến đấu, nhưng ở đây có nhiều hồn sủng như vậy nên dù cho Tiểu Mao Trùng có không thích chiến đấu thì trong lòng nó vẫn muốn biểu hiện ra thực lực và phong thái của nó.
Đừng cản tôi! Tôi muốn ra sân chiến đấu!
Vương Triệt đi ra một bên khác và nói:
"Chính mi tự suy nghĩ sẽ đánh như thế nào đi! Đây là trận đấu thứ nhất nên thắng thua không quan trọng! Nhưng nếu mi thắng thì Từ Lực Kiếm và Hùng Bảo sẽ càng thêm kính nể vị đại ca như mi!"
"Nhưng nếu mi thua thì mi sẽ để cho Từ Lực Kiếm và Hùng Bảo lấy đó mà làm gương! Đây là một tài liệu giảng dạy về mặt trái rất không tệ!"
Tiểu Mao Trùng: "..."
Mặc dù Vương Triệt nói rất nhẹ nhàng, nhưng không hiểu sao Tiểu Mao Trùng lại cảm thấy có một cỗ áp lực to lớn.
Sao tôi có thể thua được?
Tài liệu giảng dạy về mặt trái sao?
Đây là chuyện tuyệt đối không thế xảy ra!
Một vị đại ca như tôi thì sao có thể trở thành tài liệu giảng dạy về mặt trái được chứ?
Các tiểu đệ trong trận tranh tài đều có thần thái uy vũ một cái mạnh hơn so với một cái!
Như vậy đại ca như tôi càng không thể kém được!
Tiểu Mao Trùng nhìn xem ba con hồn sủng đối diện kia và suy tính mấy giây. Sau đó nó quay đầu nhìn xem Vương Triệt và kêu lên: "Ti ngô! ! !"
Biến cái thân cho tôi đi!
Tôi sẽ nghiền ép bọn chúng!
Vương Triệt lập tức khoát tay cự tuyệt: "Vậy không được! Từ Lực Kiếm đều không cần biến thân, và Hùng Bảo thì càng không được biến thân, mà mi thân làm đại ca thì sao có thể biến thân được? Mi cảm thấy thích hợp sao?"
"Ngô..."
Tiểu Mao Trùng rơi vào trầm tư.
Xác thực là vậy!
Nhưng mà đối thủ của tôi dường như có chút mạnh a!
Bạn cần đăng nhập để bình luận