Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 425: Trở Về

Trong lòng Diễm Dương Thiên Vương cảm giác như có hàng vạn vết dao, ông ta vẫn còn muốn tiếp tục hỏi.
Nhưng đúng lúc này, sâu trong linh hồn Diễm Dương Thiên Vương vang lên một âm thanh.
Là giọng nói của Không Thần Long:
"Nhân loại cường giả, chuyện xảy ra ta đã biết. Cụ thể ra sao thid các vị không cần hỏi thăm nhiều. Vị thiếu niên này có được thủ đoạn thần bí khó lường, cậu ta có thể giúp tôi khôi phục linh hồn cuồng hóa và bị hao tổn, nhưng thời gian kéo dài không lâu. Chênh lệch thời gian cũng không bao lâu nữa sẽ đến. Tiếp đó tôi cần phải tự mình phong ấn rồi lại lâm vào giấc ngủ say, và sẽ không quấy rầy thế giới này nữa."
Không Thần Long khẳng định như vậy nên Diễm Dương Thiên Vương cũng không dám nhiều lời.
Hồn thú tiên hiền thời cổ đại, bất kể là sức mạnh hay là những điều khác thì nội tâm ông ta đều cực kì tôn kính.
Vì nếu không có bọn chúng thì cũng sẽ không có sự an bình thời hiện đại.
Không Thần Long chậm rãi nói: "Quá trình phong ấn chỉ dựa vào mình tôi thì không cách nào làm được hoàn mỹ. Các vị hãy phái thêm nhiều vị nhân loại cường giả tới đây đi. Trong khoảng thời gian này, tôi sẽ cho các vị quyền lợi tiến vào lĩnh vực không gian của tôi."
Diễm Dương Thiên Vương đã hiểu, ông ta cần phái thêm mấy người nữa để bảo đảm an toàn.
Và cũng là để chứng thực với bọn họ tình trạnh hiện giờ của Không Thần Long.
Diễm Dương Thiên Vương nghi vấn đầy đầu nhưng lúc này ông ta cũng không dám hỏi nhiều.
Vương Triệt cười nói: "Vậy tạm biệt!”
Không Thần Long truyền âm cho Vương Triệt: “Hi vọng lần sau khi tôi tỉnh lại, tôi có thể nhìn thấy đứa nhóc này của cậu sẽ chân chính kế thừa truyền thừa của tôi..."
Vương Triệt nói: "Được!"
Cả hai đều dùng tâm linh để truyền âm, Vương Triệt nhìn Không Thần Long một chút rồi đem Lục Mao Trùng để vào trong không gian hồn vực.
Diễm Dương Thiên Vương mang theo Vương Triệt rời đi lĩnh vực không gian của Không Thần Long.
Sau đó ông ta một đường hướng về phía dưới.
Phong ấn Không Thần Long thêm một lần nữa là chuyện đại sự, hiển nhiên việc này không nên chậm trễ.
Nghe theo Không Thần Long nên trên đường Diễm Dương Thiên Vương cũng không hỏi Vương Triệt một câu.
Vương Triệt cũng vui vẻ nhàn nhã.
Chuyến này chỉ có nguy hiểm trong một cái nháy mắt.
Chính là lúc mới vừa tiến vào lĩnh vực không gian của Không Thần Long.
Qua cái nháy mắt đó thì những gì xảy ra tiếp theo đều đúng dự liệu của Vương Triệt.
Rất nhanh sau đó, Diễm Dương Thiên Vương đã mang Vương Triệt về tới biên giới bên ngoài.
Thấy Vương Triệt an toàn trở về.
Lý Ngạn Minh, Hà Huyên và Chu Hình lập tức nhẹ nhàng thở ra.
Lý Ngạn Minh cảm thán một tiếng: "Vẫn là Thiên Vương lợi hại! Cuối cùng cậu ta đã an toàn trở về! Đúng rồi, vừa nãy trên rừng Phù Không đã sinh ra một cơn chấn động. Lâm Thiên Vương, có phải là do ông làm ra không? Không Thần Long sao rồi?"
Diễm Dương Thiên Vương mang vẻ mặt không thay đổi mà nhìn Lý Ngạn Minh một chút.
Ông quá để đến mắt tôi rồi đó...
Toàn bộ hành trình chẳng có nửa xu liên quan đến tôi...
Chu Hình hỏi: "Bạn học Vương, cậu có đánh qua khối đất lơ lửng thứ hai không?"
Hà Huyên cười nói: "Diễm Dương Thiên Vương trở về hơi lâu, hẳn là cậu đang đánh tại miếng đất thứ ba đúng không? Nếu lấy thực lực hồn sửng của cậu, tôi cảm thấy cũng không khó lắm!"
Vương Triệt trầm tư trong chốc lát mà không biết nên nói gì.
Diễm Dương Thiên Vương bên cạnh cũng không biết nên phản ứng thế nào.
Sau đó Vương Triệt nói: "Miễn cưỡng đánh qua hết 4 khối!"
Miễn cưỡng sao?
Diễm Dương Thiên Vương nhìn về phía Vương Triệt.
Lúc ông ta đến xem vết tích chiến đấu của ba khối đất lơ lửng, ông ta đã phỏng đoán cẩn thận chí ít Vương Triệt đã đánh đi đánh lại ba mươi lần trở lên.
Ừm, đúng là cực kỳ miễn cưỡng!
Loại yêu nghiệt thiên tài này...
Lý Ngạn Minh cười nói: "Ừm, đánh qua được là tốt rồi..."
Vừa nói xong thì ông ta liền ngây ngẩn cả người, sau đó con mắt giống như mắt ưng mà nhìn chằm chằm vào Vương Triệt hỏi: "Cậu nói cái gì? Cậu đều đánh qua hết 4 khối sao?"
Vương Triệt nói: "Đúng vậy, vận may không tốt lắm nên phải đến khối đất cuối cùng thì tôi mới thật sự gặp không gian thông đạo đến chỗ Không Thần Long. Đánh rất lâu đấy."
Diễm Dương Thiên Vương thầm nghĩ: Đánh đi đánh lại ba mươi lần mà có thể không lâu được sao?
Ông ta nhìn bộ dáng cái gì cũng không biết của những người này mà trong lòng cân nhắc có nên nói cho bọn họ chuyện này hay không.
Nhưng nếu nói ra thì những người này cũng sẽ không thể nào tiếp thu được...
Tính toán một chút, rốt cuộc chuyện này so với sự thật đằng sau thì cũng không tính là gì.
Chu Hình kinh ngạc hỏi: "Đánh qua hết rồi á? Bốn con huyễn tượng vệ thú huyễn hóa ra Cổ Hồn thú mà cậu đều có thể đánh qua hết sao? Sao có thể được chứ?"
Anh ta nhìn về phía Diễm Dương Thiên Vương tỏ vẻ muốn xác nhận.
Chuyện này quá khó khăn!
Nếu một Khế Hồn Sư chuyên nghiệp có kinh nghiệm chiến đấu và thiên phú không đủ thì sẽ rất khó đánh lại huyễn tượng vệ thú.
Bởi vì huyễn tượng vệ thú luôn lập tức huyễn hóa thành Cổ Hồn thú!
Diễm Dương Thiên Vương bình tĩnh mà nhẹ gật đầu.
Đã được Thiên Vương khẳng định nên trong nháy mắt mấy người kia đều tê cúng cả người!
Quá trâu bò!
Ánh mắt từng người đều lóe sáng mà nhìn về phía Vương Triệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận