Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1002: Ma Cổ Mông Tỉnh Giấc

Vào lúc này, một tiếng kêu cổ xưa từ Ma Cổ Mông bên kia vang lên:
“$@#%#@#...”
Đây là một chuỗi cổ ngữ của Hồn thú mà Vương Triệt nghe không hiểu.
Có điều xem ra nó đã tỉnh rồi.
Vương Triệt nhìn về phía Huyết Tinh Địa Long nói: “Ông phiên dịch một chút xem nào!”
Huyết Tinh Địa Long đầu tiên là kinh hoảng bất định mà nhìn về phía Hùng Bảo một chút, sau đó mới nói ra: “Lão đại nói rằng: Là khí tức của vị huynh đệ nào đã thức tỉnh tôi?”
Vương Triệt hỏi: “Huynh đệ sao?”
Huyết Tinh Địa Long lắc đầu nói: “Tôi cũng không biết về quá khứ của lão đại nên cậu đừng có hỏi tôi.”
Một lát sau, một hơi thở mạnh mẽ từ dưới lòng đất đột nhiên nhô lên.
Từ bên trong thung lung có vô số núi đá vỡ vụn.
Ma Cổ Mông mở mắt ra.
Nó chỉ là mở ra một đôi mắt nhưng dường như cả bầu trời u ám này đã sáng lên trong nháy mắt, và có thêm vài phần tức giận.
Vương Triệt cảm giác cả mặt đất đều đang run rẩy, phảng phất như chúng đang hưng phấn đáp lại.
Có vẻ như sau khi mở mắt ra, Ma Cổ Mông liền nhìn về phía Hùng Bảo đầu tiên.
Và rồi sau đó nó liền lâm vào trầm mặc.
Không gian cực kỳ yên tĩnh!
Đó là con vật nhỏ gì đây?
"Ngao!"
Linh hồn của Hùng Bảo lúc này giống như đã quay trở về than thể, ba đạo hư ảnh khổng lồ trên người nó cũng biến mất trong nháy mắt.
Chúng giống như là ảo ảnh vậy!
Chân Thân Thái Thản vừa biến mất thì Hùng Bảo liền biến thành một con gấu trúc nhỏ xíu, vì nó đã tiêu hao một lượng lớn sức mạnh.
Mộng Dụ Huyễn Linh bay tới bên cạnh Vương Triệt.
Huyết Tinh Địa Long hưng phấn bay đi và hô lên: "Lão đại! Là tôi! Là tôi! Là Tiểu Địa Long đây!"
Lúc này Vương Triệt cảm giác tên này thật không giống như một con Hồn thú mười vạn năm tu vi hồn lực, mà lại giống như là một tên nhóc chỉ hai hơn 20 tuổi.
Vương Triệt không nhanh không chậm mà dùng Sinh Mệnh Chi Thủ cấp tốc khôi phục cho Hùng Bảo.
Ở xa xa, Huyết Tinh Địa Long đang bô lô ba la một trận bên cạnh Ma Cổ Mông.
So với Ma Cổ Mông mà nói thì dù cho Huyết Tinh Địa Long dài hơn 200 mét nhưng nó cũng trông rất nhỏ.
Nó y hệt như một con muỗi mà líu ríu nói gì đó ở bên cạnh Ma Cổ Mông.
Qua đi rất rất lâu, Huyết Tinh Địa Long mới bay trở về và mang vẻ mặt ngạo khí nói ra:
"Những chuyện đã xảy ra tôi đều đã kể cho lão đại nghe rồi!"
"Lão đại nói rằng ngài ấy đã sớm có dự liệu! Coi như không cần các cậu thì sớm muộn gì ngài ấy cũng có thể tỉnh lại."
Vương Triệt chỉ cười cười và thầm nghĩ, quả nhiên con Ma Cổ Mông này giống y như trong lời kể của Không Thần Long. Nó kiêu ngạo đến mức không ai bì nổi.
Huyết Tinh Địa Long vô cùng tự tin mà tiếp tục nói ra:
"Nhưng có điều cậu đã làm cho ngài ấy cảm nhận được khí tức của đồng loại cho nên đây cũng coi là sự trợ giúp để ngài ấy sớm tỉnh lại. Cân nhắc đến chuyện này nên ngài ấy muốn hỏi các người muốn cái thì gì cứ nói đi?"
Vương Triệt nói: "Không phải tôi đã nói ra điều kiện với ông rồi sao? Địa điểm mà ông ta và Thần Quang Kình quyết chiến phải do nhân loại chúng tôi đến sắp xếp, không được tự tiện động thủ."
Huyết Tinh Địa Long nghi hoặc nhìn Vương Triệt một chút và hỏi: "Chỉ vậy thôi à?"
Vương Triệt nói ra:
"Còn chưa đủ sao? Vậy được thôi, để tôi thêm một cái điều kiện nữa vậy!"
"Về nói với lão đại của ông rằng hãy để cho ông ký kết hồn ước thành hồn sủng của tôi."
Huyết Tinh Địa Long lập tức hét lớn một tiếng: "Cậu đừng có mơ! Tôi nhất định sẽ không phản bội lão đại!"
Vương Triệt cười nói: "Không được thì thôi!"
Trong chuyến này, chỉ tính đến những gì mà Từ Lực Kiếm thu hoạch thôi thì cũng đã đủ rồi.
Coi như nhiệm vụ đã được hoàn thành một cách mỹ mãn.
Vào lúc này, Ma Cổ Mông bỗng nhiên cất tiếng người mà chậm rãi nói: "Cậu nhóc nhân loại, cậu đã nắm giữ trong tay vảy rồng của Không Thần Long thì đã nói rõ cậu chính là trọng tài của lần quyết đấu này."
m thanh của nó rất nặng nề, tiếng vang vô cùng trầm thấp, có cảm giác khí thế của nó rất mạnh mẽ.
"Cậu làm trọng tài cho lần quyết chiến này và tên kia cũng đều đồng ý thì tôi tất nhiên sẽ không cự tuyệt. Tuy nhiên, trên thân Hồn thú của cậu có khí tức của bạn cũ tôi. Chẳng lẽ cậu cứ như vậy mà không muốn cái gì khác hay sao?"
Hai con mắt của Ma Cổ Mông giống như vòng xoáy lỗ đen mà nhìn chăm chú vào Vương Triệt.
Vương Triệt nghe xong thì cảm giác Ma Cổ Mông cũng không giống như một tên nóng tính, mà nó vẫn rất dễ nói chuyện.
Có lẽ là do ngủ say lâu như vậy nên tính tình của nó đã thu liễm đi không ít.
Vương Triệt hỏi ngược lại: "Vậy ông có thể cho tôi cái gì?"
Anh nghe được ý tứ bên trong lời nói của Ma Cổ Mông.
Ma Cổ Mông nhìn về phía Hùng Bảo, nói: "Vậy thì để tôi xem nó có thể làm được cái gì đã! Tiểu Long, mi theo lời ta mà kiểm tra nó một chút đi!"
Huyết Tinh Địa Long liền gật đầu và thân hình nó dần dần biến nhỏ lại chỉ cao hơn 20 mét, sau đó nó đi tới trước mặt Vương Triệt rồi nói:
"Căn cứ theo chỉ thị của lão đại, ngài ấy muốn nhìn thấy thực lực của con gấu này của cậu."
"Tôi chỉ đứng ở chỗ này và hạn chế tu vi hồn lực còn một vạn năm. Con gấu của cậu sẽ dựa vào thực lực của mình để đánh tôi. Nếu như nó có thể đánh tôi lui được ba bước trở lên thì coi như vượt qua."
Bạn cần đăng nhập để bình luận