Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1335: Hồn Kỹ Bản Mệnh

Mặt đất trên Mặc Ngọc Tinh đã bắt đầu phát sinh chấn động, tựa như vỏ lục địa đng vận động vậy.
Dư chấn chiến đấu cường đại đã trực tiếp ảnh hưởng đến căn cơ của viên dị tinh cầu hoang vu này.
Mặt đất bắt đầu bị chia ra thành vô số khối, dãy núi hở ra các khe nứt, nguồn nước hội tụ thành biển cả và dần dần bắt đầu bao trùm Mặc Ngọc Tinh.
Vị trí của Vương Triệt đã vỡ ra từ lâu.
Mỗi thời mỗi khắc đều có vô số hòn đá giống như thiên thạch đều giáng xuống từ giữa không trung.
Mỗi lần chúng rơi đập thì chí ít sẽ tương đương với một lần bạo nổ của Hồn kỹ vạn năm Đa Trọng Xoắn Ốc Hỏa Diễm Cầu.
"Bọn hắn chiến đấu tới giai đoạn thứ ba thì Võ Hồn của ta sẽ không dễ dàng tu luyện. Năng lượng chấn động thì còn tốt, nhưng tinh thần xung kích quá mạnh và khí thế áp lực quá to lớn thì xác thực không quá tốt để ta tu luyện."
Nhưng Vương Triệt cũng không có phân tâm mà mặc kệ bên kia đã đánh cho thiên trầm địa ám, nhật nguyệt vô quang.
Vì tình huống này có nói cũng vô dụng thôi.
Thời gian một tháng Vương Triệt đã đem Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung tu luyện đến cấp 30.
Nguyên nhân trở ngại từ Hồn Hoàn cho nên đẳng cấp hồn lực của Vương Triệt tăng không nhiều.
Nhưng bách luyện hồn lực trong cơ thể anh vẫn đang tích súc.
Đổi lại là tu luyện bình thường thì đoán chừng Vương Triệt cần hơn nửa năm thì mới có thể tu luyện tới cấp 30.
Mà lúc này tu vi hồn lực của Huỳnh Mộng Linh cũng đã tiếp cận 1000 năm.
Tu vi hồn lực của nó đã bành trướng với tốc độ rất đáng sợ.
Nhưng Vương Triệt cảm thấy Tiểu Mao Trùng và Từ Lực Kiếm hẳn là cũng sẽ không kém Huỳnh Mộng Linh, mà nói không chừng còn tăng nhiều hơn.
Vì đối với Huỳnh Mộng Linh mà nói, mấy ngàn năm hay mấy vạn năm tu vi hồn lực chỉ là giai đoạn cất bước mà thôi.
Ngay cả mười vạn năm tu vi hồn lực thì nó cũng chỉ xem như là một cánh cửa nhỏ.
Một tháng qua Thần Dụ Thiên Vương đã đến thăm một lần, nhưng khi cô ấy không có phát hiện ra vấn đề gì thì liền không có hỏi nhiều, mà cô ấy chỉ ở một bên nói thầm thở dài, vì cái viên Mặc Ngọc Tinh này chỉ sợ sẽ không còn nữa.
Vương Triệt lúc ấy đã cười một tiếng rồi nói: "Nói không chừng cái viên Mặc Ngọc Tinh này sẽ nhân họa đắc phúc đấy!"
Khi đó Thần Dụ Thiên Vương đã cực kỳ khẳng định mà nói ra: "Chuyện này là không có khả năng xảy ra! Mà Mặc Ngọc Tinh vốn chỉ là một viên dị tinh cầu hoang vu, cho nên coi như nó không còn nữa thì cũng không quan trọng."
Vương Triệt lại chỉ cười không nói.
Lại qua đi hai tháng, Ma Cổ Mông và Thần Quang Kình đã dần dần chiến đấu đến giai đoạn gay cấn.
Cường độ hồn lực của bọn hắn từ ban sơ là mười vạn năm rồi đến 20 vạn năm, cho tới bây giờ đã đạt tới 50 vạn năm.
Tu vi hồn lực 50 vạn năm cũng đã coi là một đường ranh giới khá lớn.
Bá chủ chi lực và hồn kỹ lĩnh vực có uy lực quả thật là thiên băng địa liệt.
Vương Triệt đứng ở đằng xa xa nhìn lại thì cũng không thể nhìn rõ thứ gì.
Bây giờ Vương Triệt tương tự như một tên mới vào Trúc Cơ Kỳ đang nhìn xem hai vị đại lão Hóa Thần Kỳ đánh nhau vậy.
Cho nên anh tất nhiên sẽ thấy không rõ lắm.
Nhưng mà căn cứ vào năng lượng dao động và kinh nghiệm kiếp trước thì Vương Triệt sẽ có thể cảm thụ ra được bọn hắn đã tiến vào giai đoạn chiến đấu gì.
Hai tháng sau chính là giai đoạn chiến đấu thứ ba của bọn hắn.
Trong hai tháng này Vương Triệt đều chuyên tâm chỉ điểm cho Huỳnh Mộng Linh tu hành.
Tu vi hồn lực của nó đã sớm đột phá qua 1000 năm và trước mắt đã đạt đến 3000 năm.
Mà Vương Triệt cũng không sợ Huỳnh Mộng Linh sẽ bị căn cơ bất ổn.
Bởi vì bản thân đứa nhỏ này đã từng đạt tới, cho nên nó có tu vi hồn lực này cũng chỉ là một chuyện như không mà thôi.
Huỳnh Mộng Linh hóa trứng ngủ say vạn năm rồi phá trứng mà ra thì tu vi hồn lực cũng sẽ không biến mất, nhưng mà nó chỉ có thể tu luyện trong 100 năm.
Bởi vì tu vi hồn lực và lực lượng của nó đều đã ban cho Mông Dụ Huyễn Linh cả rồi. Vì vậy Vương Triệt cảm thấy tốc độ tu luyện của nó đã có chút chậm.
"Tốt nhất mi nên một hơi tu luyện tới bảy, tám ngàn năm tu vi hồn lực. Bởi vì giai đoạn chiến đấu thứ ba của bọn hắn sẽ không dễ dàng cho mi tu luyện đâu."
Tại giai đoạn chiến đấu thứ ba này cả hai vị bá chủ thời viễn cổ kia đều đã hơi mệt.
Mà lúc này Mặc Ngọc Tinh cũng đã bị phá thành mảnh nhỏ.
Nếu như từ trên cao nhìn xuống thì khắp nơi đều là khe nứt khổng lồ, hải dương thì đang gào thét, dãy núi chập trùng.
Phảng phất như không có một vùng đất nào hoàn chỉnh.
Cũng may mắn là tinh cầu này không có sinh linh, bằng không chúng đã sớm diệt tuyệt.
Hoang tinh đúng là hoang tinh.
Đừng nói đến tài nguyên trong lòng đất, vì căn bản đã thu thập không được nữa.
Các vị Thiên Vương mỗi một đoạn thời gian đều sẽ thay nhau đến đây trông trừng.
Nhưng khi nhìn trận chiến đấu và quang cảnh tinh cầu một chút thì sắc mặt bọn họ đều biến hóa từng đợt.
Vương Triệt cũng đã thả ra Võ Hồn thứ hai! Võ Hồn Nguyên Thần!
Vương Triệt nói: "Tại giai đoạn chiến đấu thứ ba này bọn hắn sẽ lộ ra lá bài tẩy của mình! Đó hẳn là Hồn kỹ bản mệnh tiếp cận Hồn kỹ trăm vạn năm!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận