Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1026: Ngân Sắc Chân Long

Sau một lát, Vương Triệt tụng niệm pháp quyết, tay bấm đạo ấn, hai con mắt bắn ra năng lượng linh hồn sáng chói.
"Huyền Môn Chính Thanh, chư hồn lui tránh! Phá!"
Thần thức của Vương Triệt tựa như thủy triều mà phun trào khắp bốn phía, giống như tinh quang diệu diệu, trong chốc lát đã tràn ngập mọi nơi.
Không gian xung quanh tựa như bị ngưng trệ mà ngưng đọng một hồi.
Cảnh tượng lần nữa biến hóa, không gian khuấy động một trận, Vương Triệt phảng phất như đã thoát ly khỏi phạm vi của hòn đảo và tiến vào một vùng không gian khác.
Ở nơi xa có một gốc cổ thụ cao chọc trời, cánh hoa màu hồng của nó tùy ý bay lả tả, và mỗi một cánh hoa đều tựa như cất giấu một cái thế giới mà phản chiếu ra những hình ảnh khác biệt.
Vương Triệt duỗi tay ra và bắt lấy một mảnh cánh hoa rồi ánh mắt anh ngưng tụ lại.
Hình ảnh bên trong cánh hoa chính là rừng Phù Không trông vô cùng rõ ràng, thậm chí ngay cả Tiểu Mao Trùng ngay lúc đó cũng đều rất rõ ràng.
Vương Triệt nhìn xem gốc cổ thụ cao chọc trời kia nói: "Tế Hồn Thụ!"
Không giống với lúc anh nhìn thấy nó ở rừng Phù Không, vì gốc Tế Hồn Thụ này lại to đến mức không hợp lẽ thường.
Vương Triệt thầm nghĩ: "Nơi này hẳn là không gian tinh thần của Siêu Huyễn Long rồi!"
Vương Triệt yên tĩnh chờ đợi.
Vừa rồi anh đã lấy bí thuật thần thức của Thái Thượng Dưỡng Hồn Thiên để cưỡng ép phá vỡ khảo nghiệm linh hồn, và hình thành một thong đạo không gian để đi thẳng tới nơi đây.
Thần thức cường đại cũng có chỗ tốt của nó.
Muốn khảo nghiệm ta thì ta liền trực tiếp lật bàn!
Bởi vì Vương Triệt tới đây cũng chỉ là muốn truyền đạt lại tình cảm hoài niệm cũ của Không Thần Long, nhân tiện có thể nói cho Siêu Huyễn Long biết Không Thần Long vẫn còn chưa mất đi ý thức.
Rồi anh sẽ tiện thể hỏi thăm một chút về chiêu Thần Hoàng Lực của Thôn Thiên Thú mà Ma Cổ Mông đã nói tới.
Còn khảo nghiệm gì thì anh liền trực tiếp dùng thần thức để cưỡng ép bài trừ.
Sau khi vứt đi cánh hoa, Vương Triệt liền lấy ra tấm vảy rồng và nói: "Bạn cũ tới đây, vị chủ nhân của nơi này có thể hiện thân gặp mặt được chứ?"
Qua hồi lâu, một tiếng long ngâm vang lên.
Gốc tế hồn thụ to lớn phía trước bắt đầu thả mưa hoa đầy trời.
Dưới những cánh hoa màu hồng này có một con Ngân Sắc Chân Long với hình thể không tính là khổng lồ đang bay ra.
Bộ dáng của nó và Không Thần Long giống nhau đến mấy phần.
Nhưng nhìn qua nó lại cực kỳ nhỏ nhắn xinh xắn.
Từ góc độ nhan sắc thì nó xác thực rất đẹp mắt.
Nhất là sừng rồng của nó nhìn qua giống như là mặt trăng khuyết vậy, chúng tản ra ánh sáng thanh khiết vô cùng đặc biệt.
Ngân Sắc Chân Long kia phát ra một tiếng nói thanh thúy và bên trong mang theo vài phần cảm khái: "Thật là thú vị! Mà tại sao là bạn cũ?"
Miệng nó nói tiếng người nhưng lại là giọng nữ.
Vương Triệt thầm nghĩ đây hẳn là thanh mai trúc mã của Không Thần Long rồi.
Ngân Sắc Chân Long lại thản nhiên nói: "Cậu đã cưỡng ép phá vỡ khảo nghiệm linh hồn để tới đây thì vốn là không phù hợp quy củ. Nhưng tôi xem ở mặt mũi của ba vị nhân loại kia mà không quản! Nhưng cậu mau rời đi thôi!"
"?"
Vương Triệt khẽ nhíu mày.
Sao vậy? Vảy rồng của Không Thần Long đã không dùng được nữa à?
Đám Thái Thản Cự Thú Ma Cổ Mông, Thần Quang Kình đều nhận ra. Nhưng người tình cũ của Không Thần Long thì lại không nhận ra ư?
Vương Triệt nhíu mày hỏi: "Cô không biết Không Thần Long?"
Ngân Sắc Chân Long kia phát ra một tiếng kêu kỳ quái rồi nói: "Không Thần Long sao? Tôi không biết Thiên Không Long! Tôi chỉ nghe qua Tổ Thần Long và gặp qua Đế Thanh Long, chứ chưa nghe nói qua cái gì mà Không Thần Long hết! Bên trong danh sách về Chân Long của tôi không có loại vật này."
Vương Triệt: "..."
Vương Triệt lại hỏi: "Vậy cô không phải là Siêu Huyễn Long sao?"
Ngân Sắc Chân Long thản nhiên nói: "Đây là Không Gian Vô Vọng của Siêu Huyễn Long, chẳng lẽ ba vị nhân loại ở bên ngoài kia không nói cho cậu sao?"
Ý nó là kẻ có thể ở chỗ này ngoại trừ Siêu Huyễn Long ra thì còn có thể là ai chứ?
Ngân Sắc Chân Long xoay đầu rồng đi và để lại cho Vương Triệt một cái bóng lung rồi nói: "Cậu hãy mau mau rời đi nơi đây! Nếu không đừng trách tôi không khách khí!"
Vương Triệt cũng không hề rời đi mà hơi trầm tư.
Tựa như cảm nhận được Vương Triệt không có hành động gì nên Ngân Sắc Chân Long kia đang bay ở trong giữa không trung thì dừng lại hỏi: "Tại sao cậu còn không đi?"
Vương Triệt nói: "Tôi muốn nhìn một chút xem cô sẽ không khách khí với ta như thế nào?"
"?"
Ngân Sắc Chân Long liền kinh ngạc một trận, nó liền tức giận nói ra: "Nhân loại kia, cậu đừng không có biết tốt xấu! Cậu đang khiêu khích một vị Chân Long đấy!"
Vương Triệt nói: "Đúng vậy, tôi đang khiêu khích cô đấy! Cô làm gì được tôi?"
Ngân Sắc Chân Long: "..."
"Tôi... Tôi..."
Ngân Sắc Chân Long bỗng nhiên phát ra một tiếng long ngâm to rõ.
Tinh thần lực khổng lồ có thể dời núi lấp biển phun trào ra và gắt gao vây lại Vương Triệt.
Đây là Hồn kỹ hệ Tinh Thần, Hồn m Phong Bạo.
Hồn kỹ này cũng rất bình thường, các hồn sủng hệ Tinh Thần tu vi hồn lực ngàn năm đều có thể học được, nhưng uy lực lại cực kỳ mạnh.
Chỉ là Vương Triệt vẫn trấn định như núi, ở bên trong chiêu Hồn m Phong Bạo này mà sắc mặt anh không hề thay đổi chút nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận