Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1214: Cố Nhiễm Sương Thần Bí

Vương Triệt suy nghĩ nói: "Hình như còn có một vị tuyển thủ còn thần bí hơn so với mình! Cố Nhiễm Sương!"
Người này thần bí bởi vì cô ấy là một vị tuyển thủ duy nhất không thuộc về học viện đỉnh cấp và học viện nhất lưu.
Cô ấy đến từ cái học viện nào đó không biết tên.
Trừ cái đó ra thì cô ấy cũng không lấy dung mạo để gặp người, mà lại mang theo mặt nạ màu xanh lam lạnh như sương.
Cố Nhiễm Sương mặc đồng phục chiến đấu màu băng lam, nếu không phải cô ấy có mái tóc dài màu trắng rất đặc biệt thì đoán chừng ngay cả là nam hay là nữ cũng đều không dễ nhìn ra.
"Cho đến trước mắt Cố Nhiễm Sương không có lộ ra Võ Hồn."
"Hồn sủng đầu tiên của cô ấy là một con Băng Đao Ám Yểm song hệ hiếm thấy gồm hệ hàn băng và hệ ác ma. Nó đến vô ảnh, đi vô tung, sức chiến đấu rất mạnh. Con hồn sủng thứ hai của Cố Nhiễm Sương là một con Tầm Không Tiểu Bảo hệ Không Gian. Con hồn sủng thứ ba thì chưa từng xuất hiện qua. Và cô ấy cũng không có tham gia thi đấu đoàn đội."
Trong đầu Vương Triệt nhớ lại một chút thông tin tuyển thủ.
Bởi vì các đối thủ còn lại đều có thể trở thành đối tượng tranh tài của Tiểu Mao Trùng, cho nên Vương Triệt vẫn phải cân nhắc một chút.
"Còn thừa ba trận thì kiểu gì nó cũng sẽ gặp được mấy vị cường giả."
Mấy người này là do Vương Triệt sàng chọn ra, đối với Tiểu Mao Trùng mà nói sẽ có sự khảo nghiệm nhất định, cùng loại với Thẩm Minh Hải.
Tại bên trong Cúp Vương Giả, ngay cả đệ tử của Thiên Vương cũng có thể bị lật xe.
Tại bên trong thi đấu đoàn đội cũng có đội ngũ của học viện đỉnh cấp bị lật xe.
Trở lại chỗ đài cao của học viện, bọn người Bạch Tiểu La đều lệ rơi đầy mặt nói: "Vương học đệ, Hồn kỹ của con tiểu côn trùng kia chúng tôi càng xem càng không hiểu. Chiêu phun tơ thì chúng tôi còn có thể xem hiểu, hay là hỏa diễm kia cũng có thể lý giải. Thế nhưng tại sao nó lại có thể chui vào bên trong Võ Hồn của người ta mà không nhận lấy bất cứ thương tổn gì? Rồi tại sao nó còn có thể làm cho hồn sủng của đối phương công kích Khế Hồn Sư của bọn chúng nữa?"
"Đây chính là Võ Hồn sông Nộ Giang đó! Nếu tiểu côn trùng nhảy vào thì không phải sẽ bị Thẩm Minh Hải nắm thóp hay sao?"
Vương Triệt cười cười và gật đầu nói: "Xác thực là như vậy, nhưng sông Nộ Giang quá khổng lồ, nó kéo dài từ nam đến bắc của châu Bắc Giang và thẳng đến châu Loạn Hải. Loại lực lượng cường đại như vậy thì là giai đoạn Khế Hồn Sư hiện tại sao có thể khống chế nổi! Dù Thẩm Minh Hải thả ra Võ Hồn nhưng anh ta chưa hẳn có thể nắm hoàn toàn trong tay, có đôi khi lực lượng quá mạnh ngoại trừ có thể đối phó địch nhân thì còn có thể phản phệ chính mình."
Bạch Tiểu La khẽ nói: "Cậu đang lừa phỉnh chúng tôi sao? Tiểu Loan, anh của cậu cứ như vậy đã bị đánh bại, vậy cậu có thấy tức hay không?"
Thẩm Minh Loan nhún vai nói: "Chậc, ai bảo anh ấy không có bản sự làm chi! Làm em gái mà có một người anh trai vô dụng như thế thì tôi cũng cực kỳ buồn rầu."
Vương Tạp nói: "Anh trai và em gái bất hoà chính là như vậy! Nhưng nói thật, đây đúng là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một con Lục Mao Trùng có thể khống chế hai loại hệ thuộc tính thủy và hỏa đấy! Quả là mở rộng tầm mắt! Con Tiểu Mao Trùng này sẽ không phải là Hồn thú trăm vạn năm tu vi hồn lực chuyển thế chứ? Vương Triệt, cậu đã đạt được đại cơ duyên rồi!"
Vương Triệt: "..."
"Ti ngô!"
Tiểu Mao Trùng liền quát to một tiếng, ý nó nói: Không sai, tôi chính là Hồn thú trăm vạn năm tu vi hồn lực!
Lô Địch sờ lên cái đuôi Tiểu Mao Trùng, nói:
"Tôi cũng cảm thấy như vậy! Các vị hãy nhìn cái sừng này, cái móng vuốt này! Đây rõ ràng là sừng rồng và long trảo mà! Một con sâu thì làm sao có thể biến thành Long được chứ? Chuyển thế thì không nhất định, nhưng tôi thấy đại khái xác suất nó là Hồn thú trăm vạn năm tu vi hồn lực gặp phải tai kiếp mà trùng tu, cho nên nó đành phải co đầu rút cổ tại bên trong thể xác của một con Lục Mao Trùng."
"Trên thực tế, linh hồn và huyết mạch của nó khẳng định là của một con Hồn thú hệ Long siêu cường, chỉ là nó đang ngụy trang thành một con Lục Mao Trùng mà thôi!"
"Có thể dưới số lượng Lục Mao Trùng đông đảo mà ký kết hồn ước cùng với Vương học đệ, và lúc này nó mới chậm rãi thức tỉnh năng lực của mình."
"Nếu không chỉ dựa vào Khế Hồn Sư thì làm sao có thể bồi dưỡng cho nó mạnh như vậy được?"
Vương Triệt: "..."
Bạch Tiểu La cảm thấy rất buồn cười, nhưng sau khi suy nghĩ một chút thì hô lên: "Uy uy uy! Các cậu càng nói thì càng thái quá, nhưng mà dường như cũng có đạo lý nhất định nha!"
Vương Tạp liền gật đầu và cảm thấy cái suy đoán này càng thêm chính xác mà nói: "Chuyện này trong cố sự đều đã có viết như thế!"
Lô Địch cũng nghiêm túc mà gật đầu nói: "Nếu như tiểu côn trùng có thể lại thắng them ba trận nữa, vậy thì sẽ không phải là tỉ lệ đại khái mà tôi liền khẳng định đúng là như thế! Dù sao nó cũng đã từng là Hồn thú trăm vạn năm tu vi hồn lực, cho dù bây giờ nó vẫn còn đang trong giai đoạn ẩn núp, nhưng nó cũng tuyệt đối không cho phép mình bị đánh bại bởi con hồn sủng khác. Đường đường là Hồn thú trăm vạn năm tu vi hồn lực nên vẫn có sự kiêu ngạo của nó!"
“…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận