Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 396: Hồn Thú Vương Giả: Linh Hà Vương

Huyễn tượng vệ thú nhìn qua có vẻ rất yếu.
Nhất là đất đá vỡ vụn trên người nó, và đến cả kiếm đá cùng khiên đá của nó cũng đều rách nát tung tóe.
Tựa như nó trải qua biết bao năm tháng mài mòn khắc nghiệt.
Thần thức Vương Triệt quét qua, đúng là không thể cảm nhận được tu vi hồn lực của con huyễn tượng vệ thú này.
Tuy trên người nó rách nát đổ vỡ, nhưng lại ẩn giấu đường vân không gian rất đặc biệt, giống như là một loại Đạo Hồn Đồ cổ xưa nào đó.
Vương Triệt hơi sững sờ nói: "Có chút thú vị!"
Huyễn tượng vệ thú được coi như là Cổ hồn thú tồn tại đến hiện nay.
Vì thời hiện đại không có loại hồn thú này.
Chỉ có ở khu vực hồn thổ đặc biệt như nơi đây mới xuất hiện loại hồn thú kì lạ này.
"Ti ngô ti ngô!"
Lục Mao Trùng quan sát huyễn tượng vệ thú, cảm giác mình vừa đụng tới thì nó liền tan nát nhão nhoẹt.
Quả nhiên Khế Hồn Sư của mình cũng không có lừa mình.
Đây là một trận chiến quá nhẹ nhàng!
"Ti ngô!"
Lục Mao Trùng quay đầu lại nhìn Vương Triệt một chút.
Tôi đánh nó nha!
Vương Triệt gật đầu nói: "Lên đi!"
Lục Mao Trùng bỗng nhiên tăng tốc, vội vàng chạy ra, trông nó giống như là một tia lửa màu xanh lao vào người con huyễn tượng vệ thú kia.
Ầm ầm!
Lục Mao Trùng bay xuyên qua người nó, đụng nát con huyễn tượng thủ vệ này, phá bể ra vô số tảng đá.
Thứ này chả có gì đặc biệt!
Lục Mao Trùng ngọ nguậy cơ thể bò trở về, và chờ đợi Vương Triệt khen ngợi mình.
Nhưng mà Vương Triệt lại không mở miệng.
Mà anh chỉ nhìn về phía trước.
Vì những mảnh đá vừa bị phá vỡ kia đã lập tức hóa thành vô số hạt đá nhỏ, rồi chúng bắt đầu bay trôi nổi giữa không trung, sau đó chúng tiến hành hợp nhất để tái tạo lại.
Đồng thời chúng còn phát ra ánh sáng chói mắt.
Nhưng chỉ trong chớp mắt, vô số hạt đá nhỏ đã hợp thành một con Cổ hồn thú có hình thể khổng lồ!
Hình thể của nó trông giống như một con Hà Mã đứng thẳng, chỉ có điều chân trước của nó đã biến thành bàn tay và khoanh ở trước ngực, khóe miệng còn có thêm hai cái răng nanh.
Đặc biệt nhất là trên đầu nó còn mang thêm một con ốc xoắn màu xanh lam.
Theo đá vụn tổ hợp lại, làn da của nó cũng dần dần ngưng thực.
Hình thể của con hà mã đội vỏ ốc này rất lớn, ít nhất cao từ sáu đến bảy mét, mạnh hơn mấy cấp bậc so với Lục Mao Trùng.
Vương Triệt ngạc nhiên, nói: "Con Hồn thú này... chính là hồn thú cổ đại, Linh Hà Vương."
Tư liệu về hồn thú cổ đại thì các học sinh biết đến rất ít, nhưng Vương Triệt là học bá nên anh cũng có hiểu rõ một chút.
"Theo nghiên cứu thảo luận thời hiện đại đã suy tính ra, loại hồn thú cổ đại này có tiềm chất chủng tộc đạt từ cấp độ vương giả trở lên."
Linh Hà Vương là một loại hồn sủng hệ Thủy, có thể sử dụng sức mạnh của cả một con sông lớn dễ như trở bàn tay. Nó có uy thế và khả năng lãnh đạo mạnh mẽ đối với các loại hồn thú sinh sống ở trong sông ngòi.
Sau thời cổ đại chúng đã tuyệt chủng.
Lục Mao Trùng không thấy Vương Triệt khen ngợi mình nên nó cảm giác có gì đó sai sai.
Sau đó nó lập tức nhận thấy đằng sau mình bỗng nhiên truyền đến một ánh mắt cực kỳ nguy hiểm!
Lục Mao Trùng vô thức quay đầu lại, nó liền trông thấy một con hồn thú có hình thể còn to hơn gấp mấy lần so với hình dạng nguyên hình của nó!
"Ti ngô? ! !"
Lục Mao Trùng liền giật nảy mình!
Chuyện gì vừa xảy ra vậy?
Con Hồn thú vừa nãy chạy đi đâu mất rồi?
Vương Triệt nói: "Bây giờ mới là trận chiến thật sự!"
Lục Mao Trùng: "..."
Nó cảm thấy mình đã bị lừa!
"Grào!"
Linh Hà Vương do huyễn tượng vệ thú huyễn hóa tạo thành bỗng nhiên phát ra một tiếng rít gào!
Tiềm chất chủng tộc của nó đạt đến cấp vương giả, điều này mang ý nghĩa nó sẽ có uy thế trời sinh!
Tại thời cổ đại, sau khi hồn thú phẩm cấp vương giả đạt đến vạn năm tu vi hồn lực, chúng sẽ có sức mạnh dời non lấp bể.
Phải biết, Vương Triệt tại Khải Huyền Cup đều không gặp được một con hồn sủng cấp bậc vương giả.
Vậy đã cho thấy nếu muốn bồi dưỡng ra một con hồn thú cấp bậc vương giả là điều rất khó khăn.
Vương Triệt thật không nghĩ tới, con huyễn tượng vệ thú vừa đi ra thì liền trực tiếp huyễn hóa thành Cổ Hồn thú mạnh đến như vậy.
Chúng và hồn sủng thời hiện đại có cách thức chiến đấu khác nhau hoàn toàn.
Vì loại Cổ hồn thú này lúc ra tay sẽ dùng ngay sát chiêu, chứ không có quy tắc nào hạn chế, nếu không cẩn thận một chút thì sẽ chết chắc.
Bởi vì thời hiện đại đang là thời hòa bình thịnh thế, nên đương nhiên người bình thường sẽ khó có dịp gặp được loại chiến đấu tàn khốc như vậy.
Nhưng đối với đa số học sinh mà nói, hồn sủng chiến đấu cần phải có võ đức và quy tắc hạn chế, còn sát chiêu chỉ có ở thể sử dụng khi gặp phải nguy hiểm tong lúc thám hiểm di tích hồn thổ.
Cho nên muốn đối phó nó, độ khó rất cao.
Nhưng đối với Vương Triệt mà nói con vật này cũng không tính là gì.
Linh Hà Vương gào thét rống to, phía sau lưng nó bỗng nhiên dâng lên một cơn sóng biển to lớn!
Sóng biển còn cao hơn cả cơ thể khổng lồ của nó, cuốn nhanh về phía của Vương Triệt và Lục Mao Trùng.
Từ uy lực của chiêu hồn kỹ này, Vương Triệt cảm giác tu vi hồn lực của con Linh Hà Vương này đã vượt qua ngàn năm.
Vương Triệt quả quyết nói: "Chúng ta không thể lãng phí thời gian ở đây được! Mi phóng ra chiêu Bom Năng Lượng là đủ rồi! Tiến lên!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận