Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 631: Khiêu Chiến

Khá lắm! Con Thái Thản Cự Thú này không phải là bạn bè cũ của Không Thần Long sao?
Vậy mi tỏ ra kinh ngạc như thế để làm cái gì vậy?
Vương Triệt cũng có mấy phần im lặng.
Trong quá trình trò chuyện cùng với Không Thần Long, Vương Triệt cũng nhớ kỹ là Không Thần Long từng nói hắn có một vị bạn cũ là Thái Thản Cự Thú.
Chỉ là không biết nó đã đi đến cái hồn thổ nào, bởi vì Không Thần Long là thuộc vào một đám hồn thú sớm nhất đi đến chữa trị cho hồn thổ.
Bị lừa rồi!
Có vẻ con Không Thần Long kia cũng không có nhiều bạn bè đến như vậy.
Vương Triệt nghĩ đến Siêu Huyễn Long, vị này mới là bạn bè chí cốt trong miệng của Không Thần Long a!
Quan hệ cả hai thắm thiết với nhau từ nhỏ đến lớn.
Nếu như về sau có cơ hội đi đến đảo Huyễn Minh để gặp nó, vậy cũng không nên xảy ra tình huống như thế này!
Vương Triệt thở dài nói: "Vậy thì ta chỉ còn cách đánh bại mi mà thôi."
"? ? ?"
Trong đầu Thái Thản Cự Thú lại chạy ra một hàng dài dấu chấm hỏi.
Vị thiếu niên nhân loại này có điểm gì đó rất lạ à nha!
Giọng điệu này của cậu ta là có ý gì? ! !
Giống như là cậu ta có thể rất tùy ý mà dễ dàng đánh bại mình vậy?
Tựa như đã nhìn ra đống dấu hỏi chấm trong đầu của Thái Thản Cự Thú nên Vương Triệt liền nói:
"Thực lực của mi chắc hẳn đã bị phong ấn hơn phân nửa rồi đúng không? Trên người mi có tổng cộng mười cái Đạo Hồn Đồ đặc biệt, và trong đó có một bức đã bị vỡ ra một tí! Có nghĩa là thực lực hiện tại của mi cũng chưa tới một phần mười bản thân mi."
"Khí thế của mi mặc dù rất mạnh, nhưng tu vi hồn lực chắc hẳn là chỉ có không đến hai ngàn năm."
"Ta đoán bức Đạo Hồn Độ trên người của mi bị vỡ ra chính là lý do đã giúp cho thực lực bị phong ấn của mi phục hồi lại, nên mới tỏa ra khí thế khiến cho Lôi Minh Hồn Thổ bị biến dị."
"Cái phong ấn này chắc đã tồn tại hai ngàn năm từ khi mi sửa chữa và trấn thủ khu hồn thổ này. Cường giả loài người đã đến để giúp mi phong ấn đúng không? Sau đó bọn họ lại lần lượt đưa thêm người để tiếp tục đến đây duy trì trạng thái phong ấn cho mi, nhằm phòng ngừa mi bị hồn thổ ảnh hưởng mà đánh mất lý trí để sau đó sẽ phá hoại hồn thổ."
"Dưới trạng thái phong ấn như vậy, ảnh hưởng từ hồn thổ tác động lên mi cũng sẽ giảm xuống đáng kể, cho nên bây giờ mi vẫn còn có thể duy trì ý thức tỉnh táo."
Nhưng từ khía cạnh này cũng có thể nhìn ra được, thực lực của con Thái Thản Cự Thú này kém hơn nhiều so với Không Thần Long.
Bởi vì lúc đó trình độ của nhân loại cũng không có cách nào để phong ấn thực lực của Không Thần Long, mà diều đó có quan hệ với thực lực của Không Thần Long.
Nhưng bọn họ lại có thể trợ giúp phong ấn cho Thái Thản Cự Thú.
Vậy cứ phân theo cao thấp mà đoán thôi.
Đương nhiên Vương Triệt sẽ không nói ra điều này.
Vương Triệt nói tiếp: "Nếu mi chỉ có tu vi hồn lực tầm hai nghìn năm, ậy ta vẫn có thể đánh bại mi được."
Thái Thản Cự Thú khẽ nhíu mày mà nhìn xem Vương Triệt.
Vị thiếu niên nhân loại này càng ngày càng không phù hợp nha.
Cậu ta còn có thể biết đến những chuyện này nữa sao?
Mà còn nói chuẩn như vậy và nhất là câu cuối cùng đã làm nó cảm thấy chấn động.
Cái gì mà có thể đánh bại được mình chứ?
Thái Thản Cự Thú quan sát Vương Triệt và chậm rãi nói:
"Vậy cậu hãy thử xem nào! Nếu cậu có thể dùng hai con tiểu Hồn thú kia mà thắng được tôi, vậy tôi liền chỉ điểm cho bọn nó một tí. Dù cậu muốn Vẫn Tinh Lôi Vân của tôi thì cũng không phải là không được."
"Mà nếu ậu đánh không lại tôi, vậy cậu phải giao cái vảy rồng này cho tôi. Yên tâm đi, tôu có biện pháp để phong ấn cái vảy rồng này lại."
Vương Triệt không chút do dự nói ra: "Không có vấn đề."
Thái Thản Cự Thú: "Tôi sẽ cho cậu một ít thời gian để chuẩn bị."
Thái Thản Cự Thú nói xong liền nhắm mắt lại.
Vương Triệt: "Chúng tôi không cần chuẩn bị đâu! Lục Mao Trùng, mi tấn công chủ lực còn Từ Lực Kiếm sẽ đến yểm trợ cho Lục Mao Trùng."
Trên người của Vương Triệt tỏa ra hồn lực mạnh mẽ, Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung hiển hiện ra, sau đó một bóng hình long ảnh bay ra và nhập vào trong dấu ấn truyền thừa ở giữa trán của Lục Mao Trùng.
Chỉ trong chốc lát, một luồng ánh sáng chói lóa bao lấy toàn thân của Lục Mao Trùng.
Và chùm sáng này chiếu thẳng lên trên trời.
Bên trong luồng ánh sáng này, Lục Mao Trùng nhanh chóng bắt đầu tiến hóa!
Tiến hóa thành hình thái Chân Long thứ nhất!
Không Thần... Mao Trùng!
Chỉ thấy thân thể Lục Mao Trùng trong lúc này đã dài ra năm mét, và cơ thể nó cũng hơi phì to ra trông thấy tràn đầy sức mạnh.
Trên thân Lục Mao Trùng hiện lên từng đường vân không gian, 4 cái chân nhỏ như bánh bao nhưng lần này lại mọc dài ra!
Nhất là cái miếng thịt hình chữ V trên đầu Lục Mao Trùng đã mọc ra hai cái xúc tu rất dài và sáng lấp lánh.
Ngay sau đó Lục Mao Trùng liền bay lên cao!
So với lúc trước gặp phải Không Thần Long và tiến vào hình thái Chân Long thứ nhất thì biến hóa lần này khác biệt rất lớn!
Bởi vì mỗi khi Lục Mao Trùng tiến vào trong trạng thái này thì nó đều sẽ có một chút thay đổi!
"Xì xì xì!"
Từ Lực Kiếm nhìn xem Lục Mao Trùng lúc này mà lập tức kêu lên mấy tiếng.
Đại ca thật sự đến rồi!
"Ngao ~ ngô ~ !"
Lục Mao Trùng phát ra một tiếng rít gào kỳ lạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận