Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1083: Bôn Lôi Thú Hiện Thân

Đám người thu thập tốt Vân Lôi Mộc rồi mang ra trước một bước, sau đó bọn họ quả nhiên phát hiện, con Bôn Lôi Thú kia xác thực đã xông về phía Vương Triệt.
Bởi vì lúc bọn họ trở về thì cũng không có bao nhiêu lôi điện hạ xuống!
Ngược lại là tại vị trí của Vương Triệt thì lôi điện lại cuồn cuộn không ngừng!
Bôn Lôi Thú bên trong mây sấm phát ra một tiếng gào thét tựa như tiếng sấm, toàn thân nó lấp lóe lôi quang, đúng là có bốn năm phần tương tự so với hồn sủng Bạo Lôi Nha thời hiện đại.
Bôn Lôi Thú đứng giữa không trung nhìn xuống Vương Triệt và mở miệng nói tiếng người:
"Nhân loại, cậu thật là dũng cảm! Mặc dù cậu không phải là người thứ nhất dám dùng kiếm để trảm lôi điện ngay bên trong Trận địa Vân Lôi của tôi, nhưng cậu chính là người thứ nhất làm được nhẹ nhàng thoải mái như vậy! Tựa như cậu hoàn toàn không đặt tôi ở trong mắt!"
"Có phải nếu như tôi không xuống đây thì cậu liền sẽ cứ như thế mà đi thẳng qua Trận địa Vân Lôi của tôi phải không? Tôi cảm giác được cậu muốn đi qua Trận địa Vân Lôi này để nhìn xem đằng sau!"
Vương Triệt cười cười, những con Cổ Hồn thú này không chỉ có trí tuệ rất cao mà còn rất nhạy cảm.
Vương Triệt xác thực đang muốn mau chóng đến xem tình huống đằng sau Trận địa Vân Lôi.
Nguyên nhân rất đơn giản, từ đám lôi điện vừa rồi là Vương Triệt đã cảm nhận được một tia khí tức phi thường quen thuộc.
Mặc dù rất nhỏ nhưng đó xác thực chính là thiên kiếp thần lôi.
Vô cùng có khả năng Vân Hải Thanh Long đang độ kiếp!
Vương Triệt muốn xác định chuyện này, bởi vì nó có quan hệ đến rất nhiều chuyện.
Vương Triệt hỏi: "Không được sao?"
Bôn Lôi Thú gào thét một tiếng rồi nói: "Đi qua thì vẫn được! Nhưng điều kiện tiên quyết là cậu có thể đánh cho tôi rơi xuống!"
Vương Triệt hỏi: "Chỉ đơn giản như vậy à? Mi không có yêu cầu nào khác sao?"
Bôn Lôi Thú: "..."
Cậu xem thường tôi đúng không?
Bôn Lôi Thú có chút tức giận, vì tại bên trong bôn lôi trận này thì nó chính là vua!
Nó đã mượn nhờ nơi này cho nên mới không có mấy vị nhân loại dám cứng đối cứng với nó khi không có hồn sủng gia trì.
Mà vị nhân loại này chỉ mới hơn cấp 20, thế mà cũng dám xem nhẹ nó sao?
Nó đường đường là Cổ Hồn thú vạn năm tu vi hồn lực, tại bên trong Trận địa Vân Lôi này nó gần như đứng ở thế bất bại!
Bôn Lôi Thú gào thét ra lôi âm cuồn cuộn, nói:
"Nhân loại cuồng đồ! Tôi nói cho cậu biết, bên trong nhân loại các cậu và nhất là tại giai đoạn này của các cậu đã có rất nhiều năm không có ai có thể đơn độc đánh bại Cổ Hồn thú vạn năm tu vi hồn lực chúng tôi!"
"Nếu lại đến hai cái đoàn đội thì việc đánh bại tôi là còn có khả năng! Một mình cậu thì căn bản không thể nào!"
"Vả lại, trước đó cậu thi triển ra kiếm chiêu kia nên đã hao phí đi không ít hồn lực của cậu. Bây giờ cậu muốn bổ sung lại thì trong thời gian ngắn là không thể khôi phục được như trạng thái vừa rồi!"
"Mà tôi cũng sẽ không nói cái gì mà võ đức cùng với cậu đâu!"
Tiếng gầm gừ của Bôn Lôi Thú cực lớn.
Cổ Hồn thú tất nhiên sẽ không nói cái gì về võ đức rồi.
Nó là Hồn thú bưu hãn giết ra từ thời cổ đại, vậy làm sao nó có thể bị người ta nói cho từ bỏ những thứ mà bọn chúng muốn làm được.
m thanh gào thét của Bôn Lôi Thú vang vọng về phía đám người Thẩm Minh Loan ở đằng xa, làm cho bọn họ cảm thấy không ổn.
Bọn họ cũng không biết Vương Triệt đã nói cái gì cùng nó mà nó lại phẫn nộ đến như thế?
Mấy người suy đoán: "Có thể là cậu ta đang muốn thừa dịp Bôn Lôi Thú phẫn nộ để trốn đi chăng?"
Nhưng mà ngay sau đó, bọn họ lập tức phủ định ý nghĩ này.
Vương Triệt còn chưa di chuyển thì toàn thân Bôn Lôi Thú đã bộc phát ra vô tận lôi quang và đánh về phía Vương Triệt.
"Đây mới chân chính là chiêu Lôi Đình Vạn Quân!"
Cổ Hồn thú thi triển ra chiêu Lôi Đình Vạn Quân thì gần như là trong nháy mắt, vô số đạo lôi điện đã nhấn chìm toàn bộ không gian!
Tại bên trong tầm mắt của đám người, thân ảnh của Vương Triệt liền bị che đậy trong nháy mắt.
Vào giờ phút này, không chỉ là đám người Thẩm Minh Loan, mà ngay cả đám người Trịnh Thiếu Dương ở một bên khác cũng đều cảm thấy toàn thân phát lạnh.
Dưới loại tình huống này mà Khế Hồn Sư nào còn dám đứng đấy nữa chứ?
Vân Diễm Hồ đang nằm nhoài trên mặt đất thì trực tiếp nhảy dựng lên và thét lên ngao ngao, nói: "Ôi ôi! Tên Bôn Lôi Thú này đã làm thật! Đến mặt thú mà nó cũng không cần nữa sao? Ta phải đi báo cáo thôi, lần này tiểu soái ca nhân loại sẽ thảm rồi..."
Bên trong Trận địa Vân Lôi, Bôn Lôi Thú quan sát Vương Triệt phía dưới.
Với chiêu Lôi Đình Vạn Quân này, trừ phi vị nhân loại kia có một trăm thanh kiếm chứ nếu không sẽ không có khả năng trảm phá lôi điện giống như trước đó.
Hiển nhiên cậu ta sẽ không có một trăm thanh kiếm, và cũng không thể nào trong nháy mắt chém ra nhiều đạo kiếm mang như vậy được.
Vì hồn lực của cậu ta sẽ không đủ.
Bôn Lôi Thú muốn nhìn xem vị nhân loại này có thể cầu xin nó tha thứ hay không?
Nhưng sau một giây, Vương Triệt đã hành động.
Anh thu hồi kiếm gỗ và mở ra hai tay, mặc cho vô số lôi điện bổ vào trên thân.
"..."
Bôn Lôi Thú nhìn thấy vậy mà liền tê dại.
Ý niệm đầu tiên trong đầu nó chính là: Vị nhân loại này đang muốn tìm chết à?
Nhưng ngay sau đó, nó liền nhìn thấy trên mặt vị nhân loại kia bỗng nhiên lộ ra một vẻ thỏa mãn.
Bôn Lôi Thú: "? ? ?"
Bôn Lôi Thú chảy ra đầy mồ hôi lạnh và gắt gao nhìn xem Vương Triệt.
Chờ một chút!
Cậu ta không có chút thương tổn nào sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận