Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1047: Đào Móc Tài Nguyên

Cự Điêu cường điệu nói: "Tôi đã tự mình tu luyện ra được chứ không có dựa vào nhân loại! Chuyện này không giống! Nhân loại có nhiều tài nguyên như vậy và còn có sinh mệnh hồn ước, thế mà bồi dưỡng hồn sủng cũng không ra làm sao! Tiểu đệ thủ hạ của tôi mà cùng tu vi hồn lực với đám hồn sủng này thì sẽ tùy tiện treo chúng lên đánh. Mấy ngàn năm hay thậm chí trên vạn năm cũng đều có thể treo chúng lên đánh."
Nam tử bật cười nói: "Mi thật sự không muốn giữ mặt phải không? Những tên tiểu đệ của mi thì con nào mà không sống 5000 năm trở lên? Với 5000 năm này thì ngay cả một con heo cũng đều có thể đem Hồn kỹ của mình luyện đến đỉnh phong! Số trận đấu mà chúng nó đã trải qua không có một vạn trận thì cũng có mấy ngàn trận! Ý tứ của mi thật hay nhỉ? Nhân loại bồi dưỡng hồn sủng mới mấy năm thôi mà mi cũng không cảm thấy ngại khi so đo sao?"
Cự Điêu lấy hai cánh giao nhau trước ngực giống như là hai tay rồi nói:
"Kệ hai vị nói như thế nào, tôi vẫn cảm giác nhóm hồn sủng này không quá được! Nhóm hồn sủng năm ngoái thì còn có mấy con có thể vừa mắt, nhưng nhóm hồn sủng năm nay thì tôi đoán chừng những lão gia hỏa bên trong Vạn Thú Sơn hẳn là không mấy vị có thể thấy vừa mắt! Đáng tiếc đã có mấy lão gia hỏa sắp xong, mà lực lượng truyền thừa của bọn hắn còn chưa có truyền ra."
"Chuyện này có thể trách ai được chứ? Chỉ có thể trách nhân loại đã bồi dưỡng hồn sủng không có tâm huyết, cả đám đều đem hậu đại của chúng ta bồi dưỡng thành từng con manh sủng hết rồi!"
"Mà Hồn thú chúng ta là để làm gì? Không nói đến thời đại viễn cổ, chỉ là mấy ngàn năm trước chúng ta cũng từng là quân chủ lực liều mạng tranh đấu cùng với những sinh vật dị tộc kia! Nhưng hiện tại từng con hồn sủng sợ sệt đủ thứ! Có chút hồn sủng tuy đã xuất sinh nhiều năm và linh trí rõ ràng rất cao, nhưng sau khi rời đi Khế Hồn Sư của mình thì lại khóc sướt mướt."
Cự Điêu bỗng nhiên thở dài: "Ài..."
Nữ tử kia cười nhạo, nói: "Cũng có một con đại bàng nho nhỏ tại rất nhiều năm trước đã bị cha mẹ mình ném đến vùng dã ngoại để tự sinh sống 100 năm, và nó đã khóc còn hung hăng hơn so với bất cứ ai khác."
Cự Điêu: "..."
Nam tử e hèm một cái rồi nói: "Thỏa mãn! Chờ một chút, đổi nước cờ đã... Nhân loại có thể trong mấy năm mà đã bồi dưỡng được hồn sủng thì thật ra đã cực kỳ mạnh rồi, và tiềm lực của chúng nó đều mạnh hơn xa so với chúng ta. Còn chúng ta chỉ là những Hồn thú sống quá lâu mà thôi! Nhân loại trong những năm qua đã khai phá ra Hồn kỹ cho hồn sủng, có chút Hồn kỹ so với truyền thừa chi lực của chúng ta đều mạnh hơn."
Cự Điêu liền phản bác:
"Nói đùa! Làm như Vạn Thú Sơn của chúng ta những năm qua dậm chân tại chỗ vậy! Đám hồn thú như hệ Máy Móc, hệ U Minh, hệ Yêu Linh và còn có cả hệ Ác Ma thì Vạn Thú Sơn của chúng ta cũng có. Mà khai phá Hồn kỹ cho chúng thì Hồn thú chúng ta cũng đã làm."
"Từ thời cổ đại về sau chúng ta và nhân loại luôn luôn đứng cùng một cái cấp độ!"
Nữ tử nói: "Mi trâu bò như vậy thì tại sao mi không đi cứu đám huynh đệ tỷ muội của mi tại bên trong hồn thổ đi mà phải nhờ nhân loại?"
Cự Điêu quơ quơ cánh, nói: "Đây không phải là chuyện đơn giản! Nếu tôi có loại năng lực đó thì đã sớm... Những vị nhân loại kia cũng không có cách nào mà! Được rồi, tôi sẽ đi nhìn thử đám nhân loại bên kia xem có ai tương đối lợi hại hay không?"
"Nói đến lệnh bài vạn thú của Vạn Thú Sơn chúng ta đã có bao nhiêu năm không có phát xuống rồi! Cũng do những vị nhân loại này không có hồn sủng thì thực lực đã giảm đi quá nhiều! Mấy ngàn năm qua nhân loại và hồn sủng đã quá dựa dẫm vào nhau, một khi mất đi đối phương thì thực lực hai bên đều sẽ hạ xuống và không cách nào thích ứng. Mà đó sẽ không phải là chuyện gì tốt!"
"Đúng rồi! Tôi nói ra thì hai vị có khả năng không tin, vì vừa rồi tôi mơ hồ cảm nhận được không thần chi lực dao động nhỏ xíu tại bên trong những con hồn sủng kia..."
"! ! !"

Thẩm Minh Loan chỉ vào bản đồ hiển hiện trên máy truyền tin, nói:
"Vị trí của chúng ta trước mắt chính là nơi này. Đây là khu vực số 11, thuộc vị trí vòng ngoài của Vạn Thú Sơn. Vạn Thú Sơn có tài nguyên cực kỳ phong phú, nhưng bất cứ lúc nào cũng sẽ xuất hiện Cổ Hồn thú rất nguy hiểm. Tôi chỉ mới đến đây hai lần nên cũng không có kinh nghiệm gì nhiều, nhưng trước khi đến tôi đã dùng tiền mua một chút tin tức về tài nguyên."
"Phía trước cách chúng ta 50 cây số có một khu rừng rậm thiên nhiên, bên trong đó có một loại hồn thực cao cấp là Nhược Thủy Thảo."
"130 cây số tiếp theo sẽ có một khu trận địa vân lôi, bên trong cũng có rải rác hồn thực cao cấp là Vân Lôi Mộc."
"Tất cả đều là đồ tốt! Còn ghi chép về các tài nguyên khác thì tổng cộng có mười nơi, nhưng tôi đoán chừng khả năng chỉ có năm nơi là thật sự có."
Làm đội trưởng nên Thẩm Minh Loan đã chuẩn bị cực kỳ đầy đủ.
Tới Vạn Thú Sơn mà không mang theo một chút tài nguyên trở về thì đây chẳng phải là đi về tay không sao?
Có một chút Khế Hồn Sư đến đây là để chiến đấu cùng với Cổ Hồn thú, nhưng đại bộ phận vẫn muốn đào móc một chút tài nguyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận