Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1281: Thú Diện Linh Lung Quả

Vương Triệt nói: "Đối với bọn mi mà nói khổ tu sẽ quyết định rất lớn!”
Sau đó anh chỉ vào Tiểu Mao Trùng nói: “Tiểu Mao Trùng, mi phải lựa chọn phương thức thứ ba, vì tu vi hồn lực của mi đã đạt tới 8000 năm, khoảng cách vạn năm đã không xa. Sau khi mi đột phá vạn năm tu vi hồn lực thì mi liền có thể chuyển tu theo phương thức thứ hai, cứ chuyên tâm tu luyện các loại lực lượng của mi là được."
Tiểu Mao Trùng liền gật đầu.
Quá nhiều lực lượng nên muốn dùng cũng khó!
Vương Triệt chỉ vào Từ Lực Kiếm nói: "Tiểu Kiếm Kiếm, mi đã có tu vi hồn lực rất cao nên việc đột phá vạn năm tu vi hồn lực cũng không cần vội. Mi cứ để tự nhiên rồi đột phá là được rồi. Mi cần phải tăng cường việc tu luyện lực lượng của mi, và học tập kiếm đạo thần thông mới, nhất là bốn loại Thiên Lôi kia. Mi cần hoàn toàn nắm giữ chúng thì đặc biệt là thiên kiếp thần lôi."
"Mi có thể nếm thử lĩnh ngộ nhiều thêm kiếm ý khác."
"Kiếm đạo thần thông thì trên cơ bản sẽ trực tiếp móc nối với kiếm ý, uy lực thường thường đều thập phần cường đại, và cũng cần thời gian rất lâu mới có thể học được."
"Kiếm đạo thần thông muốn học được thì sẽ khó khăn hơn so các loại thần thông khác. Cho nên bây giờ mi chưa cần tăng lên tu vi hồn lực quá nhiều."
Từ Lực Kiếm liền dùng mũi kiếm điểm một cái, đúng là bên trong Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh còn có rất nhiều kiếm ý.
Thiên Lôi kiếm ý chỉ là một loại kiếm ý cơ sở.
Tu luyện loại chân kinh này mà không lĩnh ngộ ra mười mấy đến hai mươi loại kiếm ý thì về sau coi như có hấp thu lôi kiếp mạnh hơn những cũng rất khó phát huy ra uy lực.
Kiếm ý đối với kiếm chiêu, kiếm quyết và kiếm trận đều có tăng thêm rất lớn.
Nhất là kiếm đạo thần thông.
Cho nên con đường mà Từ Lực Kiếm muốn đi cũng rất dài.
Vương Triệt lại nhìn về phía Hùng Bảo.
Hùng Bảo lập tức ngồi thẳng thân thể.
Vương Triệt nghiêm giọng nói:
"Hùng Bảo, mi luyện thể đã cực kỳ vững chắc, nhưng tu vi hồn lực của mi quá thấp, căn cơ chưa vững, cho nên mi muốn tu luyện công pháp luyện thể cường đại hơn là không thể được."
"Mi cần dùng loại phương thức thứ nhất để toàn lực tăng lên tu vi hồn lực của mình, nhằm tranh thủ đột phá vạn năm tu vi hồn lực. Đồng thời hai loại Bá Vương chi lực kia đều đã bắt nguồn từ huyết mạch của mi, vì vậy việc tu luyện của mi so với Tiểu Mao Trùng sẽ nhẹ nhõm hơn không ít."
"Võ đạo thần thông sẽ cần lĩnh ngộ ra chân lý võ đạo, và phối hợp với công pháp võ đạo cường đại mới học được. Nhưng những tiền đề này đều phải cần tu vi hồn lực của mi tăng lên. Vạn năm tu vi hồn lực chính là một cái cơ bản."
Vương Triệt căn cứ theo tình huống khác biệt của ba con hồn sủng để lựa chọn ra phương thức bế quan khổ tu cho từng con.
Vương Triệt lại nói tỉ mỉ một phen, ví dụ như lúc bế quan khổ tu sẽ nên làm cái nào, không nên làm cái gì,...
Hồn sủng bế quan khổ tu so với tu tiên giả chân chính bế quan khổ tu đương nhiên sẽ có không ít chênh lệch.
Vì rốt cuộc bọn chúng chung quy cũng chỉ có trình độ của đứa trẻ mười tuổi.
Đừng nói là bế quan hàng trăm đến hàng ngàn năm, chỉ cần bế quan mấy năm thì chỉ sợ chúng nó cũng đã không thể chịu được được sự tịch mịch rồi.
Nhưng lộ tuyến tu luyện nhất định là phải có.
Đặc biệt là trước khi Vương Triệt tốt nghiệp đại học, đại khái phải định ra được lộ tuyến tu luyện.
Trong kế hoạch của Vương Triệt, giai đoạn đâu tiên sẽ là tích lũy các loại tài nguyên.
Còn ba năm sau anh chỉ cần tiến vào trạng thái bế quan khổ tu là được.
Không nói đến loại bế quan phong cấm kia, nhưng trên cơ bản anh cũng sẽ không lại tham gia tranh tài, thám hiểm hồn thổ, mạo hiểm dã ngoại,...
Vương Triệt sẽ bế quan đến khi tài nguyên tu luyện tiêu hao gần hết thì anh mới có thể kết thúc bế quan khổ tu.
Lại thêm học viện Lâm Hải có hoàn cảnh làm ruộng, xem như là cực kỳ thích hợp cho loại trạng thái tu luyện này.
Trước hết Vương Triệt sẽ để cho ba đứa nhóc này tiêu hóa một chút.
Sau đó anh lấy ra một chút tài nguyên đầy đủ để anh sử dụng.
Trọng yếu nhất chính là ba quả trứng bảy màu.
Vương Triệt lấy ra ba quả trứng bảy màu, nói: "Hi vọng sẽ mở ra thiên tài địa bảo! Tốt nhất nên là thiên tài địa bảo có quan hệ với linh hồn. Nhưng nếu là loại khác thì ta cũng có thể tiếp nhận. Mà đừng nên mở ra trứng hồn sủng, nếu có thể đạt đến chút đồ vật đặc thù thì cũng không tệ."
Vương Triệt mở ra quả trứng bảy màu thứ nhất.
Ánh sáng lấp lóe, và Vương Triệt ngửi được hương khí.
Hương khí lập tức hấp dẫn đám nhóc Tiểu Mao Trùng chạy tới.
Ba đưa nhóc liền nhao nhao vây quanh Vương Triệt hô lên:
"Wo wo wo! ! !"
Vương Triệt nhắm mắt lại cảm nhận và khẽ gật đầu.
Bên trong hương khí ẩn chứa nồng đậm sinh mệnh lực, vậy đây nhất định là thiên tài địa bảo nên mới có được sinh mệnh lực bàng bạc như thế.
Vả lại khi quả trứng vỡ vụn trong nháy mắt, khí tức đặc biệt kia đã có thể để cho Vương Triệt xác định đó là cái gì.
"Đồ tốt!"
Ánh sáng dần tản ra, và có một đồ vật giống như quả hồ lô hiện thân.
Trên thân quả này mơ hồ có thể nhìn thấy một khuôn mặt Hồn thú.
Trên ngọn của nó là một chiếc là màu xanh da trời pha lẫn màu xanh lá cây.
Nhìn qua nó có chút giống Quả Nhân Sâm.
Nhưng đương nhiên đây không phải là Quả Nhân Sâm.
"Đây là Thú Diện Linh Lung Quả!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận