Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1167: Bá Vương Lực

Sau khi bị đánh bay, hai chân An Dã giẫm xuống hoang thổ và kéo ra hai cái khe rãnh thật dài!
Trong ánh mắt cô ấy tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi!
Mình đã bị nó áp chế hoàn toàn sao?
An Dã lẩm bẩm nói: "Không có khả năng! Tại sao lực lượng của nó lại có thể càng ngày càng mạnh được chứ?"
Sắc mặt An Dã đỏ lên, thân thể cường tráng như Hồn thú, giờ phút này trong cơ thể cô ấy xác thực đang bị đảo lộn huyết khí.
An Dã đã bị thương!
Nhưng cũng không biết cô ấy đã tổn thương thế nào?
"Chẳng lẽ nó có thể hấp thu lực lượng của mình sao? Rõ ràng mình có lực lượng mạnh hơn nó, vậy nó dựa vào cái gì để hấp thu lực lượng của mình chứ? Đến cùng nó có huyết mạch của Hồn thú gì?"
Dù hiện tại An Dã đang có tinh thần lực vô cùng cường đại nhưng cũng có chút tê dại.
Như này thì phải đánh làm sao đây?
Nó thì càng đánh càng mạnh, mà mình có lực lượng cường đại như thế nhưng cũng đều không thể đánh lui được nó, mà ngược lại còn bị nó hấp thu sức mạnh.
"Chẳng lẽ con Bá Chấn Thiên này thật sự có khả năng vô hiệu sức mạnh?"
An Dã sinh ra mấy phần cảm giác bất lực.
Về Hồn kỹ hấp thu sức mạnh thì cũng không phải cô ấy chưa từng gặp qua.
Ví dụ như con Phách Sơn Miên Hoa kia có chiêu Hữu Kính Vô Lực, có thể chống cự công kích bằng sức mạnh với hạn mức cao nhất cực cao.
Bất luận Hồn kỹ hấp thu sức mạnh gì cũng đều có hạn mức cao nhất, và rất nhiều hồn sủng am hiểu về phòng ngự đều có được Hồn kỹ hấp thu sức mạnh cho đến Hồn kỹ hấp thu hồn lực.
Nhưng tuyệt đối không có khả năng biến thái như Hùng Bảo!
Thậm chí An Dã còn hoài nghi, nếu cô ấy càng đánh thì cô ấy sẽ không thể tạo thành tổn thương gì cho Hùng Bảo?
Bởi vì sau lần va chạm đầu tiên kia An Dã đã cảm giác được, Hùng Bảo mặc dù có thể kháng trụ nhưng trong cơ thể nó vẫn phải hứng chịu chấn động cực lớn.
Nhưng sau lần va chạm vừa rồi, cô ấy đã cảm thấy Hùng Bảo nhận lấy tổn thương hạ thấp đi rất nhiều.
Nếu như lại đánh nữa thì…
An Dã lại giống như một ngôi sao bang mà tiếp tục lao về phía Hùng Bảo, cả hai không ngừng bộc phát ra từng cơn chấn động.
Hùng Bảo càng đánh càng đánh hưng phấn, khí thế của nó càng thêm cường hãn!
Nhưng mà một bên khác, khí tức của An Dã lại càng thêm suy yếu. Sự lên xuống này làm cho Hùng Bảo không nhận một chút thương thế!
Nhìn thấy một màn này mà Vương Triệt suy tư trong lòng: "Bá Vương Lực đang thi triển ra hiệu quả, ngoại trừ có thể hành hạ người mới thì chiêu này am hiểu chuyện vượt cấp khiêu chiến hơn."
Bá Vương Lực: Khi sức mạnh của địch nhân thấp hơn bản thân, vậy hết thảy công kích do sức mạnh tạo ra đều bị vô hiệu. Nếu tiếp nhận công kích bằng sức mạnh cao hơn sức mạnh bản thân, vậy sẽ có thể hấp thu sức mạnh của đối phương để tăng phúc cho lực lượng bản thân.
Bạn yếu hơn tôi thì bạn đánh không ra tổn thương cho tôi.
Còn bạn mạnh hơn tôi thì tôi có thể hấp thu sức mạnh của bạn.
Phối hợp với chiêu Chân Thân Thái Thản tăng phúc phòng ngự, vậy quả thực là hoàn mỹ phát huy ra hiệu quả của Bá Vương Lực.
Từ lần va chạm đầu tiên của An Dã bộc phát ra lực lượng đến xem, Vương Triệt liền biết An Dã có lực lượng lớn hơn xa Hùng Bảo.
Nhưng chiêu Chân Thân Thái Thản mang tới tăng phúc không chỉ là sức mạnh mà còn là phòng ngự.
Điều này mang ý nghĩa, chỉ cần Hùng Bảo có thể chống đỡ được thì Bá Vương Lực sẽ có thể giúp nó hấp thu sức mạnh của đối phương.
Tại phương diện lực lượng này, Vương Triệt suy nghĩ nếu muốn đánh bại Hùng Bảo thì trừ phi An Dã ngay từ đầu đã vận dụng Hồn Cốt, hoặc là đề thăng sức mạnh thêm mấy lần thì mới có thể phá mất phòng ngự của Hùng Bảo và đánh bại nó.
Đồng thời chỉ có làm như thế ngay từ đầu thì mới có khả năng này.
Nếu không, một khi đánh nhau thì chỉ cần không phá mất phòng ngự của Hùng Bảo và nghiền ép được nó, vậy trên cơ bản sẽ không có khả năng đánh bại được Hùng Bảo.
Bá chủ chi lực Bá Vương Lực đã sơ bộ hiện ra bá uy!
Đây mới chính là lực lượng chi vương!
Cả hai đánh liên tục nửa giờ.
An Dã có bền bỉ tính mạnh đến mức để cho Vương Triệt có chút ngoài ý muốn.
Cô ấy bộc phát mãnh liệt như vậy và kéo dài lâu như thế nên cả hai đã giao thủ hơn trăm lần, làm cho địa hình hoang thổ đều bị đánh nát.
Và hồn lực của Hùng Bảo cũng đã sắp chạm đáy.
"Cứng rắn hao tổn sao? Đây là..."
Vương Triệt đã biết ý định của đối phương.
Lực lượng cường đại đều cần hồn lực làm sự gia trì căn bản nhất.
Dưới trạng thái chân thân, hồn lực của Hùng Bảo sẽ tiêu hao rất nhanh, sau hơn nửa giờ thì trên cơ bản nó đã không chịu được.
Nhưng hiển nhiên, An Dã đã đánh giá thấp lực lượng mà Hùng Bảo hấp thu được.
Thật ra sau lần giao thủ thứ mười, sức mạnh của Hùng Bảo đã hoàn toàn siêu việt An Dã.
Điều này mang ý nghĩa, bất luận công kích bằng sức mạnh của An Dã đã không cách nào tạo thành tổn thương đối với Hùng Bảo, cho nên Hùng Bảo đã đứng ở thế bất bại.
Các lần giao chiến sau đó liền hoàn toàn thiên về một bên Hùng Bảo.
Hai mắt An Dã đã đỏ ngầu, toàn thân cô ấy đều là vết thương và đứng trên mặt đất mà nhìn xem con Bá Chấn Thiên phía đối diện.
An Dã có thể cảm giác được Hùng Bảo đã không còn bao nhiêu hồn lực.
Nhưng cũng tiếc là vào lúc này, chỉ một quyền của Hùng Bảo là đã có thể đánh bại An Dã.
Mặc dù hồn lực của cô ấy còn lại rất nhiều, nhưng chuyện này không có bất kỳ ý nghĩa gì!
Bạn cần đăng nhập để bình luận