Quyền Quý Đỉnh Phong: Ta Lại Là Con Em Thế Gia

Chương 665: Tam đại mục đích

Chương 665: Ba mục đích lớn
Bành Khải Toàn cẩn thận thông báo tình tiết vụ án. Tình tiết vụ án thật ra vô cùng đơn giản. Bỏ qua tên người hiềm nghi và người chết, tại cuộc gặp gỡ đã xảy ra cãi vã, người chết dùng những lời lẽ lăng mạ, người hiềm nghi nổi giận, b.ắn ch.ết người chết. Sau đó, người hiềm nghi định tự s.át, bị nhân viên tạp vụ ngăn lại. Sau khi bị bắt, đã khai báo thành khẩn. Đồng thời, Bành Khải Toàn còn thông báo sự thật người hiềm nghi đang mang trọng bệnh. Điều này chứng minh người hiềm nghi từ đầu đã không có ý định sống, hắn gánh trên vai kỳ vọng của các nhân viên tạp vụ, hợp đồng cổ phần trước kia là do hắn đứng ra ký. Hắn muốn trước khi ch.ết cho các nhân viên tạp vụ một sự công bằng. Nhưng rất đáng tiếc, hắn gặp phải thái độ cực kỳ cứng rắn, đồng thời người chết còn chế nhạo họ. Sau đó, hắn đã dùng đ.ạn cho người chết một sự công bằng. Bành Khải Toàn nói một cách bình thản, từ tốn. Sau đó, Tô Hi để viện kiểm sát, tòa án lần lượt phát biểu. Đây là vụ án gi.ết ng.ười đơn giản không thể đơn giản hơn được nữa, viện kiểm sát đã chính thức phê chuẩn bắt, tòa án tuy chưa chính thức tham gia. Nhưng phó viện trưởng có mặt đã nhấn mạnh, sẽ theo đúng quy trình xét xử, căn cứ vào điều kiện hiện có, sơ bộ nhận định người hiềm nghi không có tình tiết tự thú. Đồng thời bởi vì hắn cố ý mang s.úng tham gia, không phù hợp điều kiện “g.iết người trong lúc kích động”. Ý tứ rất rõ ràng, g.iết người thì phải đền m.ạng. Tất cả điều này đều được thực hiện dưới ống kính truyền thông. “Tốt, người nhà người bị hại, vừa rồi cục công an, viện kiểm sát, tòa án ba đồng chí đã phát biểu. Các vị còn có lo lắng gì? Hoặc là nghi vấn?” Tô Hi nhìn về phía người nhà người bị hại: “Ai lên tiếng trước nói?” Vợ con người chết khóc lóc nói ra: “Lãnh đạo, chồng tôi là người tốt mà. Ngài phải làm chủ cho anh ấy chứ. Anh ấy ch.ết không rõ ràng, không thể cứ như vậy ch.ết được… Anh ấy ra đi như thế, bỏ lại chúng tôi mẹ góa con côi… A!!!” Khóc rống lên. Tô Hi coi đó là chuyện bình thường, hắn nhìn về phía những người nhà khác. Lúc này, có người nói: “Tô Thư Ký, các vị lãnh đạo. Những thân thích chúng tôi đến đây hôm nay, chính là muốn có được một sự đối đãi công bằng. Tại sao Vương Lượng chết, cảnh sát lại bắt nhiều công nhân như vậy? Rất nhiều người đều nói công an Đông Minh thiên vị người Đông Minh bản địa, liệu trong đó có phải giấu bí mật gì không thể nói ra?” Tô Hi cúi đầu ghi chép lại, sau đó nói: “Tốt, còn có vị người nhà nào phát biểu không? Hôm nay mở cuộc họp này, chính là hi vọng mọi người biết gì nói nấy, cứ tự nhiên nói hết.” “Tô Thư Ký, ta là em trai Vương Lượng. Ta muốn hỏi lãnh đạo, Vương Lượng cứ như vậy bị người dùng s.úng b.ắn ch.ết, Chính Phủ Đông Minh có thường tiền không? Có thể bồi thường bao nhiêu tiền?” Tô Hi cũng dùng bút ghi chép lại. “Tô Thư Ký. Vương Lượng đến Đông Minh là vì xây dựng Đông Minh, hiện tại thái độ của cảnh sát rõ ràng là đang thiên vị nhà máy nhựa đường bên kia. Không thể chỉ bắt h.ung t.hủ, phải bắt hết tất cả những người có tham gia vào.” “Tô Thư Ký, Vương Lượng ch.ết không minh bạch như vậy, công trường cũng ngừng luôn rồi. Hiện tại khiến cho tất cả mọi người không có đường sống, thiên hạ đại loạn...” “......” Tô Hi đợi đến khi bọn họ từng người nói xong, tạm dừng. Tô Hi đặt bút xuống. Sau đó, nói ra: “Ý kiến và suy nghĩ của các vị, ta đều đã ghi nhớ. Kết hợp với phát biểu của ba đồng chí cục công an, viện kiểm sát, tòa án vừa rồi, ta xin đưa ra một vài quan điểm của mình.” “Đầu tiên, ta xin gửi lời chia buồn sâu sắc tới các vị thân nhân, phát sinh sự việc đau lòng thế này khiến cho ai cũng đau xót. Điều này cho thấy chúng ta còn tồn tại thiếu sót nghiêm trọng trong việc quản lý s.úng ống và giải quyết các mâu thuẫn xã hội.” “Thứ hai, đây là vụ g.iết ng.ười bằng b.ạo l.ực do mâu thuẫn cổ phần gây ra. Cổ phần của công nhân cũ nhà máy nhựa đường là mấu chốt của vụ án. Khu trưởng Quách, lần này cố ý mời ông tới đây, là vì hi vọng các ban ngành chính phủ chúng ta đứng ra thành lập tổ điều tra cổ phần nhà máy nhựa đường, đồng chí Khải Hoàn, anh cũng phải điều động lực lượng cảnh sát, đồng thời xin chi viện từ đội điều tra tội phạm kinh tế của cảnh sát thành phố. Nếu như không giải quyết được vấn đề này, khó có thể nói trước tương lai sẽ không còn vụ việc tương tự xảy ra nữa. Chúng ta không chỉ muốn chữa ngọn mà còn muốn chữa cả gốc.” “Thứ ba, là những yêu cầu hoặc suy nghĩ của các vị người nhà. Đầu tiên, muốn nói rõ là, vụ án vẫn đang trong quá trình điều tra, người hiềm nghi đã khai báo thành khẩn hành vi phạm tội của mình. Sự thật phạm tội đã rõ ràng, không hề có khả năng tồn tại bất cứ tình tiết vụ án nào bị giấu diếm.” “Liên quan đến việc em trai người bị hại muốn được bồi thường, đến lúc đó chính phủ sẽ hỗ trợ pháp lý, các vị có thể đưa ra yêu cầu bồi thường dân sự ngoài quy định đối với người hiềm nghi.” “Về những tin đồn thiên vị người bản địa, đó là những lời nói vô căn cứ. Sau khi vụ án phát sinh ngày hôm qua, cảnh sát đã nhanh chóng có mặt, bắt người hiềm nghi gây án và những người khác liên quan.” “Về vấn đề dự án Thanh Thủy Loan của Liên Hợp Địa Sản bị đình công, hiện tại ta chưa nắm rõ tình hình. Nhưng, việc tổng giám đốc Lý Bưu của Liên Hợp Địa Sản tập hợp những người mãn hạn tù được thả ra, người trốn trại, người không có việc làm mang theo nhiều loại v.ũ k.hí để phạm tội, ta muốn thông báo ở đây, hiện tại Lý Bưu đã bị câu lưu hình sự theo đúng quy trình. Viện kiểm sát cũng đã ban hành lệnh bắt hình sự.” “Còn nữa.” Tô Hi cầm lên một tờ giấy khác, nói: “Ta ở đây có một thắc mắc, chư vị người nhà đến đây đốt vàng mã làm tang cho người bị hại, người bị hại là người Tây Giang. Mà quê quán của các vị lại không giống nhau, có người ở Liêu Bắc, có người ở phía tây, có người ở Hải Khẩu, Việt Tây, Trung Bắc... Vậy mà lại có một gia tộc lớn như vậy?” Khi Tô Hi hỏi câu này, ánh mắt liếc về phía những người thân thuộc, bọn họ không dám đối diện với Tô Hi. “Ta xin nhấn mạnh một lần nữa. Gây rối trật tự công cộng, cản trở nhân viên phá án thực thi công việc, cũng là hành vi trái pháp luật. Nếu có liên quan đến lợi ích riêng, thì càng là tội chồng thêm tội.” “Lý Bưu chính là dùng tiền để tìm một đám tay chân, tụ tập gây rối. Thứ chờ đợi hắn sẽ là tù ngục.” “Pháp luật sẽ không vì hắn là một tổng giám đốc công ty ở đâu đó mà thiên vị hắn, Đông Minh hoan nghênh tất cả mọi người đến đầu tư gây dựng sự nghiệp, chúng tôi cũng nhất định dốc hết sức để bảo vệ lợi ích của các doanh nghiệp không bị xâm phạm. Nhưng, chúng ta tuyệt đối không hoan nghênh những kẻ tự cho là có quan hệ thân thiết với các quan chức cấp cao, khoe mẽ, xem thường pháp luật như những tên lưu manh thương nhân.” “Những người như vậy đến đây, chỉ làm tăng thêm GDP đẫm m.áu. Chúng ta không cần thứ GDP đó, tại sao chúng ta lại đánh sập tập đoàn Lâm Hướng Đông? Chẳng lẽ chúng ta không biết đội của Lâm Hướng Đông có thể mang lại GDP sao? Hắn tuy cũng có thể tạo thêm công ăn việc làm, nhưng đồng thời hắn làm hỏng nghiêm trọng môi trường kinh doanh, hắn thông qua những thủ đoạn không chính đáng để chèn ép những thương nhân làm ăn chân chính, hắn có lời, lãnh đạo sau lưng hắn cũng có lời. Nhưng ai mới là người bị tổn thương, là nhân dân, là những thương nhân tuân thủ pháp luật, là sự tín nhiệm của Chính Phủ Đông Minh.” “Ở đây, ta cũng xin gửi lời mời đến các doanh nghiệp, các nhà kinh doanh ở khắp cả nước. Hoan nghênh mọi người đến khảo sát Đông Minh của chúng tôi. Đông Minh của chúng ta có vị trí địa lý cực kỳ ưu việt, có nhân dân cần cù hiền lành, cơ sở hạ tầng hoàn chỉnh, còn có nền tảng công nghiệp nhẹ sản xuất hùng mạnh. Đồng thời, Đông Minh có một đội ngũ cán bộ công chức tận tâm, những công chức của chúng ta sẽ hết mình phục vụ mọi người, những yêu cầu của các bạn, chúng tôi sẽ cố gắng đáp ứng hết mình. Chính phủ chúng ta muốn kết giao bằng hữu với các doanh nghiệp, quyết không làm cái kiểu chuyển nhượng lợi ích kia...” “Cũng giống như ngày hôm nay, tất cả mọi chuyện cần thiết đều có thể công khai, xử lý dưới ánh sáng mặt trời.” Cuộc họp hôm nay Tô Hi tổ chức, có ba mục đích. Thứ nhất, là giải quyết đám người này đến khu ủy khu chính phủ gây rối, ý đồ tạo khủng hoảng dư luận. Thứ hai, là danh chính ngôn thuận can dự vào vấn đề cổ phần của nhân viên nhà máy nhựa đường. Thứ ba, là công khai chiêu mộ, kêu gọi đầu tư. Đương nhiên, còn một mục đích ẩn, đó chính là chĩa mũi nhọn vào Khổng Vân Minh....
Bạn cần đăng nhập để bình luận