Quyền Quý Đỉnh Phong: Ta Lại Là Con Em Thế Gia

Chương 487: Giải quyết dứt khoát

Chương 487: Giải quyết dứt khoát
Cát Tồn Tân đối với Tô Hi thái độ rất khách khí. Hắn còn cố ý đem Điền Phong kéo tới nói chuyện, cường điệu đoàn kết. Biểu thị muốn đối với người trẻ tuổi bao dung một chút. Cát Tồn Tân vẻ mặt tươi cười. Nếu như không biết đây là một vị cất giấu đại lão hổ, Tô Hi thật đúng là dễ dàng bị bề ngoài của hắn lừa bịp. Cát Tồn Tân vô cùng quan tâm việc làm và sinh hoạt của Tô Hi tại Việt Đông, tỉ mỉ hỏi thăm hắn các phương diện tình huống. Điền Phong ở bên cạnh đều có chút nghe không vô... Cát Thính Trường quả thật rất muốn tiến bộ. Không có cách nào, Cát Tồn Tân bây giờ đang ở thời kỳ mấu chốt, các thế lực đều muốn chuẩn bị. Không chỉ có là quan hệ trong tỉnh cần vun vén, bên bộ cũng muốn đi chào hỏi nhiều hơn. Tô Hi cùng quan hệ bên bộ đã rõ ràng, có thể không kết thiện duyên sao? Hơn nữa, Cát Tồn Tân ở Đông Loan bên này không có lợi ích liên quan gì. Tô Hi coi như đem những người ở Đông Loan này đánh cho vỡ đầu, cũng không ảnh hưởng tới hắn. Hắn chỉ từng nhận tiền của Ngô Lôi Đình, cung cấp một chút trợ giúp để Ngô Lôi Đình tấn thăng. Nhưng việc này, coi như tra được ra, cũng không tìm thấy chứng cứ xác thực. Ngô Lôi Đình xác thực phù hợp điều kiện đề bạt. Cát Tồn Tân kiến nghị tổ chuyên án mau chóng kết án, đồng thời hướng Tô Hi bày tỏ: "Tiểu Tô, căn cứ vào biểu hiện xuất sắc của ngươi, ta muốn điều ngươi đến trong tỉnh. Chuyên môn phụ trách khối cải cách cảnh vụ, đến lúc đó, ngươi đến từng địa phương tiến hành đốc tra cải cách. Bắt cải cách, so với bắt các vụ án cụ thể, chiến tích còn chói sáng hơn nhiều đấy." Lời này của Cát Tồn Tân chân tâm thật ý, hắn là đang nghênh hợp đạo của thống soái. Hắn cho rằng việc thống soái phái Tô Hi xuống, chính là để lấy thành tích. Nếu dù sao cũng phải lấy thành tích, tại sao không lấy một mẻ lớn? Để Tô Hi phụ trách cải cách cảnh vụ toàn tỉnh, chẳng phải là chiến tích sẽ bay lên sao? Tô Hi cất cánh, vậy thì người mình đề nghị, có thể không cất cánh? Trong tỉnh trong bộ đều ủng hộ, vậy chức phó tỉnh trưởng của mình chẳng phải là dễ như trở bàn tay. Tô Hi biết ý nghĩ của Cát Tồn Tân. Hắn nói năng rất khéo léo: “Cát Thính Trường, cảm ơn ông tín nhiệm, tôi nhất định làm tốt công việc.” "Thật không dám giấu giếm, trước khi ngươi đến. Lãnh đạo ở Đông Loan đến tìm chúng tôi, đều nói muốn chúng ta mau chóng kết án. Tôi đều không đồng ý." “Nhưng mà cục trưởng đã ra lệnh, chúng tôi nhất định chấp hành. Chúng tôi lập tức tiến hành công tác kết thúc, cố gắng trong vòng 7 ngày làm việc sẽ kết thúc việc điều tra vụ án.” Tô Hi vừa dứt lời, Cát Thính Trường cười nở hoa. Hắn vỗ vai Tô Hi: "Tiểu Tô, làm rất tốt. Với năng lực, phẩm hạnh, tố chất chính trị của cậu, vị trí này của ta sớm muộn cũng là của cậu." Tô Hi lại một phen cảm tạ. Cát Tồn Tân đi vòng vo một hồi, cao hứng rời đi. Trước khi đi lại phê cho tổ chuyên án 3 triệu kinh phí phá án. Có thể nói ai ai cũng vui vẻ. Điền Phong hỏi Tô Hi: “Tiểu Tô, trong bảy ngày làm việc có thể kết án sao?” "Tôi chẳng phải nói cố gắng sao." Tô Hi cười cười, nói: “Bất quá, bảy ngày làm việc cũng không xê xích nhiều.” Điền Phong nói: "Khoản của tập đoàn Huy Hoàng, bảy ngày làm việc có tra rõ được không?" Tô Hi nói: “Chắc chắn tra không rõ, nhưng mà, nếu tra ra dòng tiền vốn chảy ra nước ngoài của bọn họ, liên quan tới bằng chứng tham nhũng sẽ được cố định. Vậy là có thể." Điền Phong hít sâu một hơi, hắn nói ra: “Ngươi muốn kéo Điền Phú Quốc xuống sao?” Tô Hi không trả lời. Nhưng biểu lộ đã nói rõ tất cả. Điền Phong cảm khái một tiếng: “Hàn Quốc Thành đến tổ chuyên án khảo sát một phen, điều tra nhà nước. Điền Phú Quốc đến tổ chuyên án điều tra nghiên cứu, cũng bị ngươi để ý tới. Về sau ai còn dám đến? Đây là Quỷ Môn quan à.” Tô Hi thầm nghĩ: Cát Thính Trường không phải mới tới đó sao? Nhưng hắn không nói ra. Để Cát Thính Trường cái tên đại tham quan này sống thêm chút nữa cũng tốt... Cát Tồn Tân trở lại tỉnh thành, lập tức báo cáo với Ngụy Hiển Phong: "Tôi đã ra lệnh, bảy ngày làm việc sau sẽ thu quân!" Hắn có chút dương dương tự đắc. Ngụy Hiển Phong lập tức rất cao hứng, hắn nói: “Không sai, Tồn Tân. Lần này công việc của tổ chuyên án làm rất xuất sắc, hai vị lãnh đạo ủy ban tỉnh lần lượt bày tỏ tán thưởng, nói vụ án làm vừa nhanh vừa tốt, đáp lại sự mong chờ của dân chúng. Ta sẽ xuống điều tra nghiên cứu, thăm hỏi nhân viên phá án. Anh sắp xếp một chút." "Vâng!" Cát Tồn Tân vội vàng trả lời. Trong lòng hắn tràn đầy vui vẻ, công việc này xong xuôi, lại là một công lớn. Khoảng cách chức phó tỉnh trưởng càng gần hơn. Tô Hi quả thực là phúc tinh của mình mà! Cát Tồn Tân sau khi rời khỏi văn phòng của Ngụy Hiển Phong, Ngụy Hiển Phong liền gọi điện thoại cho Điền Phú Quốc, nói cho ông biết tổ chuyên án sẽ rút lui sau bảy ngày làm việc. Nỗi lòng lo lắng của Điền Phú Quốc cuối cùng cũng lắng xuống, khóe miệng của ông không kìm được lộ ra nụ cười. Mặc dù con trai và con dâu của ông có liên quan đến tập đoàn Huy Hoàng, nhưng ông không cho rằng việc này sẽ ảnh hưởng tới mình. Chỉ cần tổ chuyên án rút quân, không tiếp tục truy đến cùng, ông liền có 10000 loại biện pháp để con trai con dâu ra ngoài. Lúc này, ông nhớ tới Lâm Gia Thân. Mặc dù ông rất tức giận vì Lâm Kim Sinh bán đứng mình, nhưng dù sao bọn họ cũng là trên cùng một con thuyền. Đến lúc nên hợp tác thì vẫn phải hợp tác, ông gọi điện thoại cho lãnh đạo cũ, không ai bắt máy. Lại gọi cho Lâm Thủy Sinh, mới biết Lâm Gia Thân đang tĩnh tu trong chùa trên núi. Ông liền báo tin này cho Lâm Thủy Sinh. Lâm Thủy Sinh cũng vô cùng cao hứng. Ôn Thần rốt cục được mời đi rồi.... Tổ chuyên án vẫn còn tiếp tục bắt người, không chỉ có nhân viên xã hội đen, còn có cả quan viên cơ sở. Điền Phú Quốc bọn họ căn bản không để vào mắt, cho rằng đây là cơn điên cuồng cuối cùng. Ngụy Hiển Phong vào ngày 1 tháng 11, đúng hẹn đến tổ chuyên án. Ông ta hỏi thăm thành viên tổ chuyên án về tình tiết vụ án, biết được số lượng nhân viên có liên quan đến vụ án nhiều như vậy, kim ngạch liên quan đến vụ án lớn như thế, ông ta bày tỏ cảm xúc kinh hãi. Đồng thời vỗ bàn mắng lớn: Đây đều là sâu mọt của xã hội, nhất định phải nhổ tận gốc, quét sạch một mẻ. Các nhân viên liên quan đến xã hội đen nhất định phải nghiêm trị từ nặng, nhất là các vụ liên quan đến án mạng, phải tranh thủ thời gian giải quyết một lượt, cho dân chúng câu trả lời. Chúng ta những người làm chính trị và công tác pháp luật, không làm chủ cho dân thì ai sẽ làm chủ công bằng chính nghĩa? Đồng thời, ông ta ngợi khen tổ chuyên án, khen ngợi các thành viên tổ chuyên án không quản ngày đêm, không sợ nguy hiểm, công kích trên tuyến đầu... Bận rộn đến tận trưa, mới đưa bọn họ đi. Bọn họ rời đi không lâu, Điền Phong lại nhận được điện thoại, phó bí thư tỉnh ủy Trương Bách Cát thứ sáu muốn đến tổ chuyên án khen ngợi. Không xong rồi. Bản án còn chưa chính thức điều tra kết thúc, các vị lãnh đạo liền liên tiếp đến khen thưởng. Không thể đợi thêm một khắc nào sao? Và ngay vào ngày thứ ba sau khi Ngụy Hiển Phong khen ngợi tổ chuyên án, Điền Phú Quốc bị điều đến Liên hiệp hội Người tàn tật tỉnh Việt Đông, đảm nhiệm bí thư đảng tổ, quản lý trưởng. Tờ quyết định điều động này khiến người ta phải mở rộng tầm mắt. Mà đằng sau quyết định điều động này, tỉnh ủy đã tổ chức hội nghị nhóm năm người của đảng ủy trước 30 phút so với thời điểm diễn ra hội nghị thường vụ. Trong hội nghị, thư ký kỷ ủy tỉnh Lưu Vệ Quốc đã đưa ra chứng cứ Điền Phú Quốc tham ô nhận hối lộ, kết luận là… trước hết điều Điền Phú Quốc khỏi Đông Loan, tiến hành điều tra xác minh tình hình tham nhũng nhận hối lộ của ông. Trương Bách Cát tuy kinh ngạc, nhưng cũng chỉ có thể giơ tay đồng ý. Sau đó trong hội nghị thường vụ, cũng là nhất trí thông qua. Khi ủy ban tỉnh đều có ý kiến này, những người khác không thể nào đưa ra quan điểm khác biệt. Điền Phú Quốc bị điều khỏi Đông Loan. Việc này không khác gì ném một quả bom nặng ký, một quả bom nặng ký khác là… người tiếp nhận vị trí của Điền Phú Quốc rất có thể là phó bí thư thường vụ chính pháp tỉnh ủy Lý Hồng Tinh. Vốn dĩ không ít người đều cảm thấy Đông Loan tra ra vụ án lớn như vậy, cấp trên nhất định sẽ điều chỉnh một số người ở Đông Loan. Nhưng ai cũng không nghĩ tới, người bị điều chỉnh lại là bí thư thị ủy. Càng không ngờ chính là, Điền Phú Quốc lại bị điều đến hội người tàn tật của tỉnh. Điều này có nghĩa là cuộc đời chính trị của ông đã kết thúc. Tin Điền Phú Quốc bị điều đi vừa được truyền ra, Điền Phong ngồi trong văn phòng liên tục hút hai điếu thuốc. Hình tượng của Tô Hi trong lòng hắn càng ngày càng thần bí, càng ngày càng mạnh mẽ. Một bí thư thị ủy, một bí thư thị ủy đã kinh doanh ở Đông Loan hai mươi mấy năm, lại cứ thế bị điều đi? Điều này có ý gì? Điều đó cho thấy Tô Hi đã đạt được sự ủng hộ mạnh mẽ tại hội nghị thường ủy tỉnh. Vậy rốt cuộc hắn không phải phe phái từ nơi khác phái đến, hay là phe phái bản địa? Đến bây giờ Điền Phong đã không thể phân biệt rõ. Đây sao có thể là đến mạ vàng, bản thân nơi này chính là siêu cấp hoàng kim. Đây chỗ nào giống như là cán bộ địa phương khác, đây căn bản là trở về lại Việt Đông trung thành của hắn. Nói thật, Điền Phú Quốc đã bắt đầu cảm thấy… Cát Tồn Tân sắp xảy ra vấn đề, còn có Ngụy Hiển Phong, đúng rồi... Thư ký Trương Bách Cát cũng muốn đến. Những người này đều là người đã đến tổ chuyên án hoặc sắp đến tổ chuyên án thị sát. Điền Phong rất không muốn tin vào những chuyện huyền bí, nhưng là... chuyện liên tiếp xảy ra như vậy, không thể không khiến ông tin a. Chí ít những quan chức ở Đông Loan này, cứ bước vào cửa lớn tổ chuyên án thì không có một ai may mắn thoát khỏi… Lâm Thủy Sinh biết tin Điền Phú Quốc bị điều nhiệm đến hội người tàn tật tỉnh, cả người hắn như trời sập. Điền Phú Quốc là thế lực chống lưng lớn nhất của nhà họ Lâm ở Đông Loan, hiện tại ông ta lại bị điều đi. Hắn chạy ngay đến văn phòng của Điền Phú Quốc. Lúc này, tòa nhà văn phòng thị ủy như nhuốm một màu gió thu túc sát, rất nhiều người mặt mày mang vẻ hoang mang. Mọi người đều rất rõ, vua nào triều thần nấy. Điền Phú Quốc đi rồi thì thư ký mới đến vẫn còn chưa biết là ai. Hơn nữa, Điền Phú Quốc không phải được thăng chức mà là bị giáng chức. Ai cũng biết việc đến hội người tàn tật của tỉnh có ý nghĩa gì. Sự nghiệp chính trị đã kết thúc, tương lai cho dù có may mắn không bị xuống ngựa, được an toàn, cũng sẽ không còn chút quyền lực nào. Cho nên, căn bản không có ai đến đưa tiễn Điền Phú Quốc. Mọi người đều muốn tránh hiềm nghi, tránh để bị chú ý. Nhưng Lâm Thủy Sinh không quản được nhiều như vậy, môi hở răng lạnh. Hơn nữa, nếu Điền Phú Quốc đã đổ, tập đoàn Huy Hoàng cũng đổ thì nhà họ Lâm ở Đông Loan còn có trọng lượng để lên tiếng hay không? Lúc ông huy hoàng thì người người nâng ông. Một khi ông gặp khó khăn, ngã xuống đất, lập tức sẽ có cả ngàn chân dẫm đạp lên. “Thư ký.” Lâm Thủy Sinh đẩy cửa bước vào. Điền Phú Quốc ngồi trên ghế làm việc hút thuốc, hai mắt ông thất thần, thần sắc cô đơn. Mặc dù ông vẫn ngồi trên chiếc ghế quen thuộc này, nhưng ông biết rõ, phần lớn người ngoài đã không còn nghe lời mình. Người đi trà lạnh. Điền Phú Quốc thấy Lâm Thủy Sinh đến, ông không những không cảm thấy được an ủi bởi sự không rời không bỏ này mà ngược lại còn hừ lạnh một tiếng. Lâm Thủy Sinh hỏi: "Thư ký, đã xảy ra chuyện gì vậy?" "Cậu nên hỏi anh trai cậu là Lâm Kim Sinh thì hơn, để cho Tô Hi tha cho hắn một lần, hắn chuyện gì cũng đã khai ra." "Thư ký, loại tin đồn này không thể tin được." “Có tin hay không, kết quả đều đã như vậy.” Điền Phú Quốc đứng dậy: “Lâm Thủy Sinh, cậu tự lo cho thân đi. Bây giờ ta đã biết Tô Hi bất quá chỉ là một con dao sắc trong tay một nhân vật lớn ở tỉnh, chúng ta cản đường người khác rồi." "Vậy bây giờ chúng ta nên làm như thế nào?" “Bây giờ làm gì cũng muộn rồi. Nếu như 20 năm trước, chúng ta không làm gì hết, có lẽ còn có thể cứu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận