Quyền Quý Đỉnh Phong: Ta Lại Là Con Em Thế Gia

Chương 36: Cái gì? Tô Hi!

Chương 36: Cái gì? Tô Hi!
Sáng hôm sau lúc chín giờ.
Tô Hi cùng Hứa Kiến Quân đứng đối diện tại cửa phòng giam.
Rất nhiều người đều đi tới vây xem. Lúc đó đang tiến hành một số thủ tục xin giam giữ, rồi sau đó Hứa Kiến Quân đi đến. Hắn tiến đến liền hỏi Tô Hi đòi chìa khóa.
Tô Hi đương nhiên không cho.
Hứa Kiến Quân tại chỗ liền áp chế hắn: "Đã vụ án này thuộc một tổ đang điều tra giải quyết, như vậy việc quyết định dời người sang nơi giam giữ sẽ do ta quyết định."
Tô Hi phi thường khó chịu, hắn vụt một tiếng liền đứng lên: "Ngươi không có quyền quyết định."
Đồng thời đi về phía phòng giam.
Hứa Kiến Quân bị cụt hứng, giận không chỗ phát tiết, hắn đuổi theo: "Đừng tưởng rằng hiện tại được đề bạt lên cấp bậc thì ghê gớm, có thể đưa ngươi lên thì cũng có thể đạp ngươi xuống!"
Tô Hi không để ý hắn, đi đến phòng giam liền cởi Hạ Bằng Huy từ trên hàng rào, rồi lại trở tay còng lại.
"Hôm nay ai cũng không thả hắn đi được, đừng nói ngươi chỉ là một tổ trưởng nhỏ." Tô Hi trừng mắt Hứa Kiến Quân: "Thiên vương lão tử tới cũng không xong."
Tô Hi vừa hét câu này, khiến ánh mắt của mọi người đều đổ dồn lại, những người ở khoa khác cũng nhao nhao tới vây xem.
"Ngươi..." Hứa Kiến Quân cố nén cơn giận, hắn nói: "Ngươi hà tất phải như vậy? Bọn họ đã đạt được hòa giải với người nhà người bị thương rồi, bớt một chuyện không bằng thêm một chuyện, người trẻ tuổi."
"Đây là hòa giải cái gì? Người bị thương còn đang nằm ở phòng cấp cứu của bệnh viện, sinh tử chưa biết. Ai thay hắn thông cảm? Ai có thể thay hắn thông cảm? Đây là vụ án công tố, đây là vụ án hình sự nghiêm trọng."
Tô Hi lớn tiếng nói, thanh âm của hắn càng lúc càng lớn.
Càng ngày càng nhiều người tụ lại tới.
Hứa Kiến Quân cũng bốc hỏa: "Dân không kiện quan không xử, ngươi có biết sẽ gây ảnh hưởng cho xã hội không? Ngươi có biết làm chậm trễ tiến trình khai phá của bộ phận, sẽ mang đến bao nhiêu phiền toái cho việc chiêu thương dẫn vốn của chúng ta không?"
"Những việc này có liên quan gì đến chuyện hắn chém người ngoài đường? Chẳng lẽ để cho người ta biết Hoành Thiệu chúng ta tăm tối, chém người ngoài đường đều có thể nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật? Ngươi cảm thấy người nào sẽ đến một nơi như vậy đầu tư? Hả!!"
Tô Hi trừng mắt Hứa Kiến Quân: "Ngươi có biết Lý Cương vẫn còn trong bệnh viện không, ngươi có biết Lý Cương bị hắn chém một dao sau lưng không? Ngươi người này, rốt cuộc có một chút lương tâm nào không?"
Tô Hi thanh sắc câu lệ, mỗi một câu đều nhắm thẳng vào nội tâm Hứa Kiến Quân.
Những người vây xem xung quanh đều âm thầm gật đầu, bọn họ cũng không vừa mắt Hứa Kiến Quân, toàn là làm cái trò hề 'ngũ hồ tứ hải'.
Cậy vào nhạc phụ mình là phó chủ nhiệm khu ủy, làm việc ngày càng quá đáng.
Lúc này, Hứa Kiến Quân lại phản bác một câu: "Lý Cương hắn chỉ là một phụ cảnh..."
Hắn vừa nói được nửa câu, Tô Hi lửa giận bùng lên tới đỉnh đầu, trực tiếp túm lấy cổ áo của hắn, đem hắn hung hăng đẩy lên tường.
"Phụ cảnh không phải là cảnh sát sao? Phụ cảnh thì có thể bị người chém sao?"
Tô Hi ghì chặt Hứa Kiến Quân và đập mạnh vào tường.
Hứa Kiến Quân bị đập cho choáng váng đầu óc.
Lúc này, nhân viên công tác xung quanh không một ai tiến lên ngăn cản.
Câu nói kia của Hứa Kiến Quân làm lạnh lòng tất cả mọi người, phần lớn công an đồn đều là phụ cảnh, đều là người chịu khó ở cơ sở làm việc.
Trong tình huống hoảng sợ, Hứa Kiến Quân kêu to: "Ngươi thả ta ra, ngươi hết đường làm quan! Bất phục tùng cấp trên, ta mới là tổ trưởng, ngươi sẽ bị đuổi việc, trong tổ không có chỗ cho ngươi..."
"Tô Hi!"
Lúc này, từ trong đám người truyền đến một giọng nói.
Tô Hi quay đầu, chính là sở trưởng Tăng Cường.
Tô Hi hít sâu một hơi, cố nén cảm xúc phẫn nộ lại, hắn buông tay phải, thân thể Hứa Kiến Quân trượt xuống, suýt nữa ngã lăn xuống đất.
Tăng Cường đến một lát, đến tận giờ phút này mới nói.
"Tần Quân Khôn, vụ án này trước giao cho tổ 2 của các ngươi phụ trách. Đem các loại thủ tục làm cho tốt, mở biên bản xin giam giữ hình sự, chiều nay đưa người tới trại giam." Sở trưởng Tăng Cường nói: "Tất cả phải theo quy tắc làm việc."
Tốt!
Trong đám người không biết ai kêu một tiếng, rồi lại vang lên vài tiếng vỗ tay.
Mặt Hứa Kiến Quân lúc xanh lúc tím.
Khó coi cực kỳ.
Hắn nghiến răng nghiến lợi, nói với Tô Hi: "Được, ngươi giỏi, ngươi chờ xem."
Hừ!
Hắn hừ lạnh một tiếng.
Tô Hi căn bản không để hắn vào mắt, thậm chí còn nói một câu: "Tự mình trước hết nghĩ xem năm nay ở đâu ăn Tết đi."
Đám người dần dần tản đi.
Tô Hi ngẩng đầu xem xét, phát hiện Hứa Nguyệt Nhi đang cầm một chiếc máy quay phim cầm tay cỡ nhỏ đứng ở phía trước, bên cạnh còn có ba người khác, tuy rằng bọn họ ẩn nấp rất kỹ, nhưng Tô Hi vẫn thấy ống kính máy ảnh trong túi đồ mà họ mang theo.
Hứa Nguyệt Nhi vẫy tay với Tô Hi, nói: "Cảnh sát Tô, anh có thể nhận phỏng vấn không? Tôi là phóng viên do tổ trưởng Hà của tổ chuyên án giới thiệu tới, anh ấy nói tốt nhất anh nên chấp nhận."
"Tôi còn có việc." Tô Hi nói.
"Tổ trưởng Hà nói, chấp nhận phỏng vấn chúng tôi cũng là đang làm việc." Hứa Nguyệt Nhi nói: "Hơn nữa, không phải vụ án của anh vừa chuyển cho tổ khác rồi sao?"
Tô Hi bất đắc dĩ cười cười, hắn chỉ có thể đi tiếp nhận phỏng vấn.
Phòng họp của đồn công an thành đông được cung cấp, vì tổ chuyên án đã thông báo, chính trị viên biết Tô Hi phá án, mừng rỡ vô cùng, vội vàng tất bật chuẩn bị mọi thứ, phục vụ phóng viên đến từ kinh thành, tiện thể còn nhắc nhở Tô Hi tuyên truyền nhiều hơn về đồn thành đông.
Làm sao ông biết, vừa rồi chuyện xung đột giữa Tô Hi và Hứa Kiến Quân đều bị ghi lại hết rồi.
Trong bản thảo của Hứa Nguyệt Nhi, khẳng định sẽ hết lời ca ngợi Tô Hi.
Nhưng ở chỗ Vương côn thì chưa chắc.
Lắp xong máy quay phim, dựng chân máy ghi âm, Tô Hi bắt đầu tiếp nhận phỏng vấn...
Cùng lúc đó, Hứa Kiến Quân đang thở phì phò gọi điện cho nhạc phụ trên xe.
"Cha, cái tên Tô Hi này nhất định phải hạ xuống, bây giờ hắn ngày càng coi trời bằng vung. Cha đã giúp hắn được đề bạt, hắn không những không cảm kích, hôm nay lại công nhiên đối đầu với con, hơn nữa còn phá hỏng công việc. Đã bắt giữ quản lý của tập đoàn Tường Nhuận rồi. Con bảo hắn thả người, hắn không thả, rõ ràng là đang đối đầu với khu ủy!"
Lưu Khánh Vân ngơ ngác: "Ta không nói cách chức hắn."
Vậy ai đề bạt?
Lưu Khánh Vân hỏi: "Vừa nãy con nói phá hỏng công việc là dự án nào?"
"Dự án cải tạo Cẩm Tú Loan của tập đoàn Tường Nhuận." Hứa Kiến Quân nói.
"Biết rồi." Lưu Khánh Vân gật đầu, dự án này ông cũng góp vốn, khu ủy cũng đang chủ trương thúc đẩy.
Nhưng trên điện thoại, ông sẽ không nói nhiều.
Cúp điện thoại.
Lưu Khánh Vân suy nghĩ một chút, ông chuẩn bị gọi điện thoại cho cục trưởng cục công an khu, ép tên kia không biết trời cao đất dày, tiện thể thả người luôn.
Lúc này, điện thoại bàn làm việc của ông vang lên.
Nhấc lên nghe thì lại là Phùng Vũ gọi tới.
"Chủ nhiệm Lưu, có tin tốt đây. Xin ông chuyển lời cho bí thư Hầu, vụ án 1020 tối hôm qua chính thức phá án và bắt giam, hung thủ đã bị bắt rồi. Tỉnh ủy đánh giá rất cao hành động lần này của chúng ta, chính ủy pháp Chu đã có lời khen ngợi, đài truyền hình tỉnh cũng đang chuẩn bị đến phỏng vấn. Việc phá án thần tốc lần này không thể tách rời sự lãnh đạo kiên cường của khu ủy và chính phủ. ."
Lưu Khánh Vân nghe xong, trong lòng mừng rỡ.
"Đây là chuyện tốt. Chuyện này đã chứng minh rằng đội ngũ công an của chúng ta là một đội quân thép đáng tin cậy. Giữ gìn tốt đẹp môi trường an ninh trật tự, có sự trợ giúp rất lớn đối với công tác chiêu thương dẫn vốn của chúng ta. Nhất định phải khen thưởng thật tốt những cảnh sát đã tham gia phá án lần này, còn có, sau khi đài truyền hình tỉnh đến, mời họ tới khu ủy chúng ta làm khách, giới thiệu thật tốt về công việc chúng ta đã làm trong một năm qua. Đây là một lần thể hiện bản thân rất tốt trên phạm vi cả tỉnh và toàn quốc."
Phùng Vũ gật đầu, nói: "Được rồi, chủ nhiệm Lưu, chúng tôi nhất định sẽ phối hợp toàn lực công tác khu ủy. Cảnh sát nhân dân phá án lần này vừa hay là cảnh sát nhân dân của đồn công an thành đông, tỉnh ủy và thành ủy đều hết lời khen ngợi, đều kiến nghị phải đặc cách đề bạt cho cậu ấy."
"Đồn công an thành đông? Là đồng chí nào?"
"Chính là người đứng nhất kỳ thi liên tỉnh Tô Hi, đồng chí Tô Hi."
Cái gì?
Tô Hi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận