Quyền Quý Đỉnh Phong: Ta Lại Là Con Em Thế Gia

Chương 23: Nhất định phải đề bạt trọng dụng Tô Hi

Chương 23: Nhất định phải đề bạt trọng dụng Tô Hi
Nịnh hót, a dua, trở mặt như lật sách ở quan trường không phải là chuyện hiếm thấy. Nhưng người như Đàm Đức, trở mặt nhanh như chớp, hơn nữa trong lòng không chút vướng bận nào thì dù có đặt vào toàn bộ thị trường Hoành Thiệu cũng là của hiếm có. Hơn nữa, Đàm Đức với tư cách là một phó khoa cấp cán bộ có thực quyền ở cục công an khu, vậy mà lại khúm núm với một tiểu dân cảnh đồn công an như Tô Hi, đến cả một cán bộ phó cổ cấp còn không được gọi là 'người trẻ tuổi' như vậy, thật đúng là mở rộng tầm mắt cho Lưu Quân Đào. Bảo sao người ta sau lưng lại gọi hắn là 'Đàm cẩu cẩu', đúng là rất cẩu.
"Đàm cục, vậy ta xin phép về trước. Ở nhà còn có việc."
"Được, đi cẩn thận, Lưu cục trưởng." Đàm Đức phất tay, tiễn Lưu Quân Đào, còn hắn thì ở lại bên cạnh xe chờ. Hắn tựa vào cửa xe suy nghĩ một hồi, sau đó mới bấm số điện thoại của Tăng Cường ở đồn Thành Đông.
Tăng Cường vừa nhận được điện thoại của Đàm Đức, cứ tưởng là đến chất vấn tội trạng, lập tức cảnh giác cao độ. Tuy hai người đều là cán bộ phó khoa cấp, nhưng dù sao Đàm Đức cũng làm phó cục trưởng ở cục công an khu cấp trên, nên những lễ nghi cấp bậc vẫn phải có.
"Đàm cục, có gì chỉ thị?" Tăng Cường hỏi.
Đàm Đức không hề giấu giếm, hắn đi thẳng vào vấn đề nói: "Lão Tăng, hiện tại quốc gia đang phổ biến cán bộ trẻ trung hóa, cục công an chúng ta cũng phải cố gắng mạnh mẽ về phương diện này. Anh có ai trẻ tuổi, năng lực nghiệp vụ tốt, trung thành đáng tin giới thiệu cho tôi không? Để lần họp đảng ủy sau, tôi chủ động đề xuất lên các thành viên trong ban."
Ơ... Tăng Cường lập tức cau mày. Đây quả thật là một chuyện tốt, nhưng mà... Cái tên 'Đàm cẩu cẩu' này... Rốt cuộc trong lòng hắn đang tính toán cái gì, ai mà biết được?
"Đây đúng là chuyện tốt đó, Đàm cục. Trong đồn chúng tôi thật sự có không ít người trẻ tuổi vừa có tài vừa có đức..."
"Không sai." Tăng Cường chưa kịp nói hết, Đàm Đức đã chủ động nói: "Tôi nhớ trong sở của anh có một cảnh sát tên là Tô Hi, đúng không? Tôi thấy cậu ta rất tốt, một thân chính khí, cương trực công chính. Cá nhân tôi rất thích cậu ta, người trẻ tuổi có năng lực, có chí khí như vậy thì nên bồi dưỡng."
"Tô Hi... vừa mới vào ngành không lâu, thời gian để thăng cấp vẫn chưa tới." Tăng Cường sợ có gian trá bên trong, vội vàng nói.
"Haizz, chúng ta dùng người phải phá cách chứ. Thời gian chưa tới thì có đáng gì chứ? Chỉ là phó cổ cấp mà thôi, hoàn toàn có thể đặc biệt đề bạt. Cứ như vậy đi, anh đưa danh sách lên đây, tôi sẽ đề xuất trong buổi họp đảng ủy. Chúng ta cứ làm theo thủ tục đơn giản thôi." Đàm Đức dứt khoát nói.
Nói xong liền cúp điện thoại. Nghe xong cuộc điện thoại này, đầu óc Tăng Cường choáng váng. Chuyện này là sao đây? Đàm Đức muốn trả thù Tiểu Tô? Không đúng, sao lại còn thăng chức cho cậu ấy? Chẳng lẽ tên 'Đàm cẩu cẩu' này thật sự là một người đại công vô tư, bỏ qua hiềm khích trước đây? Cũng không có khả năng mà?
Trong lúc Tăng Cường đang buồn bực, hắn lại nhận được một cuộc điện thoại khác, là Lưu Quân Đào gọi tới. Lưu Quân Đào trong điện thoại hỏi dò đồn Thành Đông có phải có một cảnh sát họ Tô không. Tăng Cường thường ngày có quan hệ khá tốt với Lưu Quân Đào, cũng biết hai người Lưu Quân Đào và Đàm Đức không hợp nhau. Hắn rất nghi hoặc, nói: "Lưu cục trưởng, trong sở chúng tôi chỉ có một người họ Tô, không biết có phải người anh nói không?"
Lưu Quân Đào hỏi về tình hình cụ thể của Tô Hi. Tăng Cường thật thà nói: "Cậu ấy là sinh viên tốt nghiệp khóa năm nay, thành tích ở trường rất tốt, vượt trội hơn hẳn so với những người khác. Không biết vì sao lại đến thành phố chúng ta dự thi tuyển, sau đó bị phân công về sở của chúng tôi. Người trẻ tuổi này có chí khí, có đảm đương, năng lực nghiệp vụ rất tốt..." Tăng Cường hết lời khen ngợi.
Lưu Quân Đào nói: "Ít khi thấy anh khen ngợi người trẻ tuổi như vậy đấy. Đúng rồi, hiện tại quốc gia đang chủ trương cán bộ trẻ trung hóa, chúng ta nên cho những người trẻ tuổi này một vài cơ hội, anh gửi thông tin lên, tôi sẽ đề cử trong cuộc họp đảng ủy, có thể đẩy một cái là đẩy một cái. Bồi dưỡng cán bộ trẻ tuổi cũng là một trong những phương hướng trọng điểm của công tác chúng ta."
Tăng Cường lúc này thì thật sự mờ mịt. Hắn liên tục gật đầu. Nghĩ thầm đây là cái thể thống gì đây? Hai phó cục trưởng cục công an khu đều gọi điện, điểm danh muốn đề bạt Tô Hi, Tô Hi lại vô tình phá được vụ án lớn nào à?
Trong lúc hắn đang mờ mịt, Tô Hi và Vân Vũ Phi vào phòng khách, vừa mới ngồi xuống thì Tôn lão gia đã giao cho Tô Hi một nhiệm vụ, ông ta bảo Tô Hi ra ngoài mời Cục trưởng Bành Vĩ Hoành và Phó bí thư Triệu Cát Thân vào. Cả phòng cán bộ cấp sở này, cũng chỉ có Tô Hi ra ngoài tiếp đón là phù hợp. Hơn nữa, đây cũng là một cơ hội để Tô Hi quen biết với lãnh đạo trong thành phố. Đồng thời, cũng cho những người này thấy, cậu bé này là người của tôi. Dân trong quan trường ai cũng có con mắt nhìn người.
Tiếp sau đó, lại sắp xếp Tô Hi mời những người khác bao gồm cả tài xế vào một phòng khách khác, giáo sư Hồ chu đáo sẽ không để ai bị lạnh nhạt. Tô Hi ra trước mời hai vị lãnh đạo cấp xử là Bành cục trưởng và Triệu phó bí thư vào sảnh lớn, hai người này đối với Tô Hi đều rất khách khí. Tiếp đó, Tô Hi ra ngoài mời các tài xế, Lưu Mậu Thịnh, Đàm Đức các người đi vào phòng khách bên cạnh.
Trên đường đi Đàm Đức không ngừng làm quen với Tô Hi, ngữ khí vô cùng khiêm tốn. Cục công an tiếp nhận song trùng lãnh đạo, vấn đề thăng chức nhân sự này, phía chính quyền cần can thiệp, lãnh đạo cấp trên đơn vị cũng phải can thiệp. Hiện tại Tô Hi, cấp trên trực tiếp của cậu, rồi người trên cả người trên trực tiếp đều ngồi chung một bàn, liệu có thể ưỡn ngực đứng thẳng được không? Đâu còn nửa phần uy quyền mà khi ở phòng thẩm vấn đồn Thành Đông hắn ta đã thể hiện.
Sau khi mời mọi người ngồi xuống, Tô Hi nói mấy câu khách sáo rồi trở về đại sảnh. Tô Hi vốn định ngồi một chỗ bên cạnh, nhưng không ngờ Tôn Đồng Lâm đã để sẵn một chỗ bên cạnh giáo sư Hồ cho Tô Hi. Tôn lão gia ngồi ở vị trí chủ tọa, bên trái là giáo sư Hồ, bên phải là Đường Hướng Dương. Bên trái thứ hai là Tô Hi, bên phải thứ hai là Chu Đức Bang, bên trái thứ ba là Vân Vũ Phi, bên phải thứ ba là Lý Bằng Trình. Bành Vĩ Hoành và Triệu Cát Thân vừa tới thì ngồi cùng một chỗ. Tô Hi vừa ngồi xuống không lâu, trưởng phòng Đường Hướng Dương đứng dậy, nâng chén chúc lão lãnh đạo sinh nhật vui vẻ, thân thể khỏe mạnh, phúc như Đông Hải.
Tôn lão gia chạm cốc với ông, sau đó cảm ơn mọi người đã tới. Chủ khách đều vui vẻ. Mọi người nói chuyện với nhau một số chủ đề thoải mái. Sau đó thì đồng loạt mời rượu lão gia. Lão gia nâng cốc với mọi người, uống hết một lượt. Đến lần uống thứ hai thì ông nói: "Đến đây Tô Hi. Ông già rồi, tửu lượng không được như xưa. Cháu hãy giúp ông kính các chú các bác ở đây mấy chén nhé."
Câu nói của Tôn lão gia vừa thắt chặt thêm mối quan hệ trên bàn, vừa chuyển từ danh xưng chức vụ thành bác cháu, lập tức không khí càng thêm vui vẻ. Đương nhiên, ý nghĩa lớn nhất của chuyện này vẫn là thông báo với mọi người: Đây là dòng dõi chính trị của Tôn Đồng Lâm ta, mong mọi người chiếu cố.
Đường Hướng Dương đi theo Tôn Đồng Lâm một đường đi lên, ông ta quá rõ Tôn lão gia là người như thế nào. Cũng biết được, câu nói vừa rồi có ý nghĩa quan trọng nhường nào. Với tư cách là người thừa kế lớn nhất những tài sản chính trị của Tôn lão gia, ông ta hiểu rõ, mình bày tỏ thái độ bây giờ thì câu nói của Tôn lão gia sẽ được chứng thực đến mức độ nào. Dù sao, Tôn lão gia về hưu rồi, còn ông ta vẫn đang tại vị.
Ông ta nhanh chóng nâng ly: "Đến đây, Tô Hi. Lão gia đã bảo cháu mời rượu, vậy thì chú phải xem thử tửu lượng của cháu thế nào. Lại đây, rót đầy đi. Để chú là người lớn tuổi, chú uống một chén, cháu phải uống hai chén mới được." Tô Hi chưa kịp lên tiếng thì Vân Vũ Phi đã nói: "Chú Đường không được giở trò."
Ha ha ha ha. Cả bàn đều cười phá lên. "Cái con bé này." Đường Hướng Dương cười lắc đầu. Tô Hi đi qua, chủ động kính Đường Hướng Dương hai chén, chén để rất thấp. Sau đó, lại cùng Chu Đức Bang, Lý Bằng Trình, Bành Vĩ Hoành, Triệu Cát Thân và những người khác lần lượt cụng ly. Trong lòng mỗi người đều mang một ý nghĩ riêng. Nhưng có thể khẳng định rằng, sau buổi tiệc thọ này, Tô Hi đã lọt vào danh sách quan trọng cần theo dõi của giới cảnh sát cấp cao tại Hoành Thiệu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận