Quyền Quý Đỉnh Phong: Ta Lại Là Con Em Thế Gia

Chương 324: Đây là gia yến

Hứa Nguyệt Nhi và Tô Hi xuống xe, một lão nhân mặc đồ thường trong đám người nhìn qua, đôi mắt hổ rất có tinh thần. Lão nhân hiền hòa nói: "Tiểu Nguyệt Nhi, đến đây." Hứa Nguyệt Nhi vội vàng đi tới, đi được hai bước lại quay đầu, tiện tay nắm lấy tay Tô Hi. "Lưu gia gia." Hứa Nguyệt Nhi đi tới, giới thiệu: "Đây là Tô Hi. Tô Hi, đây là Lưu gia gia." Lưu gia gia nhìn Tô Hi, ông chăm chú nhìn kỹ mấy lần, nói: "Tiểu Tô nhìn quen mắt quá." Tô Hi mỉm cười khiêm tốn nói: "Lưu gia gia, mặt cháu đại trà thôi ạ." Lưu Đạo Vân nhíu mày, nói: "Đôi mắt này của cháu giống y hệt một vị lão lãnh đạo của ta." Hứa Nguyệt Nhi ở bên cạnh cười xen vào: "Lưu gia gia, còn có ai là lãnh đạo của ông sao?" "Tiểu Nguyệt Nhi, cháu nói kìa. Gia gia cháu còn cõng cặp sách cho lão lãnh đạo đấy." Lưu Đạo Vân vừa cười vừa nói: "Bất quá, lát nữa gia gia đến, đừng nói ra. Ông cụ sĩ diện." Lưu Đạo Vân đã về hưu. Ông từng là Phó Tư lệnh trước khi quân đội cũ giải thể, về hưu với cấp bậc phó đại quân khu, luôn sống ở Trung Nam. Bên cạnh ông tụ tập Chính ủy quân khu Vũ Tinh, Tư lệnh quân khu tỉnh, chính ủy, cùng một đám lão tướng quân quân đội nghỉ hưu. Hứa lão gia tử năm đó làm tư lệnh quân đội, khi có sự điều động vị trí ở quân đội cũ. Môn sinh cố lại rất nhiều. Tô Hi đứng giữa đám đại lão quân khu này, có chút không biết làm sao. Lưu Đạo Vân từ trước đến nay hay trò chuyện cùng Hứa Nguyệt Nhi, nên cũng không biết phải nói gì thêm. Một bên Tư lệnh quân khu tỉnh Cao Diệu Dương rất quan tâm, đồng thời ông cũng là Thường ủy tỉnh ủy Trung Nam, ông từng nghe qua tên Tô Hi và cả một vài chuyện của Tô Hi. "Tiểu Tô, cậu có giao tình với Hứa tư lệnh à?" Tô Hi khiêm tốn đáp: "Bạn rượu thôi." Vốn Tô Hi không muốn mượn oai cọ danh, nhưng hai chữ bạn rượu này vừa thốt ra, Cao Diệu Dương trong lòng hoảng sợ, sắc mặt biến đổi. Nhìn khắp cả nước, có mấy ai dám tự xưng là bạn rượu của Hứa lão tư lệnh? Tô Hi lại là bạn rượu của lão tư lệnh? Điều này... chẳng trách hắn làm náo loạn cả Hoành Thiệu, giờ ở Tinh Thành lại hô mưa gọi gió. Với tư cách là Thường ủy tỉnh ủy, ở hội nghị thường ủy Tuy Nhiên ông ít khi đưa ra ý kiến, nhưng lúc dự thính cũng không ít lần nghe tới tên Tô Hi, lúc đầu ông còn thấy một cán bộ cấp khoa nho nhỏ, thế mà lại có thể lên được hội nghị thường ủy. Hiện tại ông đã nhận ra... chuyện này quá hợp lý. Thảo nào Hứa Thanh Lam lại che chở cho Tô Hi. Thì ra là có tầng quan hệ này. Máy bay rất nhanh đến, sau khi lướt một đoạn thì dừng lại. Các hành khách xuống máy bay lên xe đưa đón rồi đi, Hứa lão gia tử mới được cảnh vệ viên đỡ xuống máy bay. Mọi người vội vàng tiến lên đón. Hứa lão gia tử tinh thần rất tốt, ông cùng các đại lão quân đội lần lượt trò chuyện, hỏi han. Mọi người rất ăn ý theo quân hàm cao thấp mà phân ra. Tô Hi cùng Hứa Nguyệt Nhi im lặng đứng ở phía sau, Hứa lão gia tử đi tới, gọi một tiếng Tiểu Nguyệt Nhi, Tiểu Tô. Sau đó, liền lên chiếc xe ba khoang chuyên dụng cho lãnh đạo đi kiểm tra. Tô Hi vẫn ngồi xe của Hứa Nguyệt Nhi, đi theo đội xe phía trước. Xe đi một mạch đến nhà khách Nam Hồ. Đến nhà khách Nam Hồ, Hứa lão gia tử lại bận rộn. Hứa Nguyệt Nhi kéo Tô Hi lên lầu, đi bố trí phòng ngủ cho lão gia tử. Trời rất nhanh tối sầm xuống. Lão gia tử đại khái là đã hoàn thành xong các hoạt động nghênh đón. Cảnh vệ viên lên gọi Tô Hi, Hứa Nguyệt Nhi xuống ăn cơm. Hứa Nguyệt Nhi lúc này mới dìu Hứa lão gia tử đến phòng tiếp khách tân quán Nam Hồ. Một đoàn người cười nói rôm rả. Lúc này, Hứa Thanh Lam cũng chạy tới. Sau khi chào hỏi mọi người, nàng đi cùng Tô Hi ở phía sau. Nàng nói với Tô Hi: "Tiểu Tô, ngày mai anh đi cùng lão gia tử đến Quất Đảo xem một chút. Lão gia tử không muốn điều động nhân lực, nhưng anh phải làm tốt công tác bảo an." "Vâng." Tô Hi vội vàng nhận lệnh, đương nhiên hắn biết nguyên nhân lão gia tử đi Quất Đảo. "Hôm nay anh đã phá một vụ giết người chôn xác, làm rất tốt." "Cám ơn lãnh đạo khích lệ." Hứa Thanh Lam nói: "Tiểu Tô, lúc riêng tư không cần câu nệ vậy đâu. Cậu gọi Hứa dì là được rồi. Hoặc là, cậu giống như Tiểu Nguyệt Nhi, gọi tiểu cô." Tô Hi nhỏ giọng gọi: "Vâng, Hứa dì." Câu Hứa dì này, nghe thật êm tai. Sắt nương tử lộ ra nụ cười ấm áp. Nhưng có một điều không hoàn mỹ: Vân gia ra tay nhanh như vậy đã gọi ta là tiểu cô, ta đã vui bao nhiêu chứ. Một đoàn người tiến vào tòa nhà yến tiệc, hai sảnh "Đại Đồng sảnh" và "Cửu Châu sảnh" được đặt ở cùng một tầng. Mọi người vừa đi vào thì gặp phó tỉnh trưởng tỉnh chính phủ Liêu Gia Sinh, phó tỉnh trưởng Liêu nhìn thấy tình huống này, muốn chào hỏi lại sợ làm phiền đại lão. Mãi đến khi thấy Hứa Thanh Lam đi ở phía sau, ông mới lấy hết dũng khí đi tới. Không ngờ thư ký Hứa lại đi cùng với Tô Hi. Lúc đó, ông ta sửng sốt một chút. "Thư ký Hứa, chào ngài. Tôi là Liêu Gia Sinh của tỉnh chính phủ." "Chào ông, tỉnh trưởng Liêu." "Hôm nay chúng tôi dùng bữa chung ở sảnh Cửu Châu của tỉnh chính phủ, cho hỏi lát nữa tôi có thể qua mời rượu không ạ?" Phó tỉnh trưởng Liêu khiêm tốn hỏi. Hứa Thanh Lam nói: "Ý tốt của tỉnh trưởng Liêu chúng tôi xin nhận, tối nay chúng tôi tổ chức gia yến, đều là người thân và bạn bè. Không cần đến đây đâu ạ." Phó tỉnh trưởng Liêu vội gật đầu: "Vâng, vâng, đúng ạ." Lúc này, Hứa Thanh Lam lại nói với Tô Hi: "Tiểu Tô, đây là phó tỉnh trưởng Liêu Gia Sinh phụ trách quản lý tư pháp và công an của tỉnh. Làm quen chút nhé." Tô Hi vội vàng cúi chào, nói: "Chào tỉnh trưởng Liêu ạ." Phó tỉnh trưởng Liêu còn chưa lên tiếng, Hứa Thanh Lam đã nói: "Tiểu Tô, trong trường hợp riêng tư không cần xa lạ như vậy. Tỉnh trưởng Liêu cũng là quân đội chuyển ngành mà ra, đều là người một nhà cả." Câu "người một nhà" của Hứa Thanh Lam lập tức khiến Liêu Gia Sinh cảm thấy vinh hạnh. Đồng thời cũng thấy ngoài ý muốn: Tô Hi có thể tham gia gia yến của thư ký Hứa, còn là gia yến của Hứa lão tư lệnh. Vậy thì tiền đồ của hắn vô lượng rồi. Ông vội cười nói: "Đúng vậy, tiểu Tô. Sau này cần liên lạc thường xuyên nhé." "Vâng, lãnh đạo." Hứa Thanh Lam hàn huyên hai câu, liền gật đầu nói: "Được rồi, vậy thôi nhé. Hôm nào hai người cứ nói chuyện riêng. Chúng ta vào trong trước." Hứa Thanh Lam dẫn Tô Hi vào trong. Sau khi vào cửa, nàng còn nói với Tô Hi: "Liêu Gia Sinh rất để ý đến ý kiến của tôi, chờ sau khi cục diện Trung Nam ổn định trở lại, anh ta sẽ hiểu rõ nên làm thế nào. Về sau nếu có chuyện gì cần thì cứ trực tiếp nhờ anh ta." Hứa Thanh Lam đây là đang trải đường cho Tô Hi. Nếu không, nàng không cần thiết ở lại nói chuyện cùng Liêu Gia Sinh. Hai người tiến vào Đại Đồng sảnh, nhân viên phục vụ lập tức đóng cửa lại. Tô Hi tự tìm một chỗ ngồi, ngồi gần cổng, cùng Hứa Nguyệt Nhi ngồi chung. Dù sao thì hắn cũng là vãn bối. Nào ngờ hắn vừa ngồi xuống, Hứa lão gia tử liền nói: "Tiểu Tô, cháu ngồi xích lên chút đi, cháu ngồi cạnh Thanh Lam ấy. Tiểu Nguyệt không uống rượu, còn cháu thì uống được, phải làm cho không khí đêm nay náo nhiệt lên." Tô Hi liếc nhìn vị trí của Hứa Thanh Lam. Hứa Thanh Lam ngồi ở vị trí thứ hai bên tay trái vị trí chủ tọa, nếu mình mà đi sang ngồi, ngồi ở vị trí thứ ba, vậy thì đã quá phận rồi. Ít nhất đó cũng phải là vị trí phó bộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận