Quyền Quý Đỉnh Phong: Ta Lại Là Con Em Thế Gia

Chương 318: Làm sao mỗi cái từ kinh thành tới đại lãnh đạo đều đối với hắn vẻ mặt tươi cười đâu

Chương 318: Sao mà lãnh đạo lớn từ kinh thành đến ai nấy đều tươi cười với hắn vậy?
Hứa thư ký sau 20 phút thì kết nối được điện thoại của Tô Hi.
Hứa thư ký công việc bận rộn, việc nàng nghe điện thoại của một cục trưởng phân cục như Tô Hi, hoàn toàn là do nàng xem Tô Hi như con cháu. Nếu không thì ngay cả Trường Thanh chỉ là ủy viên thư ký thôi cũng chưa chắc đã gọi được điện thoại cho Hứa thư ký.
Tô Hi giải quyết dứt khoát, hắn đi thẳng vào vấn đề, nói rõ 'Kế hoạch thu lưới' của mình với Hứa thư ký.
Sở dĩ phải báo cáo với Hứa thư ký, một phần vì Hứa thư ký là chính ủy pháp luật, thứ hai là vì Tô Hi muốn động đến nhiều người, thứ ba là vì Tô Hi cần sự ủng hộ của nàng.
Hứa Thanh Lam sau khi nghe toàn bộ kế hoạch của Tô Hi thì nói: "Tiểu Tô, năng lực của ngươi một lần nữa làm ta thay đổi nhận thức. Phải nói là ngươi vừa gan lớn vừa thông minh. Cứ buông tay mà làm đi. Ta lát nữa gọi điện thoại cho đồng chí Thế Thành, anh ấy sẽ rất vui."
Có được câu nói này của Hứa thư ký, Tô Hi vội vàng nói: "Cảm ơn thư ký."
Hứa Thanh Lam trước khi tắt điện thoại còn nói một câu đầy ẩn ý: "Tiểu Tô, ta rất vui vì ngươi là người đầu tiên nói cho ta biết về kế hoạch này. Sau này phải tiếp tục như vậy."
Đồng thời, nàng còn hỏi Tô Hi một vấn đề: "Chiều nay, lão gia tử sẽ đến Trung Nam. Ông ấy lại điểm danh muốn ngươi đi cùng, muốn uống rượu với ngươi. Kế hoạch của ngươi có kịp tiến hành không?"
Tô Hi tự tin nói: "Kịp. Tôi chỉ cần 1 giờ là có thể cạy miệng được Văn Tứ rồi."
"Xem ra ngươi định diễn một màn 'Hâm rượu trảm Hoa Hùng' đấy. Chờ tin tốt của ngươi. Chuyện trên có ta chống lưng, cứ buông tay làm đi."
Tô Hi lại một lần nữa cảm ơn lãnh đạo.
Hứa thư ký không khách khí với hắn, kết thúc cuộc trò chuyện.
Khoảng 20 phút sau, Triệu Thế Thành gọi điện thoại cho Tô Hi, Hứa thư ký dặn anh phải phối hợp toàn diện hành động của Tô Hi.
Nếu là người khác, Triệu Thế Thành chắc chắn sẽ đập bàn mắng chửi, cái quái gì, ta một thường vụ phó sở trưởng mà phải phối hợp hành động của một cục trưởng phân cục sao?
Nhưng đây là tác phong của Hứa thư ký.
Hơn nữa, Triệu Thế Thành chẳng hề thấy khó chịu, Tiểu Tô là người một nhà. Vụ án này vốn dĩ do anh ta chủ trì.
Cho nên, anh ta lập tức gọi điện tới: "Tiểu Tô, cậu tranh thủ thời gian đến đi. Bên bộ sắp thẩm vấn Văn Tứ rồi, nếu giao Văn Tứ cho bên bộ thẩm vấn, rồi chuyển lại thì khó đấy."
"Vâng, tôi đến ngay đây."
Tô Hi cúp điện thoại, copy xong băng ghi hình.
Nhanh chóng đi ra ngoài, lúc xuống cầu thang thì đối mặt với Dịch Kiến Quân và Thân Quân Thành đi lên.
Thân Quân Thành chào hỏi Tô Hi.
Dịch Kiến Quân thì nhẹ nhàng nói: "Cục trưởng Tô, vội vã đi điều tra cơ sở à?"
Tô Hi không trả lời hắn.
Hắn tiếp tục nói: "Cục trưởng Tô, khi nào mở hội Đảng ủy vậy? Chúng ta đã kéo dài thời gian một lần rồi, nếu tuần này không mở thì không hợp quy tắc đi."
"Không vội."
Lúc này, Dịch Kiến Quân lạnh lùng châm chọc: "Cục trưởng Tô, có phải anh đang sợ cái gì không? Đường đường là cục trưởng mà đến hội Đảng ủy cũng không ra mặt, làm sao làm việc ở cơ sở được? Anh không lo bị cấp trên truy vấn, sau này có muốn mở cuộc họp cũng không có tư cách đâu."
Tô Hi dừng bước, hắn nhìn Dịch Kiến Quân: "Câu nói này của anh nhắc nhở tôi. Tuần này ba buổi tối sẽ tổ chức họp Đảng ủy, hi vọng cục phó Dịch có thể vượt qua mọi khó khăn, đúng giờ tham gia."
"Được, tôi nhất định tham gia!" Dịch Kiến Quân hừ lạnh một tiếng: "Cục trưởng Tô cũng nhất định phải đến nha."
Tô Hi cất bước đi xuống lầu.
Lúc này, Thân Quân Thành không nhịn được hỏi Dịch Kiến Quân: "Cục trưởng Dịch, anh đối đầu với cục trưởng Tô như vậy, coi như là hoàn toàn trở mặt rồi, không còn bất kỳ cơ hội hòa giải nào à."
Dịch Kiến Quân nở nụ cười khinh thường, hắn nói: "Sao phải hòa giải với hắn chứ? Một kẻ sắp phải cuốn gói rời đi, còn phải cho hắn sắc mặt gì?"
Thân Quân Thành nghe vậy kinh hãi: Cục trưởng Tô phải đi rồi sao?
Dịch Kiến Quân nghiêng đầu sang, nhìn Thân Quân Thành: "Trước kia không phải anh muốn tìm chỗ nương tựa hắn sao?"
Thân Quân Thành vội vàng tỏ thái độ: "Không có, không có. Tuyệt đối không có. Tôi vẫn luôn là chính ủy, là người của bên các anh mà."
Dịch Kiến Quân nói: "Không có là tốt rồi. Nhưng mà, nhắc nhở anh một câu, chính ủy là chính ủy, cục trưởng Trịnh là cục trưởng Trịnh, anh phải phân rõ lập trường."
"Cục trưởng Trịnh, đương nhiên là theo cục trưởng Trịnh rồi. Ai lại không muốn đi theo cục trưởng chính đâu."
"Ha ha."
Dịch Kiến Quân cười đắc ý.
Hắn thấy, Tô Hi đã là một nắm xương tàn. Trên có cục trưởng Lý Quan Thành hạ lệnh sống chết, trên mặt cục trưởng Lý Quan Thành còn có chỉ thị rõ ràng của chính phủ tỉnh, nghe nói bên Tỉnh ủy đã bắt tay mật thiết với tỉnh trưởng Dịch.
Hai vị cự đầu ra tay, Tô Hi còn có thể chạy thoát sao?
Lần này, hắn chết chắc!
"Cục trưởng Dịch, hé ra cho tôi xem đi chứ."
"Không có gì hay để xem, ngày mai họp Đảng ủy chắc chắn sẽ không mở được đâu."
Dịch Kiến Quân hững hờ ném câu này, rồi cất bước đi thẳng.
...
Tô Hi lái xe thẳng đến tòa nhà tổ chuyên án.
Hắn muốn đi tìm Văn Tứ nói chuyện.
Lúc này Lý Quan Thành đang dùng thẻ vừa mua gọi điện thoại cho Văn Tứ, nhưng Văn Tứ đã tắt máy.
Trên mặt hắn nở một nụ cười.
Vợ của Văn Tứ sáng nay báo án, nói chồng bà đột nhiên mất tích, muốn cảnh sát giúp tìm người.
Biết được tin này, Lý Quan Thành không có gì bất ngờ lắm, sau khi tự mình liên lạc, xác nhận Văn Tứ biến mất thì tâm tình của hắn lại bình tĩnh xuống.
Văn Tứ vẫn rất nghe lời.
Bảo hắn chạy thì hắn chạy rất dứt khoát.
Lần này, chỉ cần phía tài xế gây chuyện không buông thì đây sẽ chỉ là một vụ tai nạn giao thông.
Ngay cả ông trời đến đây cũng không thể lật ngược được.
Tô Hi à Tô Hi, lần này ngươi tự mua dây buộc mình.
Cứ chờ mà gánh chịu cơn thịnh nộ đi.
Còn có những lãnh đạo ủng hộ Tô Hi, các người xem xem sẽ xuống đài như thế nào đây?
Bây giờ tỉnh trưởng Dịch đã đạt được nhất trí với thư ký Trương, Hứa Thanh Lam cho dù cô có quan hệ với trời, thì cũng khó tránh khỏi trách nhiệm chính trị, đứng sang một bên đi!
Còn có Triệu Thế Thành... hừ hừ, biết đâu tôi sẽ trực tiếp tiếp chức thường vụ phó sở trưởng.
Hì hì.
Lý Quan Thành càng nghĩ càng vui, càng nghĩ càng đắc ý.
Đầu hắn toàn là những ý tưởng 'mèo vờn chuột', hắn đang suy nghĩ làm sao để đùa chơi Tô Hi một cách thú vị hơn và sinh động hơn.
Tô Hi không phải điên cuồng lắm sao? Không phải anh hùng phá án sao?
Lần này, ngươi sẽ biết sự bồng bột của tuổi trẻ phải trả giá như thế nào.
Anh hùng sao? Anh hùng trước quyền lực thì không thể lay chuyển được.
Thư ký liên kết với tỉnh trưởng. Còn có ta là cục trưởng cục thành phố.
Một tên cục trưởng phân cục nhỏ bé.
Thế này, ngươi làm sao thắng được?
...
Lúc Tô Hi đi vào văn phòng của tổ chuyên án, các đồng chí bộ công an đã phát thông báo phối hợp điều tra cho Triệu Thế Thành, bọn họ muốn áp giải Văn Tứ đi.
Triệu Thế Thành không ngờ bọn họ lại tới nhanh như vậy.
Anh ta hi vọng Từ Triệt sẽ câu giờ, nhưng Từ Triệt cấp bậc không đủ, cũng không dám lên tiếng với phó bộ trưởng dẫn đầu.
Nhưng mà, khi Tô Hi đến.
Sự tình liền thay đổi.
Tô Hi cúi chào vị phó bộ trưởng họ Thù này, đồng thời thỉnh cầu ông ta có thể cho anh 1 tiếng được không.
Phó bộ trưởng Thù tươi cười, vỗ vai Tô Hi: "Tiểu Tô, ta vẫn nghe bộ trưởng nói về chuyện phá án như thần của cậu. Còn chưa được tận mắt nhìn cậu thẩm vấn phạm nhân bao giờ. Cậu cứ làm đi, chúng ta ở ngoài quan sát học tập."
Phó bộ trưởng Thù đột nhiên trở nên dễ nói chuyện như vậy.
Triệu Thế Thành thậm chí không thể tin được rằng người mình vừa đối diện lạnh lùng như băng, làm việc theo quy tắc đến thế.
Nhìn bộ dáng này của phó bộ trưởng Thù, Triệu Thế Thành hiểu sâu sắc được tại sao Hứa thư ký lại bảo mình phải phối hợp công tác của đồng chí Tô Hi.
Đúng là lãnh đạo nghĩ sâu.
Tiểu Tô rốt cuộc đã thông qua được quan hệ trong bộ thế nào vậy?
Sao mà lãnh đạo lớn từ kinh thành đến ai nấy đều thân thiết tươi cười với hắn thế này?
Bạn cần đăng nhập để bình luận