Quyền Quý Đỉnh Phong: Ta Lại Là Con Em Thế Gia

Chương 588: Bây giờ thì nhìn điện thoại sao?

Trong « Tây Du Ký », Đường Tăng mỗi lần giới thiệu chính mình: "Bần tăng Đường Tam Tạng, đến từ Đông Thổ Đại Đường, đi về Tây Thiên bái Phật thỉnh kinh." Ba câu nói này ẩn hàm tam đại vấn đề về mặt triết học: Ta là ai? Ta từ đâu tới đây? Ta muốn đi đâu? Triết học gia nói: Nhân sinh biết rõ tam đại vấn đề này, tư tưởng sẽ đạt được thăng hoa, sinh hoạt sẽ có phương hướng, nhân sinh liền sẽ thông thấu.
Kể từ khoảnh khắc mở mắt trong phòng họp đồn công an thành đông, Tô Hi liền cho rằng mình đã triệt để biết rõ nhân sinh tam đại vấn đề. Hắn biết mình là ai, hắn biết mình từ đâu tới, càng rõ ràng hơn chính mình muốn đi về đâu. Cho nên, hắn vô cùng kiên cường chắc chắn, dũng nghị tiến lên.
Nhưng mà theo thời gian trôi qua, hắn mới dần dần phát hiện... Chính mình đến tột cùng là ai, đến tột cùng là từ đâu đến. Thân phận dần dần giải khai, con đường từ đâu tới dần trở nên rõ ràng. Điều này khiến mục tiêu của Tô Hi về nơi mình phải đến càng cao hơn. Nếu đã gánh vác vinh quang, vậy sẽ phải tiến đến nơi cao hơn, tạo phúc cho càng nhiều người. Mà lại, có nhiều người đối tốt với mình như vậy. Chính mình càng không thể cô phụ thiện ý này, muốn gánh cả phần của bọn họ, càng thêm cố gắng.
Cho nên, Tô Hi nhếch miệng mỉm cười, nâng ly rượu lên: “Đến, uống rượu.”
Bọn hắn vì muốn bảo vệ nên mới giấu diếm mình, Tô Hi cũng sẽ không thiêu phá. Thậm chí Tô Hi sẽ giả bộ hồ đồ. Không thiêu phá, ở một mức độ nào đó mà nói, đối với bọn hắn cũng là một tầng phòng hộ.
Ba người tuổi tác mặc dù có khoảng cách, nhưng trò chuyện giết thì giờ rất hòa hợp. Mặc dù cấp bậc có cao thấp, nhưng trên bàn rượu, không có người hội đàm luận những điều này.
Trận rượu này, mọi người uống đều phi thường vui vẻ. Tạ Minh Thông cùng Tào Truyện vui vẻ là vì cái chết của Hạ Tiểu Quân, cùng với sự cường đại mắt trần có thể thấy của Tô Hi. Mà đối với Tô Hi mà nói, mọi người có thể cùng nhau uống rượu chính là chuyện vui.
Sáng sớm hôm sau, Tô Hi ngồi lên chuyến xe tiến về Bằng Thành. Sắp đến Tết âm lịch, đối với Tô Hi mà nói, hắn rốt cuộc có được một kỳ nghỉ khó được.
Bởi vì đã gọi điện thoại trước cho Vân Vũ Phi, cho nên Vân Vũ Phi đã xin nghỉ sớm để tới đón Tô Hi. Hai người vừa gặp mặt, Vân Vũ Phi, người một giây trước còn là đoan trang thục nữ thu hút ánh mắt người qua đường, liền nhảy cẫng lên chạy tới. Vân đại tiểu thư trông như tiên nữ, bây giờ được rèn luyện ở nơi công sở, cũng là người không dính khói lửa trần gian, lãnh đạm tránh xa người ngàn dặm. Nhưng chỉ khi gặp Tô Hi, bản tính “ngốc manh” của nàng liền sẽ bộc lộ ra.
Nàng bay nhào tới, ôm chặt lấy Tô Hi. May mắn Tô Đại cảnh quan trung bình tấn vững chắc, hạ bàn đủ vững. Không những đỡ được Vân đại tiểu thư, mà còn thuận thế đỡ lấy eo nàng. Thật giống như diễn trong phim truyền hình vậy, xoay một vòng vòng, tóc Vân Vũ Phi tung bay, thật giống như thác nước trong quảng cáo TV. Tuấn nam mỹ nữ, cảnh tượng này giống như là đang diễn trong kịch thần tượng.
Tô Hi sau đó buông Vân Vũ Phi ra, hắn nhẹ nhàng hôn một cái lên khuôn mặt Vân Vũ Phi.
Vân Vũ Phi chu cái miệng nhỏ nhắn, ý tứ rất rõ ràng: Không ăn kẹo đường sao?
Tô Hi cười ôn nhu, nói: “Về nhà lại ăn. Người ở đây nhiều lắm.”
“Tô Cảnh Quan bây giờ phá án nhiều, đùa nghịch đại bài rồi . Hừ!” Vân Vũ Phi thấp giọng hờn dỗi.
Tô Hi cảnh giác nhìn thoáng qua bốn phía, thấy không ai chú ý, tìm tới một gốc cây ngô đồng làm công sự che chắn, cúi đầu xuống.... Lắm mồm! Kẹo đường.
Vân Vũ Phi không kìm lòng được dùng sức ôm chặt Tô Hi, nàng sợ sệt thân thể mình vô lực mà ngã xuống. Cuối cùng, Vân Vũ Phi còn hơi dùng sức, cắn nhẹ lên bờ môi Tô Hi.
Vân Vũ Phi nhẹ nhàng nói: “Bại hoại, cho ngươi tội ra vẻ thận trọng. Bản tiểu thư đối với ngươi lược thi trừng phạt nhỏ, răn đe.”
Tô Hi nhẹ nhàng ôm cổ Vân Vũ Phi: “Lật ngược thiên Cương, bản cảnh quan lộ ra điện thoại, để cho ngươi hiện nguyên hình!”
Vân Vũ Phi mặt 'bá' một tiếng đỏ bừng, hà phi song giáp.
“Người xấu.”
Hai người đi về phía trước. Vừa đi vừa trò chuyện. Phần lớn là Vân Vũ Phi nói, nàng đối với người khác thì rất lạnh lùng, nhưng trước mặt Tô Hi lại có vô vàn điều muốn chia sẻ. Từ chuyện bữa sáng hôm nay nàng ăn gì, cho tới ẩm thực Bằng Thành. Nàng nói: “Bằng Thành quả thực là Da Lộ Tát Lãnh của người Trung Nam, Tương thái ở nơi này còn chính tông hơn cả Trung Nam. Ta hôm trước đi ăn quả ớt xào thịt mì trộn...... Hì hì.”
Đối với Vân Vũ Phi mà nói, ăn quả ớt xào thịt mì trộn là một chuyện rất đáng được nói ra. Sau đó, Vân Vũ Phi lại nói đến công ty, nàng vẫn làm việc tại Trung Hoa Điện tử. Bất quá nghe ngữ khí của nàng, nàng cũng dự định lập nghiệp.
“Ngươi biết không? Công ty Lan Tả càng làm càng lớn, các nàng cách đây một thời gian đã vươn ra biển lớn, đánh bại công ty nước ngoài mạnh nhất trong ngành, lấy được đơn đặt hàng Âu Châu. Mà lại nghiệp vụ hiện tại của bọn hắn càng làm càng rộng. Trung Hoa Điện tử đang rất có cảm giác nguy cơ.”
Vân Vũ Phi đông một câu tây một câu trò chuyện.
“Đúng rồi, ngươi biết không? Ca ca của Ngu Tổng chúng ta là thư ký tỉnh Việt Đông. Lần trước, lúc mẹ ta đến Bằng Thành, nghe mẹ nói.”
A? Tô Hi lúc đó hơi mộng.
Vị Ngu Triều Dương kia của Trung Hoa Điện tử, ca ca là Ngu Trừng Khanh sao? Không phải nói... Ngu Triều Dương là bạn thân đồng học của Liễu A Di. Cái kia......?
Đầu óc Tô Hi hơi có chút không theo kịp. Hắn liền hỏi: “Liễu A Di đến Bằng Thành làm gì?”
“Cùng Tô A Di liên thủ làm ăn a.” Vân Vũ Phi nói: “Bọn hắn cùng nhau thu mua 20% cổ phần của một công ty, ngươi không biết sao? 12 triệu đô la a! Chúng ta mụ mụ thật có tiền!”
“Mẹ ta hình như chiếm 6%, 14% còn lại đều là của Tô A Di. Ngươi biết không? Tô A Di rất biết kiếm tiền nha, nàng bây giờ so với lần đầu gặp mặt, cảm giác cả người cũng thay đổi. Còn nữa còn nữa, ngươi biết không? Chúng ta mụ mụ quan hệ đặc biệt tốt, các nàng cứ như là thân tỷ muội vậy, các nàng còn đặc biệt ăn ý, ta cũng hâm mộ .”
“Đúng rồi, Tô Hi ca ca, chúng ta mụ mụ đều nói qua hết năm liền cho chúng ta đính hôn. Hì hì, chúng ta là không phải có thể chính thức sinh tiểu hài?”
Tô Hi sững sờ: “A?”
Sao mạch não lại nhảy sang chuyện khác thế.
Vân Vũ Phi nói: “Bất quá, ta cảm thấy vẫn là hơi sớm. Ta muốn lập nghiệp, ta cũng muốn lập một công ty internet, ta cảm thấy internet là xu hướng phát triển trong tương lai. Ta thấy được quang minh tiền cảnh của việc khai thác phần cứng, như vậy ngành phát triển phần mềm xứng đôi cũng sẽ nghênh đón bồng bột phát triển. Ta đối với cái gọi là bong bóng dot-com bên kia đại dương không có chút nào chấp nhận, cho nên ta còn dành thời gian mua một chút thị trường chứng khoán Mỹ....”
Tô Hi hỏi: “Ngươi mua bao nhiêu?”
“Một chút xíu tiền trinh đi. Ta mấy năm nay tích cóp, mụ mụ lại cho ta 1 triệu, ta toàn mua. Hiện tại đã tăng nhanh gấp đôi, ta cảm giác còn muốn trướng.”
Tô Hi triệt để kinh sợ, hắn tìm chứng cứ: “Một triệu......?”
“Đô la. Tổng cộng 155 vạn, hiện tại hẳn là có hơn 3 triệu rồi.”
“Tê!”
Tô Hi hít một hơi lãnh khí.
Làm sao nữ hài ta biết đều là loại này kiếm tiền quái vật a. Đúng rồi, thị trường chứng khoán Mỹ. Đúng vậy a, hiện tại chính là thời kỳ tuyệt hảo để bắt đáy, sao trước đó ta lại không nghĩ tới phương diện này đâu.
Hắn vội vàng nói: “Đi, chúng ta về nhà.”
“A? Bây giờ liền nhìn điện thoại sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận