Quyền Quý Đỉnh Phong: Ta Lại Là Con Em Thế Gia

Chương 410: Cái này là cái gì cấp bậc a

Đinh Tr·u·ng Xương nhìn thấy Tô Hi tiến đến, mỉm cười: “Tô Thư ký.”
Hắn rất bình tĩnh, hơi có chút ý tứ núi Thái Sơn sụp ở phía trước mà sắc mặt không thay đổi. Tô Hi cùng Đinh Tr·u·ng Xương gặp qua nhiều lần, làm chủ nhiệm phòng xử lý khu ủy, hắn và Lý Giai Châu quan hệ tự nhiên thân cận. Bất quá bây giờ, khi đối mặt với đồng chí Ban Kỷ luật Thanh tra hỏi thăm, hắn phi thường phối hợp, hỏi gì trả lời nấy. Với hắn mà nói, ai là bí thư khu ủy không quan trọng, hắn chỉ cần làm tốt chức vụ chủ nhiệm phòng xử lý khu ủy của mình. Hắn là người không dính líu tới chính trị. Tô Hi không nói gì thêm với hắn, chỉ đi một vòng trong phòng làm việc của Lý Giai Châu, sau đó liền rời đi. Đây là một loại tuyên thệ. Khi tin tức Lý Giai Châu và Giang Tuyển Khôn đồng thời bị bắt giữ lan ra, quyền thế của Tô Hi tại Trường Thanh Khu đạt tới mức độ cao chưa từng có. Bởi vì đây là lần đầu tiên từ trước đến nay, bí thư khu ủy và khu trưởng đồng thời bị bắt. Mà lại là trong tình huống bọn họ liên thủ đối phó Tô Hi, bị Tô Hi phản công đến mức cùng cực. Quan trường không có bí mật, ngay ngày hôm đó, có rất nhiều câu chuyện giống như “tiểu thuyết hồi hộp” được lan truyền. Tô Hi là nhân vật chính duy nhất trong tiểu thuyết, trong một thời gian ngắn, Tô Hi mang tr·ê·n mình rất nhiều nhãn mác: “Người Tiểu Cường trong chính đàn”, “bối cảnh cực mạnh”, “t·h·ủ ·đ·o·ạ·n t·à·n nhẫn”, “cao thủ đấu đá”. Việc Tô Hi dùng thủ đoạn cứng rắn bắt bí thư khu ủy và khu trưởng đi cũng được truyền đến tai các lãnh đạo tỉnh ủy. Bọn họ cũng không lấy làm lạ, bởi vì không có sự cho phép của họ, thị kỷ ủy cũng không tiện hành động. Chỉ là, tất cả đều có chút không ngờ tới thời điểm Tô Hi ra tay lại là tại hội nghị thường ủy khu ủy. “Lôi lệ phong hành.” Trương Chấn Khôn đang tr·ê·n đường đến Hành t·h·iệu điều tra nghiên cứu thì nghe được báo cáo này, phó tỉnh trưởng thường trực tỉnh chính phủ Chu Tích, tổng thư ký tỉnh ủy Mã Quốc Văn đều ở bên cạnh. Ông công khai tán dương: “Ở độ tuổi này, đồng chí Tô Hi có được năng lực quyết đoán như vậy, rất hiếm có. Chúng ta cần những cán bộ như vậy, không sợ cường quyền, cương trực công chính, lại có t·h·ủ ·đ·o·ạ·n cao minh.” “Ta vẫn luôn xem trọng đồng chí Tô Hi, muốn làm việc gì, có thể trợ lý, có khứu giác chính trị cực mạnh, quan trọng nhất là, hắn có dũng khí t·ấ·n c·ô·n·g! Có can đảm đứng lên chống lại những kẻ tà ác cường quyền.” Trương Chấn Khôn tán thưởng và đưa ra nhận xét về chuyện này. Những lời này của ông chắc chắn sẽ được người xung quanh truyền đi, trên thực tế ông đưa ra bình luận như vậy vào thời điểm này là để nói cho mọi người biết, Tô Hi có ông chống lưng. Một vị lãnh đạo sẽ không vô cớ khen ngợi cấp dưới của mình, càng không thể ở thời điểm xảy ra biến động lớn trong quan trường như vậy mà công khai bày tỏ sự tán dương. Một bên Chu Tích vội vàng phụ họa: “Tiểu đồng chí Tô Hi này thật sự rất xuất sắc, từ Hành t·h·iệu bắt đầu, mọi nan đề trong tay cậu ta đều được giải quyết một cách dễ dàng, nhiều lần p·h·á án và bắt giữ những vụ trọng án, đồng thời đóng góp to lớn trong việc đấu tranh chốn·g t·ha·m nhũng. Sau khi đảm nhiệm chức vụ cục trưởng Phân cục Trường Thanh, việc cải cách công tác cảnh sát cơ sở đã tạo được sự sôi động, đi đầu cả nước.” Chu Tích khen bắt nguồn từ con tim, nụ cười tr·ê·n mặt thu lại cũng không được. Nhưng ông vẫn phải kéo nhi t·ử mình lại một chút. Ông nói: “Tuy nhiên, việc này quả thực đã gây khó dễ cho Ban Tổ chức Thị ủy Tinh Thành và Ban Tổ chức Tỉnh ủy, đột ngột mất đi hai vị lãnh đạo chủ chốt, muốn tìm người thay thế ở đâu bây giờ.” “Hơn nữa, cá nhân tôi cho rằng tính cách của cậu ta vẫn nên rèn giũa thêm, tạo ra động tĩnh lớn như vậy, rất dễ trở thành mục tiêu tấn công đó!” Đây là ý nghĩ xuất phát từ nội tâm của Chu Tích, ông không hy vọng Tô Hi biến mình thành một kẻ quan ác, biến mình thành kẻ cô thần. Nên âm thầm hành động mới hiệu quả, cần để ý tới thời gian và công sức. Ai ngờ Trương Chấn Khôn hơi nhướng mày, nói: “Vấn đề ở Trường Thanh Khu hết sức nổi cộm, có thể nói vô cùng nghiêm trọng. Lúc này, nếu không dùng biện pháp mạnh, thì rất khó loại bỏ tận gốc. Ngược lại, ta thật sự hy vọng Tô Hi sẽ làm một cuộc càn quét toàn diện Trường Thanh Khu từ tr·ê·n xuống dưới, tạo ra một khu kiểu mẫu.” “Đồng chí Chu Tích, ta biết Lý Giai Châu từ trước đến nay vẫn tuyên bố là thân thích của ông. Một số người có mục đích riêng chắc chắn sẽ lợi dụng chuyện này để làm khó dễ, nhưng tổ chức tin tưởng ông. Hơn nữa, ông cũng đã giải trừ quan hệ hôn nhân rồi.” Trương Chấn Khôn nói với Chu Tích như vậy. Chu Tích nghe xong, chỉ biết cười khổ. Trương Chấn Khôn hiển nhiên đã hiểu lầm, ông ấy cho rằng mình nói những lời đó là vì Tô Hi bắt Lý Giai Châu, mà bản thân thì không vui, sợ bị ảnh hưởng. Trương Chấn Khôn tiếp lời: “Tuy nhiên, tiếp theo nên để đồng chí Tô Hi làm một chút công việc chính sự, công tác bên Đảng.” Trương Chấn Khôn hết lòng vun trồng Tô Hi, sự bồi dưỡng của ông với Tô Hi là có chủ ý. Sở dĩ ông làm như vậy, có ba nguyên nhân. Nguyên nhân đầu tiên, cũng là nguyên nhân chủ yếu nhất, là do cấp trên rất xem trọng Tô Hi. Nguyên nhân thứ hai, năng lực cá nhân của Tô Hi rất mạnh. Cậu ta là người đi đầu cải cách mà ông coi trọng, sau này ông chắc chắn sẽ điều Tô Hi về Hành t·h·iệu g·ặ·m những vấn đề cải cách kinh tế hóc búa. Nguyên nhân thứ ba, trong lòng ông Tô Hi đã có mệnh cách giống như Phù Long. Giúp Tô Hi chính là giúp mình. Đỡ Tô Hi tiến bộ, chính là để cho mình tiến bộ. Sở dĩ Trương Chấn Khôn có thể đứng vững ở Hành t·h·iệu, phá vỡ cục diện cố hữu, nắm đại quyền trong tay cũng là nhờ Tô Hi. Tô Hi tra vụ đại án ở Hành t·h·iệu, trực tiếp khiến cho thế lực bản địa do Trâu Huy Văn trước kia là phó bí thư tỉnh ủy đứng đầu phải dạt sang một bên. Sau đó, thông qua sự kiện Phùng Chấn Án và các hệ quả, quét sạch thế lực của Dịch Dương Trừng. Hiện tại, Trương Chấn Khôn có thể buông tay buông chân, thỏa sức phác họa kế hoạch trong lòng mình, ý tưởng của ông có thể bén rễ nảy mầm tr·ê·n đất Trung Nam rộng lớn này. Từ những điều tổng hợp ở tr·ê·n, Trương Chấn Khôn không có bất cứ lý do nào để không đề bạt Tô Hi, không trọng dụng Tô Hi.

Trong lúc Trương Chấn Khôn thảo luận về vụ việc này, Lưu Hạo Nhiên và Trương Hạo Khâm đến từ Văn phòng Bắc Viện đến đây điều tra nghiên cứu cũng báo cáo với chủ nhiệm Tôn Sâm. Hai người bọn họ kể lại một cách sinh động như thật về việc Tô Hi tuyệt địa phản công như thế nào, bắt cả bí thư khu ủy và khu trưởng như thế nào. Thậm chí còn báo cáo thêm những thông tin trực tiếp mà họ có được. “Thì ra, trước khi Lý Giai Châu và Giang Tuyển Khôn liên thủ đối phó Tô Hi, bọn họ đã tấn công lẫn nhau, bọn họ đều muốn lôi kéo Tô Hi, cung cấp rất nhiều tài liệu cho đối phương. Tô Hi đã nắm được chứng cứ phạm tội theo cách đó.” “Cho nên, qua phân tích, chúng tôi cho rằng hoàn toàn là vì Tô Hi đã nắm trong tay quá nhiều chứng cứ phạm tội xác thực và chi tiết. Cho nên hai người kia mới liên kết với nhau, liều lĩnh muốn chèn ép Tô Hi để tránh sự việc bại lộ, nhưng vẫn chậm một bước, tà không thể thắng chính.” Việc điều tra của hai người họ vô cùng đầy đủ, có tính chân thực và đáng tin. Không hổ danh là người trẻ ưu tú của Bắc Viện, có thể phân tích chính xác tình báo từ những thông tin phức tạp. Tôn Sâm sau khi biết rõ mọi việc đã diễn ra như thế nào, không khỏi gật gật đầu: Đúng là người Tô Hi được xem trọng, luôn tạo ra những kỳ tích. Nếu như sự việc đã được quyết định, Tôn Sâm cũng không cần đưa ra mệnh lệnh gì nữa. Mệnh lệnh mới là để hai người họ trực tiếp đến văn phòng bí thư Thị ủy Tinh Thành làm việc, dùng thân phận chính thức, chuyển lời đến đồng chí Hứa Thanh Lam: Rốt cuộc các người đang làm gì vậy?... Tô Hi trở lại Phân cục Trường Thanh, anh nhận phỏng vấn của đài truyền hình quốc gia, giải thích cho các phóng viên đài truyền hình về ý tưởng cải cách của mình. Anh giảng vô cùng kỹ càng và tỉ mỉ, từ lý luận đến thực tiễn, từ ý định đến việc thực hiện. Anh còn dẫn phóng viên đến thực địa xem xét trung tâm chỉ huy tình tiết vụ án, thậm chí để máy quay phim quay lại toàn bộ quá trình từ khi nhận tin báo đến khi phá án. Ngoài ra, anh cũng dẫn phóng viên đi xem quá trình làm việc tại sảnh làm việc. Sau khi kết thúc phỏng vấn, phóng viên nói với Tô Hi: Lần phỏng vấn này rất có thể sẽ được phát sóng vào 7 giờ 30 phút tối nay. Điều này làm Tô Hi kinh ngạc. Đây là cấp bậc gì vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận