Quyền Quý Đỉnh Phong: Ta Lại Là Con Em Thế Gia

Chương 255: Tô cục, tay ngươi chỉ phương hướng chính là ta chiến trường

Chương 255: Tô cục, tay ngươi chỉ hướng nào, đó là chiến trường của ta
Tô Hi ở trên xe vội vàng xem báo cáo chi tiết vụ án.
Vụ án xảy ra vào mùng hai Tết, trong một khu dân cư vang lên tiếng súng, cảnh sát đến hiện trường thì phát hiện một người phụ nữ không mặc quần áo chết ở cầu thang.
Hiện trường không phát hiện bất kỳ thông tin nào của đối tượng tình nghi, nhưng khi khám nghiệm tử thi phát hiện một viên đạn trong người nạn nhân. Sau khi so sánh, viên đạn này giống với viên đạn còn sót lại trong vụ cướp tiệm vàng Apollo ở Tinh Thành ngày 21 tháng 11 năm 1997 khiến 2 người chết, 1 người bị thương nặng.
Đồng thời, nó cũng trùng khớp với viên đạn trong vụ giết người cướp taxi tại thôn Mã Hồ, Đức Tân ngày 18 tháng 10 năm 1998.
Sở công an tỉnh đã nhập hai vụ án này làm một.
Phó Giám đốc Sở mới nhậm chức, Triệu Thế Thành nhanh chóng thành lập tổ chuyên án để điều tra. Những vụ án này đã gây khó khăn cho tỉnh Trung Nam nhiều năm, sở công an tỉnh luôn điều tra nhóm cướp của giết người này, nhưng chúng lại có khả năng phản trinh sát rất mạnh.
Cho đến nay vẫn chưa có manh mối nào.
Tô Hi xem xong hồ sơ vụ án, hắn biết rõ do ai gây ra.
Đây là vụ án nổi tiếng của Mã Quân.
Sau này còn được dựng thành phim truyền hình.
Tô Hi đã xem kỹ bộ phim này, và cả hồ sơ vụ án nội bộ đã được công bố. Vụ án cướp của giết người hàng loạt do Mã Quân và Trương Đạo Đức gây ra là vụ án phạm tội có tính bạo lực và ác liệt nhất kể từ khi nước CHND Trung Hoa thành lập, không có vụ nào khác thứ hai.
Chúng bắt đầu gây án điên cuồng từ năm 1991, do Mã Quân cầm đầu, hắn ta cùng với Trương Đạo Đức và hơn mười người khác tổ chức hoặc một mình gây án điên cuồng ở ba tỉnh Trung Nam, Trung Bắc và Du, bao gồm các hành vi cướp có vũ khí, cố ý giết người, cướp súng đạn khoảng ba mươi lần, gây ra tổng cộng 36 người chết, 7 người bị thương nặng, cướp tài sản trị giá hơn 6,8 triệu nhân dân tệ, cướp 7 xe taxi, và cướp súng tiểu liên cùng đạn dược của cảnh sát.
Đây là băng nhóm tội phạm bạo lực, mất nhân tính và điên cuồng nhất từ khi lập quốc đến nay.
Phân cục Trường Thanh phát hiện vụ án giết người ở khu vực quản lý trước, sau đó bọn họ nhanh chóng triển khai bao vây và kiểm tra tại các nút giao thông quan trọng của toàn khu.
Sở công an tỉnh cũng kiểm soát tất cả các tuyến giao thông ra vào thành phố Tinh.
Chỉ để bắt những tên hung thủ hung ác, gây án nhiều năm nay.
Sau khi xem xong báo cáo vụ án, Tô Hi nói với Hồ Trung: "Lão Hồ, đưa ta đến hiện trường vụ án xem."
Hồ Trung nói: "Tô cục. Chính ủy, cục trưởng Đặng còn ở phân cục chờ ngài."
Tô Hi khẽ nhíu mày, việc đến nhậm chức là rất quan trọng, nhưng việc giao tiếp ứng xử cũng không thể tránh được.
Nhưng Tô Hi lại rất tò mò về hiện trường vụ án, hắn liền nói: "Anh gọi điện thông báo cho họ, mời các đồng chí tạm thời tự mình xử lý công việc, sau khi tôi đến hiện trường thăm dò, nếu có manh mối mới, sẽ cùng mọi người bàn bạc."
"Vâng."
Hồ Trung gật đầu, anh vội gọi điện cho Chính ủy Owen Sinh, nói với ông về ý định của Tô Hi.
Owen Sinh chần chừ một lát rồi nói: "Được, nhờ anh chuyển lời hỏi thăm Tô Hi đồng chí."
Điện thoại cúp máy.
Tô Hi vẫn đang suy nghĩ làm thế nào để tìm ra sơ hở của vụ án, trí nhớ của hắn rất tốt, hắn biết vụ án này do Hoàng Đại Bảo, người bà con xa của Mã Quân gây ra.
Nhưng vào thời điểm đó, cơ quan công an không thể bắt được hắn ta.
Vì hướng điều tra sai, không ai ngờ rằng Hoàng Đại Bảo hoàn toàn không rời khỏi thành phố Tinh, càng không hề rời khỏi khu Trường Thanh. Ngược lại, sau 3 ngày, hắn ta gây ra một vụ cướp xe chở tiền trên đường phố khác nghe rợn người, cướp đi 1,1 triệu tiền mặt, đồng thời bắn chết hai bảo vệ, một cảnh sát, và làm bị thương nặng 3 người dân.
Cuối cùng, dưới vòng vây trùng điệp của cảnh sát, bọn chúng chia thành nhiều tốp nhỏ chạy khỏi thành phố Tinh.
Không thể không nói, Mã Quân là thiên tài phạm tội, khả năng phản trinh sát của hắn ta cực kỳ mạnh.
Thực tế, thủ lĩnh số hai của bọn chúng là Trương Đạo Đức từng là lính trinh sát, lại giỏi võ nghệ.
Hơn nữa, khi chúng tụ lại thì là băng đảng tội phạm, khi tản ra thì lại có thân phận hợp pháp, thậm chí trong mắt người xung quanh đều là những cư dân tốt tuân thủ pháp luật, chưa từng tranh chấp với ai trong cuộc sống.
Trong thời đại không có camera "Thiên Võng", chúng quả thực giống như tảng băng tan vào nước.
Hồ Trung trong lúc chờ đèn xanh đèn đỏ, liếc nhìn Tô Hi đang tựa vào cửa sổ xe suy tư.
Việc Tô Hi đến nhậm chức tại phân cục Trường Thanh, có người vui mừng, cũng có người không vui.
Người vui mừng phần lớn là các cảnh sát trẻ, Tô Hi trong năm qua đã là một ngôi sao mới đang lên của hệ thống công an Trung Nam, các vụ án của hắn được lan truyền cả trong nội bộ lẫn bên ngoài. Tất cả mọi người đều rất ngưỡng mộ năng lực của Tô Hi.
Đương nhiên, cũng có rất nhiều người cảm thấy ghen tị với tốc độ tiến bộ của Tô Hi.
Đặc biệt là những người đã "được hưởng lợi" nhưng phải đợi mười mấy, hai mươi năm mới lên được chức cục trưởng.
Xã hội chúng ta vốn có truyền thống "phân biệt đối xử", đặc biệt là hệ thống công an khép kín như thế này. Rất ít người như Tô Hi xuất phát từ cơ sở mà thăng tiến nhanh chóng như tên lửa.
22 tuổi làm cục trưởng phân cục.
Điều này là chưa từng có trong hệ thống công an Trung Nam.
Tô Hi đã phá vỡ kỷ lục lịch sử.
Nhưng nếu xem lý lịch của Tô Hi, bạn lại không có cách nào để chỉ trích.
Thành tích của hắn quá vững chắc, nếu tính theo công lao thì việc đề bạt hắn còn được xem là chậm.
Bởi vì hệ thống công an không giống các ngành khác, thành tích của Tô Hi là thật, rõ ràng như ban ngày.
Hơn nữa, danh tiếng của hắn trong lòng dân chúng rất cao.
Thậm chí có thể nói, hắn là cảnh sát có tiếng nhất Trung Nam vào năm 2001.
"Tô cục, tôi là tốt nghiệp khóa 90 trường đại học Cảnh sát Trung Nam." Hồ Trung thấy ánh mắt Tô Hi nhìn qua, anh vội vàng bày tỏ ý định thân thiết.
Tối nay, anh cũng chủ động mời người đến đón Tô Hi.
Anh đã làm đội trưởng trung đội hai đội hình sự của phân cục Trường Thanh được 5 năm, cấp bậc vẫn chỉ là chính khoa.
Tuy nhiên, anh ngưỡng mộ tốc độ thăng tiến nhanh chóng của đàn em Tô Hi, nhưng anh không hề ghen tị.
Anh còn biết rõ rằng, Tô Hi sẽ là cơ hội của mình. Anh không giống các phó cục trưởng khác, bao gồm cả chính ủy. Anh chưa từng có mơ ước với vị trí cục trưởng, anh chỉ muốn tiến thêm một bước nhỏ.
Vì vậy, thân cận với Tô Hi là lựa chọn duy nhất.
Tô Hi không phải người lỗ mãng.
Hồ Trung vừa mở miệng, là hắn biết rõ. Hắn mỉm cười, nói: "Không ngờ rằng tôi mới đến, lại gặp được học trưởng cùng trường. Học trưởng, chúng ta là đồng môn, nhất định phải hợp tác chân thành, để làm rạng danh trường cũ."
Câu nói này của Tô Hi, không những đáp lời của Hồ Trung, còn đưa ra cành ô liu cho anh ta.
Hồ Trung vội vàng bày tỏ thái độ: "Tô cục, ngài yên tâm, hướng ngón tay của ngài chính là chiến trường của tôi. Tôi luôn rất ngưỡng mộ năng lực nghiệp vụ của ngài, trường cũ nuôi dưỡng được một đồng môn như ngài, là niềm kiêu hãnh của những cảnh sát tốt nghiệp đại học như chúng tôi. Chúng tôi luôn lấy ngài làm vinh. Phân cục Trường Thanh của chúng ta có 6 người tốt nghiệp đại học cảnh sát Trung Nam, bọn họ nghe nói ngài đến đều mong mỏi được gặp ngài."
Câu nói của Hồ Trung vừa thể hiện sự trung thành, đồng thời cũng nói cho Tô Hi biết, đến phân cục Trường Thanh, vẫn còn một nhóm người ủng hộ hắn, theo sát bước tiến của hắn.
Tô Hi gật đầu, hắn rất vui. Là lãnh đạo từ trên trời giáng xuống, điều sợ nhất là cấp dưới không ai nghe, bị người ta gạt ra ngoài, chính lệnh không ra khỏi đảng ủy, như vậy thì sẽ chẳng làm nên việc gì, những người lãnh đạo cũng sẽ cho rằng ngươi không có năng lực.
"Tốt, lão Hồ. Có cơ hội anh sắp xếp một chút, chúng ta tụ tập anh em cảnh sát đại học lại, liên lạc tình cảm."
"Vâng, Tô cục."
"Về vụ án này, anh thấy thế nào? Trong cục thấy thế nào? Hướng phá án của cục hiện tại là..." Tô Hi hỏi lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận