Quyền Quý Đỉnh Phong: Ta Lại Là Con Em Thế Gia

Chương 60: Chu Tích quyết định

Chương 60: Chu Tích quyết định "Tiểu Tô, lần sau gặp lãnh đạo, không được tùy tiện như thế. Còn nữa, ta muốn đưa ra phê bình nghiêm túc, lúc nào ngươi có cơ hội gặp lãnh đạo, nhất định đừng làm việc khác, phải nhẫn tính mà chờ. Nên nhớ một câu, trời đất bao la, lãnh đạo là nhất."
Trên đường trở về, Đường Hướng Dương ân cần dạy bảo Tô Hi: "May là hôm nay ngươi gặp thư ký Chu Tích, chứ đổi lại lãnh đạo khác, ngươi đã bỏ lỡ một cơ hội quý báu rồi. Đời người có mấy lần cơ hội thay đổi số phận đâu. Cũng may thư ký Chu có ấn tượng không tệ với ngươi."
Tô Hi nghiêm túc tiếp thu, chân thành bày tỏ áy náy.
Hắn không nghĩ tới mình có thể gặp được lãnh đạo, càng không nghĩ Đường trưởng phòng lại hết lòng tiến cử mình đến thế.
Qua chuyện này, quan hệ của hắn với Đường Hướng Dương được kéo gần lại rất nhiều. Vì vậy, cách xưng hô bí mật của hắn với Đường Hướng Dương đã chuyển thành: Đường thúc.
Đương nhiên, khi làm việc vẫn phải xưng hô đúng chức vụ.
Đường Hướng Dương lúc này rất thoải mái, anh ta nói: "Nói cũng lạ, trước kia tôi cứ thấy cậu và thư ký Chu nhất định có quan hệ thân thích, hai người rất giống nhau. Nhưng khi hai người đứng cạnh nhau, tôi lại đột nhiên cảm thấy không giống như vậy."
Tô Hi cười, nói: "Đúng là có chút giống."
Tô Hi nói 'giống' là chỉ bản thân mình lúc 23 tuổi, khi đó ngoài màu da và trạng thái da, thì những điểm khác đều rất tương tự với thư ký Chu bây giờ.
Bất quá, thế giới bao la này, thiếu gì điều lạ, lớn lên giống nhau chẳng có gì kỳ quái. Tô Hi ở đời sau lướt Douyin còn từng thấy một hot girl trên mạng, dáng dấp đặc biệt giống mình. Lúc đó đồng nghiệp còn bảo: Chắc chắn là em gái của cậu rồi.
Nghiên cứu khoa học cho thấy, xác suất hai người có tám đặc điểm mấu chốt trên khuôn mặt hoàn toàn trùng khớp có thể lớn đến khoảng 1/135. Có nghĩa là trên phạm vi toàn cầu, cứ khoảng 135 người lại có một cặp người có tướng mạo tương tự nhau. Trong báo cáo của một nhóm nghiên cứu khác, sáu trăm triệu người thì chắc chắn sẽ có hai người không có quan hệ máu mủ nhưng lại có ngoại hình gần như giống hệt nhau.
Ngành giải trí ở đời sau cũng có hai nữ minh tinh dáng dấp rất giống nhau, khí chất cũng tương tự, còn tranh giành tài nguyên của nhau.
Đường Hướng Dương nói: "Từ góc độ hình sự học mà nhìn, xương tướng của hai người có độ phù hợp cao."
Tô Hi cười: "Đường thúc, chú đúng là mê phá án."
Đường Hướng Dương ngả lưng ra sau, nằm thoải mái trên ghế: "Trong sảnh vừa thông báo lại, trước mắt sẽ điều cậu đến đội phòng chống ma túy của tỉnh để quá độ, đợi vụ án này kết thúc hoàn toàn thì sẽ thả cậu ra."
"Cảm ơn Đường thúc."
"Phải cố gắng hơn nữa. Lần này thư ký Chu đưa danh sách cho cậu, chứng tỏ ấn tượng ban đầu của ông ấy về cậu rất tốt, cố gắng tạo thêm chút thành tích, tăng nhanh tốc độ thăng tiến. Biết đâu sau này thư ký Chu lên cao, nhớ đến cậu, đưa cậu đến một vị trí then chốt thì vận mệnh sẽ hoàn toàn thay đổi. Người phải biết đốt lò lạnh."
Đường Hướng Dương nói chuyện với Tô Hi toàn là lời tâm sự, những lời này là năm đó sư phụ Tôn Đồng Lâm dạy cho anh. Bây giờ anh sẽ dạy cho Tô Hi, tạo thành một kiểu truyền thừa.
Trên thực tế, anh cũng xem Tô Hi như người kế nghiệp của mình.
Chỉ là lúc này Đường Hướng Dương có nằm mơ cũng không thể ngờ. . . Thư ký Chu đâu chỉ xem Tô Hi như cái lò lạnh.
Thư ký Chu lúc này đang nóng ran, trái tim như muốn bốc cháy.
Khi nãy, lúc bắt tay từ biệt Đường Hướng Dương, ông không nhịn được mà vỗ vai Tô Hi, tiện thể ôm Tô Hi một cái. Miệng thì nói: Người trẻ tuổi, phải cố gắng lên.
Nhưng trong lòng nghĩ: Con trai, cuối cùng ba cũng được ôm con một cái.
Sau khi lên xe rời đi, cảm xúc của ông lập tức vỡ òa.
Ông đã nghĩ tới chuyện nhận người thân tại chỗ, nhưng lại lo hậu quả sẽ quá lớn.
Dù sao, ông giờ đã có gia đình, bỗng nhiên có một đứa con trai, bất kể là đối với gia đình hay tổ chức, đều không dễ dàng giải thích.
Điều quan trọng nhất là, ông không muốn để người khác biết sự tồn tại của Tô Hi.
Đã Tô Hi bước vào hoạn lộ, trước khi con có thể trưởng thành nhanh chóng, tuyệt đối không được để người ông ngoại của Tô Hi năm đó biết, nhỡ hắn ta muốn nhổ cỏ tận gốc thì sao. Người này không những vẫn còn sống mà thực lực gia tộc còn rất mạnh.
Nhưng Chu Tích cũng không quá lo lắng. Vì ông biết chắc chắn sẽ có một người ra tay giúp Tô Hi, chỉ cần người đó biết Tô Hi là cháu ngoại của Tô Minh Đức.
Cho nên việc cấp bách bây giờ là làm cho Tô Hi nhanh chóng thăng tiến.
Chu Tích trên đường về thành phố không ngừng hồi tưởng lại những kỷ niệm năm xưa.
Năm đó, ông và Tô Mộng Du cùng nhau lên núi xuống nông thôn, dần dần nảy sinh tình cảm. Lúc đó gia đình hai người đều bị suy sụp. Nếu như gia tộc Chu chỉ thuộc hạng trung thượng thì Tô gia không nghi ngờ gì chính là gia tộc cao cấp.
Chu Tích khi đó chính là trèo cao.
Nhưng sau đó cha của Tô Mộng Du không vượt qua được mà tự sát. Đợi đến khi kiếp nạn kết thúc, đối thủ chính trị của Tô gia nhanh chóng trỗi dậy, trở thành một trong những gia tộc cao cấp. Lúc này, Chu gia đã dựa vào một gia tộc cao cấp khác, đồng thời ép ông phải kết hôn.
Chu Tích không đồng ý, ông lén đến Hỗ Hải gặp Tô Mộng Du, vượt qua nửa tháng vui vẻ nhất cuộc đời.
Nhưng sau lần gặp đó, ông không còn được gặp Tô Mộng Du nữa. Ông đã nghĩ ra rất nhiều cách nhưng đều như đá chìm đáy biển. Ông không ngờ Tô Mộng Du lại đổi tên, đến tỉnh Trung Bắc, đồng thời còn sinh và nuôi dưỡng con của mình khôn lớn.
Mà cha của Chu Tích để khôi phục công tác và sinh hoạt chính trị, đã sắp xếp hôn sự cho ông, thêm việc mẹ ông lúc đó bị bệnh nặng. . . Rất nhiều nguyên nhân chồng chất đã khiến ông kết hôn với Thành Tâm Du, người đã yêu mến ông nhiều năm.
Sau khi kết hôn, tốc độ thăng tiến của ông rất nhanh. Năm nay 47 tuổi ông đã là bí thư chính pháp ủy tỉnh, con đường thăng tiến còn rất rộng mở. Nếu có thể thuận lợi vào ban dự khuyết vào năm sau thì ông sẽ có tương lai tươi sáng.
Nhưng hiện tại, ông lại không muốn bị trói buộc trên con thuyền mang tên gia tộc này nữa.
Ông muốn ly hôn.
Điều này không chỉ vì ông luôn nhớ về Tô Mộng Du, mà còn vì tình cảm giữa ông và Thành Tâm Du vốn không sâu đậm, hôn nhân từ đầu đến cuối rất trắc trở. Một nguyên nhân khác là, ông và người đứng đầu thế hệ thứ hai của Thành gia, cũng chính là anh vợ của ông có rất nhiều bất đồng về lý niệm chính trị, sự khác biệt này rất nghiêm trọng.
Vốn dĩ ông luôn cân nhắc lợi hại, hết sức do dự. Giờ đây, khi gặp được con trai của mình, ông đã trở nên kiên quyết vô cùng.
Cho dù sau này không thể thăng tiến, ông cũng muốn đưa ra quyết định này.
Vì vậy, ông đặt hy vọng vào đoạn băng ghi hình kia, ông phải tích cực dựa vào và liên minh với thư ký Trương Chấn Khôn.
Thư ký Trương Chấn Khôn là người tài giỏi về kỹ thuật, có lý niệm chính trị rất gần với Chu Tích, đều rất thiết thực, thanh liêm, dám làm, có tầm nhìn rộng lớn và tinh thần khai phá.
Sau khi thư ký Trương Chấn Khôn nhậm chức ở Trung Nam, vì bị phái bản địa và chính phủ tỉnh chèn ép, rất nhiều phương án làm việc và cải cách không thể thuận lợi phổ biến.
Trâu Huy Văn trên thực tế là đại diện quan trọng của phái bản địa, tuy quê quán ông ta không ở Trung Nam, nhưng ông ta còn bản địa hơn cả phái bản địa. Môn sinh của ông ta rất nhiều và còn chiếm giữ những vị trí then chốt.
Gần đây có tin thư ký Trương Chấn Khôn gây áp lực, muốn điều ông ta ra khỏi Trung Nam để giải quyết đãi ngộ hưu trí.
Nhưng sâu bọ trăm chân chết vẫn giãy giụa.
Muốn một lần vất vả mà được cả đời an nhàn, chỉ có cách tiêu diệt hắn ta triệt để, tiện thể nhổ cả gốc rễ lên.
Chu Tích đang nắm trong tay con dao chí mạng. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận