Nông Môn Cay Nữ: Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Đi Chạy Nạn

Chương 542: Người Của Hương Vân Sơn Trang Sẽ Không Nhận Thua



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}Đáng tiếc bọn họ đánh như vậy chỉ tăng thêm người bị thương, không ℓâu sau sẽ bị đánh bại, thậm chí mất mạng.
Đôi mắt của Khưu Tiểu Ngư sáng ℓên, bọn họ dùng chiêu thức võ công đúng không, không biết nàng cứu người, hỏi bọn họ võ công bọn họ có cho không.
Nàng ℓuyện hay không đều không sao cả, chủ yếu ℓà vì Vương Quân và Vương Nghĩa.
Khưu Tiểu Ngư chính ℓà vì không cảm nhận được sát ý trên người bọn họ, cho nên không ra tay.
Khưu Tiểu Ngư muốn nhìn xem bọn họ định chơi trò gì, dù sao mấy người bị thương không chết ngay được.
Thể chất của người luyện võ công khác biệt, nếu là người thường chỉ sợ đã sớm tắt thở.

Quả nhiên mới một hiệp, Nhạc San San đã bị đánh bại ngã xuống, có lẽ là vì trông không đủ xinh đẹp nên trực tiếp bị đánh hộc máu.Đáng tiếc Nhạc San San không thấy biểu cảm của ba sư huynh nàng ta, tương phản với giọng điệu của bọn họ, thậm chí lộ ra chút sảng khoái.
Nhưng mà cảnh tượng này đã lọt vào mắt Khưu Tiểu Ngư, nàng cảm thấy con người thật phức tạp.
Xem ra nàng đừng nên ra ngoài thì hơn.
Lúc này mới vào núi bao lâu, đã gặp nhiều chuyện như thế.Bị thương gì đó, Khưu Tiểu Ngư cảm thấy rất bình thường.
Nhưng mà hiện giờ nàng không còn là hệ chữa trị, muốn chữa khỏi vết thương trên người bọn họ có chút tốn sức.
Nghĩ như vậy trong mắt Khưu Tiểu Ngư hiện lên ảo não, quả nhiên thói quen quá đáng sợ.
Sở dĩ hai nam nhân kia không giết người, không phải là vì bọn họ mềm lòng có giới hạn cuối.“Ta giết các ngươi.” Nhạc San San không quan tâm lao lên.
Khưu Tiểu Ngư gật đầu, tuy hơi ngốc một chút nhưng dũng khí đáng khen, tuy nàng không hiểu kiếm pháp, nhưng dựa vào vừa rồi ba nữ đánh nhau với hai nam có thể thấy, kiếm pháp của Nhạc San San này thật sự khó coi.
“Sư muội đừng mà, chúng ta không phải đối thủ của bọn họ.”
Lúc này còn chưa đánh nhau đã bảo thua, có chút đầu óc đều nhìn ra được có vấn đề.Khưu Tiểu Ngư hơi kinh ngạc, không nghĩ tới Nhạc San San sẽ nhảy ra.
“Ồ, lại tới một muội tử, nhưng mà trông chẳng ra sao.” Vẻ mặt hai nam nhân xấu xa nhìn thoáng qua Nhạc San San từ trên xuống dưới, sau đó ánh mắt nhìn ngực nàng ta.
Nhạc San San tức tới mức cả người run rẩy, ánh mắt đó giống như nàng ta không mặc gì, tức giận xuyên tim, nàng ta lập tức cầm kiếm lao qua.
“Sư muội, cẩn thận…” Có tiếng gào hơi hoảng loạn vang lên sau lưng nàng ta.Mà là gặp ba muội tử này, bọn họ không tính toán buông tha, còn ghê tởm hơn trực tiếp giết.
Huống chi chỉ có ba muội tử này biết linh hồ kia ở đâu.
Ngay khi hai nam nhân đáng khinh này đi về phía ba nữ hài, Khưu Tiểu Ngư tính toán ra.
“Dừng tay, hai tên bại hoại trong võ lâm này.” Nhảy ra là nữ hài điêu ngoa đi theo sau Khưu Tiểu Ngư, tên Nhạc San San, là thiên kim tiểu thư của Nhạc gia trang thế gia võ lâm.
“Sư huynh, cứu ta.” Nhạc San San cuống quýt cầu cứu.
“Ha ha ha…”
Hai nam nhân đả thương Nhạc San San cười ha ha, rõ ràng nhìn ra được xấu xa giữa sư huynh muội.
Vẻ mặt Nhạc San San tuyệt vọng, nếu không nhanh chóng tiến hành chữa trị, chưa tới hai canh giờ nàng ta sẽ chết.
Khưu Tiểu Ngư nhíu mày, cũng không ra tay.
Muốn nhìn xem năm nam nhân dư ℓại định ℓàm gì?
Nhưng mà Khưu Tiểu Ngư đã chuẩn bị tốt túi ngân châm của mình, vào thời khắc mấu chốt ra tay cứu người.





Bạn cần đăng nhập để bình luận