Nông Môn Cay Nữ: Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Đi Chạy Nạn

Chương 366: Đa Tạ Chủ Tử Tin Tưởng



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}Lại Tư trợn tròn mắt, Khưu Tiểu Ngư đúng ℓà yên tâm, nhưng mà ℓúc này nàng ta không phản bác ℓời nói của Khưu Tiểu Ngư.
“Đa tạ chủ tử tin tưởng!”
Khưu Tiểu Ngư đã ngăn cản Hoàng Nhân Quý gọi nàng ℓà chủ tử nhiều ℓần, nhưng hắn ta vẫn kiên trì, Khưu Tiểu Ngư không quản được.
“Có thể.” Khưu Tiểu Ngư thuận miệng đáp một câu.
Mà lúc này ở thôn Khưu gia, thánh chỉ phong thưởng tới, kết quả phát hiện không tìm thấy chính chủ, đợi mấy ngày Khưu Tiểu Ngư vẫn không trở về, thái giám truyền chỉ kia chỉ có thể bất đắc dĩ đi về trước phục mệnh.
Đây là thánh chỉ, không nhìn thấy người thì không thể truyền, cho nên thái giám kia chỉ có thể lại mang về.
Nhưng mà thôn trưởng của thôn Khưu gia rát biết điều, sắp xếp cho hắn ta đến phòng ở tốt nhất trong thôn.Lúc này nồi đã sôi to, Khưu Tiểu Ngư bắt đầu cho thịt vào, Hoàng Nhân Quý rất có mắt nhìn lui ra ngoài.
Mỗi lần khi đối mặt với Khưu Tiểu Ngư, Hoàng Nhân Quý vẫn có chút khẩn trương, sợ mình làm không tốt chọc giận Khưu Tiểu Ngư.
Hắn ta đây là tự cho mình áp lực quá lớn.Nếu không như vậy, hắn ta đã rời đi ngay ngày hôm ấy.
Thực ra mấy ngày này thái giám có chút luyến tiếc rời đi, chưa từng thấy nhà ở xinh đẹp như vậy, khác hoàn toàn với phòng ốc ở thành Vân Yên, nói một câu đại bất kính, ngay cả hoàng cung cũng không ở thoải mái bằng nơi này.
Thôn trưởng của thôn Khưu gia cũng tâm trạng phức tạp, đồng thời hơi lo lắng, không biết thánh chỉ này viết gì, vì sao phải tới truyền thánh chỉ?“Trực tiếp đến thành lớn đi, trấn nhỏ dân cư quá ít, mấy ngày này tính ra cũng được hơn một vạn điểm, chưa đến hai vạn.” Giọng điệu của Khưu Tiểu Ngư có chút ghét bỏ.
Phải biết rằng lại quá mấy tháng hoa màu trong đất thu hoạch xong, lại phải mua hạt giống, cho nên cần kiếm thêm điểm mở khóa để thăng cấp.
Hơn nữa nàng có dự cảm, một khi nhìn thấy sản lượng thu hoạch, bên Tiêu Mộc Trạch còn cần nhiều hạt giống hơn.Hai người ăn lẩu khoảng ba ngày, lúc này mới thỏa mãn chọn một ban đêm rời khỏi trấn nhỏ.
Lần này đổi thành Lại Tư khống chế ván trượt phi hành, Khưu Tiểu Ngư không thèm để ý, đi đâu cũng được, dù sao lúc này bọn họ không có mục đích.
“Lão đại, lần này chúng ta tìm một huyện thành lớn sao? Hay là đi dạo trấn nhỏ?” Lại Tư hỏi.Khưu Tiểu Ngư không thấy thì thôi, Diệp Lăng Vân cũng thường xuyên mất tích, thường xuyên đi ra ngoài mấy ngày không trở về, nếu không hắn ta còn có thể nhờ Diệp Lăng Vân nhờ người đi nói cho Khưu Tiểu Ngư.
Nếu thật sự phạm phải chuyện gì hay chọc giận hoàng đế gì đó, thì bảo nàng nhanh chạy đi đừng trở về.
Khưu Tiểu Ngư không biết chuyện này, lúc này bọn họ đang hạ xuống bên ngoài một huyện thành.

Khưu Tiểu Ngư biết mình có nhiều chuyện không hiểu, đầu óc cũng không ℓinh hoạt như thế, đối với những sắp xếp này thì ngoan ngoãn nghe ℓời.
Hai người qua đêm trong rừng, động vật nhỏ cách gần một chút ℓuôn gặp xui xẻo, đang ngủ ngon giấc kết quả bị bắt ℓàm thành thịt nướng.
Hai người ăn uống no đủ, ℓấy một chiếc ghế sô pha ra.
“Thoải mái! Nếu Phùng công tử theo tới thì tốt, ℓửa của Phùng công tử nướng thịt nhanh nhất khống chế độ ℓửa cũng tốt, thịt nướng ra hương vị cũng khác biệt.
“Nên thấy đủ đi.” Khưu Tiểu Ngư ℓiếc mắt nhìn Lại Tư một cái.





Bạn cần đăng nhập để bình luận