Nông Môn Cay Nữ: Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Đi Chạy Nạn

Chương 115: Có Thể Nói Ra Những Lời Mắc Cỡ Muốn Chết



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}Khưu Tiểu Ngư đã định giá xong, chỉ cần uống hết 1 ℓọ, trong 1 tuần có thể thấy được hiệu quả.
Đặc biệt ℓà người trên mặt có tỳ vết, hiệu quả ℓộ rõ, không sợ đối phương không tin.
“Tướng công, nếu bằng hữu của tướng công không ở nhà, không bằng chúng ta ngày khác ℓại đến?” Lục Nhu Tâm cảm thấy không có chủ nhân ở nhà, bọn họ không vào thì tốt hơn.
Lúc này trong ℓòng Lục Nhu Tâm tràn ngập nghi ngờ, nhưng không hỏi, thật ra thì có chút tò mò đối với Khưu Tiểu Ngư.
Nếu như vậy mà nói, vậy Lý Xuân Hoa chắc chắn hi vọng có thể khiến Lục Nhu Tâm mang thai xong, lại chữa trị vấn đề ngắn nhỏ này.
Lúc này không rảnh lo ở trước mặt Lục Nhu Tâm, ngượng ngùng hỏi.Sợ có phải Lý Xuân Hoa bị lừa hay không, khám nhiều đại phu như vậy cũng không khỏi, sao lại tin tưởng một tiểu nữ hài trẻ tuổi như Khưu Tiểu Ngư có thể chữa khỏi bệnh cho hắn ta, huống chi còn là bệnh của nam nhân.
“Tiểu Ngư đại phu, ngươi xem khi nào có thể giúp ta chữa…” Lý Xuân Hoa chưa nói hết, Khưu Tiểu Ngư đã nghe ra.“Nếu ngươi sốt ruột mà nói, ta cũng có thể chữa giúp ngươi, nhưng mà trước khi chữa khỏi không thể hành phòng, ngươi chắc chắn chứ?”
“Không biết khi nào mới có thể chữa khỏi?” Lý Xuân Hoa do dự một lát hỏi.Vì thế vẻ mặt Lục Nhu Tâm kinh ngạc nhìn Khưu Tiểu Ngư, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Lý Xuân Hoa.
Khi nào thì một nữ hài tử có thể thản nhiên thảo luận bệnh của nam nhân với một nam nhân như vậy, còn là bệnh tư mật như thế.Chẳng qua không nghĩ tới Lý Xuân Hoa sẽ sốt ruột như vậy, không phải là tức phụ của hắn ta còn chưa mang thai sao?
Chẳng lẽ đã tin tưởng nàng?Khưu Tiểu Ngư đâu biết rằng nàng chữa trị hết chứng vô sinh của Lý Xuân Hoa, đồng thời cũng giúp hắn ta chữa khỏi một số bệnh vặt, đã không còn lực bất tòng tâm như trước.
Hơn nữa khi chữa trị, loại bỏ hết đống độc tố do uống thuốc lúc trước lắng đọng lại, Lý Xuân Hoa có thể cảm nhận được rõ cơ thể nhẹ nhàng hơn, đâu còn đạo lý không tin.
“Cơ thể tướng công còn có chỗ nào không thoải mái sao?” Lục Nhu Tâm nghe hai người nói chuyện, dường như đã chữa khỏi chứng vô sinh, một khi đã như vậy, vì sao Lý Xuân Hoa còn yêu cầu chữa bệnh nữa?
Khưu Tiểu Ngư trừng mắt:
“Ta có thể nhanh chóng chữa trị, nhưng thời gian sinh trưởng không chắc chắn, chuyện này phải xem thể chất của mỗi người.”
Lục Nhu Tâm: Sinh trưởng, sinh trưởng cái gì?
Lục Nhu Tâm: “Hả? Hỏi ta sao?”
“Đúng vậy.” Khưu Tiểu Ngư gật đầu, cảm thấy Lục Nhu Tâm này rất giống con thỏ con.
“Tiểu Ngư đại phu đang hỏi nguyệt sự của ta sao” Lục Nhu Tâm đỏ mặt hỏi.
Lý Xuân Hoa cũng có chút xấu hổ, ho nhẹ một cái, bưng chén trà trên bàn ℓên, sau khi mở ra thì phát hiện trống không.
Lý Xuân Hoa: …





Bạn cần đăng nhập để bình luận