Nông Môn Cay Nữ: Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Đi Chạy Nạn

Chương 249: Khỏi Hẳn, Có Thể Xử Lý



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:6;-moz-box-ordinal-group:6;-ms-flex-order:6;-webkit-order:6;order:6}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct6{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}Cánh ttay vươn ra ôm, bế Lại Tư ℓên ngựa, cọ xát eo nhỏ theo bản năng.
Gương mặt nhỏ của Lại Tư đỏ bừng, tuy đã không phải ℓà ℓần đầu tiên, nhưng đối mặt với động tác tràn ngập tính árm chỉ như vậy, Lại Tư vẫn có chút không chịu nổi.
Đây ℓà ℓàm chuyện khiến nữ hài tử vui sướng đúng không!
Bởi vì ngày hôm sau phải ℓên đường, hai người cũng không quá mức.
Hai người vừa đi đường vừa ngọt ngào yêu đương.
Bên kia, nếu Khưu Tiểu Ngư biết Lại Tư xuyên qua tới đây còn muộn hơn nàng đã có vị hôn phu, chỉ sợ sẽ ghen tị đến phát cuồng.
Bởi vì Lại Tư đã mười sáu tuổi, mà nàng chỉ mới 14 tuổi.
Tuy trong một tháng này, hắn ta cũng không phải không tìm người đối phó thôn dân của thôn Khưu gia, muốn bắt hai người tới cho hắn ta phát tiết.
Đáng tiếc đám người ở trong chỗ tối xảy ra chuyện Nhị Thiết xong, càng thêm cảnh giác, khiến người của hắn ta không tìm được cơ hội.
Mấy người đi tìm Khưu Văn Vũ gây phiền phức cũng không trở về, không biết là đã chết hay có chuyện gì, cũng không có tin tức truyền lại.
Càng như vậy lửa giận trong lòng Tiêu Diệu Hoa càng tăng lên, không có biện pháp dùng thôn dân thôn Khưu gia phát tiết, thậm chí còn phải nhìn bọn họ xây từng ngôi nhà lên, sống càng ngày càng tốt hơn, trên gương mặt tràn ngập tươi cười.Bởi vì lúc trước Khưu Tiểu Ngư nói xây xong thì tới nói cho nàng, đến lúc đó sẽ bảo thợ xây trong thôn đi trang trí, Khưu Tiểu Ngư cung cấp nguyên liệu.
Có kinh nghiệm xây biệt thự, thợ xây của thôn Khưu gia đã có thể tự mình đảm đương một phía, ít khi cần Khưu Tiểu Ngư tự mình ra tay.
“Hiện giờ sắp ăn tết, tạm thời đình công, đợi qua tết lại làm.” Khưu Tiểu Ngư nói.
“Vâng, tiểu thư!” Hoàng Nhân Quý không có không đồng ý.Có lẽ là cảm thấy đồ trong xe quá trân quy, mười mấy thị vệ võ công cao cường này vậy mà không có tin tưởng có thể vận chuyển chu toàn, còn mời hai đội tiêu sư.
Bất tri bất giác, sắp tới lúc ăn tết.
Mỗi nhà mỗi hộ đã xây nhà xong, cho dù chưa hoàn toàn xây lên, cũng có thể ở được.
Hôm nay Hoàng Nhân Quý cũng đến trong thôn báo tin vui, nói là khách điếm đã xây ra kiểu dáng ban đầu, chỉ thiếu trang trí.Dù sao tiền xây khách điếm đều là Khưu Tiểu Ngư bỏ ra, mà Khưu Tiểu Ngư từ đầu tới cuối không khoa chân múa tay, giao cho hắn ta toàn quyền.
“Đúng rồi, có thứ này cho ngươi trước, tuy chúng ta mở là khách điếm, nhưng tầng một vẫn làm nhà ăn, ta tính toán làm lẩu dưỡng sinh.” Khưu Tiểu Ngư nói.
Hoàng Nhân Quý nghe thì vẻ mặt ngây ngốc, hoàn toàn không biết Khưu Tiểu Ngư đang nói gì.
Vốn là có ba mươi mấy người, hiện giờ hủy bỏ một nửa, chỉ còn mười mấy người.
Mà mười mấy người khác chủ yếu phụ trách vận chuyển hàng hóa về thành Vân Yên, mười mấy chiếc xe ngựa, phía trên trang bị đều là đèn Khưu Tiểu Ngư cho hắn mở cửa hàng.
Mấy thứ này là đèn bình thường, lấy ra mười mấy chiếc xe ngựa, gần như chỉ dọn sạch một góc nho nhỏ.
Nếu không phải đồ vận chuyển được quá ít, Khưu Tiểu Ngư còn có thể lấy ra được càng nhiều hơn.Vì thế hạ nhân hắn ta dẫn tới lại bị đánh giết ba người, những chuyện này không giấu diếm được Khưu Tiểu Ngư.
Tiêu Diệu Hoa còn nghĩ là không có ai phát hiện, dù sao nhân số không ít đi.
Thôn dân thật sự không phát hiện, chẳng qua không thể tránh khỏi đôi mắt của Khưu Tiểu Ngư và những thị vệ ẩn ở chỗ tối bảo vệ thôn dân.
Hôm nay Khưu Tiểu Ngư hỏi Tiêu Mộc Trạch xong, hủy bỏ một nửa thị vệ bảo vệ thôn dân.Lúc này đã qua một tháng, Tiêu Diệu Hoa trải qua một tháng đau đớn xong, thì nhận được thông báo của Khưu Tiểu Ngư, cơ thể hắn ta đã khỏi hẳn.
Thực ra Tiêu Diệu Hoa đã sớm cảm thấy cơ thể mình khỏi hẳn, nhưng dù sao phải nghe lời đại phu.
“Khưu đại phu, ngươi chắc chắn cơ thể ta đã khỏi hẳn, không cần lại uống thuốc, không cần lại châm cứu nữa sao?” Vẻ mặt Tiêu Diệu Hoa nghiêm túc hỏi.
Dù sao chuyện này liên quan tới sau này của hắn ta, trải qua một tháng này, Tiêu Diệu Hoa đã quyết định phải giết Khưu Tiểu Ngư, nếu không không thể giải nỗi hận trong lòng hắn ta một tháng, phải tìm chỗ phát tiết tất cả đau đớn phải chịu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận