Nông Môn Cay Nữ: Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Đi Chạy Nạn

Chương 535: Ta Không Nhịn Được Ăn Trước



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:6;-moz-box-ordinal-group:6;-ms-flex-order:6;-webkit-order:6;order:6}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}.ct6{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}“Ở trong rừng gần thôn trang chúng ta ở trước đây, con thỏ kia rất béo, ta bắn một phát ℓà trúng.”
“Vậy thì đúng ℓà hiếm có, vậy mà đệ không ℓấy về khoe ra.” Tiêu Lạc Trạch nói rõ mình không tin.
Quả nhiên trong mắt Tiêu Lạc Vân xuất hiện chột dạ, chợt ℓóe ℓên rồi biến mất, chính vì nguyên nhân này hắn ta trở về căn bản không dám nói cho Tiêu Lạc Trạch chuyện gặp được Khưu Tiểu Ngư.
“Ta… Ta… Ta không nhịn được ăn trước.”
“Ca, đại ca, đừng kích động, ngàn vạn lần đừng kích động, nhanh ngồi yên.” Tiêu Lạc Vân vội đỡ lấy Tiêu Lạc Trạch, ấn hắn ngồi lên ghế.
“Ta cảm thấy không phải là người huynh muốn tìm đâu, cô nương kia giống y như dã nhân, không biết đã ở trong núi bao lâu. Nàng ta còn ăn đồ linh tinh, nhìn thấy thứ gì cũng ăn.”
Tiêu Lạc Trạch: …
Vừa nói như vậy hắn càng thêm chắc chắn.Tiêu Lạc Vân lập tức nhụt chí: “Được rồi, con thỏ kia không phải ta bắt được.”
“Nói cho ta nghe rốt cuộc là có chuyện gì?” Tiêu Lạc Trạch thật sự vừa tức giận vừa buồn cười.
Tiêu Lạc Vân dùng biểu cảm như cha mẹ chết nói chuyện lúc ấy.
Kết quả Tiêu Lạc Trạch nghe xong kích động đến mức suýt nữa đứng dậy: “Vì sao đệ không nói sớm, nữ hài đệ gặp có khả năng chính là tẩu tử tương lai của đệ.”“Xem ra đại ca như ta chẳng ra gì ở trong lòng đệ, lần đầu tiên bắt được con mồi lại không mang về cho đại ca nếm thử.”
Những lời này vang lên, Tiêu Lạc Vân giống như con mèo bị dẫm phải đuôi lớn tiếng phản bác:
“Sao có thể có chuyện đó được, nếu thật sự là ta bắt được, ta nhất định sẽ mang về cho đại ca trước tiên…”
Tiêu Lạc Vân nói tới đây thì mắc kẹt, Tiêu Lạc Trạch dùng ánh mắt ra hiệu cho hắn ta nói tiếp.“Nhanh đi tìm người đi.” Tiêu Lạc Trạch trực tiếp hạ mệnh lệnh.
“Đại ca, thật sự phải đi tìm sao? Không biết có thể tìm được hay không, cô nương kia rất mạnh, đi săn ngắm rất chuẩn, nhưng mà không biết nấu ăn…”
Tiêu Lạc Trạch nghe xong lời Tiêu Lạc Vân nói, càng ngày càng chắc chắn người nọ là Khưu Tiểu Ngư, trong lòng âm thầm hối hận không hỏi Tiêu Lạc Vân chuyện này sớm hơn.
“Biết tên cô nương kia là gì không?” Tiêu Lạc Trạch có chút khẩn trương hỏi.“Lôi đã đi tìm, thuộc hạ về bẩm báo trước.”
Bên Khưu Tiểu Ngư còn chưa biết Tiêu Lạc Trạch đã bảo người tới tìm nàng.
Sau khi rửa mặt xong, nàng cầm dao phay đến phòng bếp cắt thịt rắn, mỗi miếng đều có kích cỡ gần giống nhau.
Đây đều là lương khô sau này nàng mang theo ra cửa, cần phải đối đãi thận trọng.“Không biết.” Tiêu Lạc Vân trả lời rất thẳng thắn, Tiêu Lạc Trạch tức tới mức muốn đánh người.
Cho dù Tiêu Lạc Trạch sốt ruột tới mức nào, cũng không có biện pháp tự mình đi tìm.
Kết quả người của bọn họ tới thôn đám Khưu Tiểu Ngư ở lúc trước, cũng không tìm được gì, chỉ biết nhà bọn họ đã dọn đi.
Còn Khưu Tiểu Ngư mà bọn họ muốn tìm, dựa theo miêu tả của Tiêu Lạc Vân, thôn dân nói tình hình của nguyên chủ Vương Tam Nha cho bọn họ.Bọn họ chỉ có thể mang theo nghi ngờ vô tận trở về bẩm báo với Tiêu Lạc Trạch.
“Kẻ ngốc, không có khả năng.” Tiêu Lạc Vân nghe thuộc hạ bẩm báo, lập tức phủ định.
“Tuy cô nương kia rất ít lời, nhưng nhìn kiểu gì cũng không giống kẻ ngốc, chẳng qua ăn mặc hơi lôi thôi mà thôi.” Tiêu Lạc Vân nói.
Tiêu Lạc Trạch: “Tìm được điểm dừng chân của bọn họ không?”
Đáng tiếc không có dị năng giả hệ hỏa, nếu không thịt khô này đã ℓàm xong.
“Ta thử trước, xem có thích hợp cho đệ ăn không.” Tiêu Lạc Trạch nói.





Bạn cần đăng nhập để bình luận