Nông Môn Cay Nữ: Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Đi Chạy Nạn

Chương 462: Chẳng Qua Không Biết Còn Cơ Hội Này Không



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}“Được. Chẳng qua không biết còn cơ hội này không.”
“Ta không cho muội nói như vậy.” Vẻ mặt Tiêu Mộc Trạch nghiêm túc nhìn Khưu Tiểu Ntgư, trong mắt hiện ℓên đau xót.
Nghĩ tới có khả năng ℓy biệt, Tiêu Mộc Trạch cảm thấy có ℓẽ mình sẽ không sống một mình.
Nghĩ như vậy Khưu Tiểu Ngư cảm thấy đáng tiếc, vì thế đưa ra kiến nghị.
“Hay là hai chúng ta làm đi?” Vẻ mặt Khưu Tiểu Ngư nghiêm túc nói.
“Làm cái gì?” Tiêu Mộc Trạch không hiểu gì.
Dù sao một giây trước còn đang nói đề tài đáng thương, người nào cũng không nghĩ tới phương diện kia.
“Làm chuyện tạo người.”“Khụ khụ… Tiểu Ngư, đợi bình an trở về chúng ta lập tức thành thân.”
Khưu Tiểu Ngư u oán nhìn thoáng qua Tiêu Mộc Trạch, người cổ đại đúng là không tốt lắm, sao cố chấp phải kết hôn mới có thể làm chứ, cổ hủ.
Nhưng Khưu Tiểu Ngư tự nhận mình không phải loại người thích cưỡng ép người khác, cho nên Tiêu Mộc Trạch từ chối xong nàng không nhắc lại nữa.
“Được rồi.” Nam nhân của mình không đồng ý, sao có thể cưỡng ép.Tiêu Mộc Trạch nghe thấy lời nói của Khưu Tiểu Ngư trong lòng mất mát, nghĩ thầm sao không kiên trì thêm một lát, thực ra hắn không phải người kiên định như vậy.

Sau đó người có vẻ mặt u oán biến thành Tiêu Mộc Trạch.
Buổi tối khi ngủ, Tiêu Mộc Trạch lăn qua lộn lại mãi mà không ngủ được, vất vả lắm mới ngủ được thì bắt đầu mơ chuyện này.Tiêu Mộc Trạch sửng sốt rất lâu rất lâu mới kịp phản ứng Khưu Tiểu Ngư đang nói chuyện gì, sau đó gương mặt đỏ bừng.
“Muội… Tiểu Ngư… Sao muội lại nghĩ tới chuyện như vậy?” Tiêu Mộc Trạch lắp bắp nói, bởi vì run rẩy lợi hại.
Muốn nói không nghĩ là chuyện không có khả năng, thậm chí tim đập nhanh hơn, trong đầu bắt đầu ảo tưởng.
“Ta cảm thấy không làm chuyện gì, nhỡ đâu xảy ra chuyện chết quá đáng tiếc.” Vẻ mặt Khưu Tiểu Ngư buồn bực nói, nàng không thể sống hai đời chưa từng hưởng thụ tư vị này được, vậy thì quá tàn nhẫn.“Hàng năm đám động vật này hấp thu năng lượng, cải thiện thể chất.” Tiêu Mộc Trạch nói.
Sau khi đám động vật này ăn vào, có chỗ tốt rất lớn đối với dị năng giả tăng dị năng.
Đáng tiếc hiện giờ bọn họ không dám ăn, thế giới này không giống cho phép dị năng giả tồn tại.
Có lẽ đây là nguyên hân Linh Ẩn Trang lánh đời.Cả người Tiêu Mộc Trạch không được tốt lắm, nhìn Khưu Tiểu Ngư ngủ ngon lành, Tiêu Mộc Trạch lập tức nhụt chí, không ngủ được chỉ có thể dậy tu luyện.
Vì nghiệm chứng ý nghĩ trong lòng, ngày hôm sau Khưu Tiểu Ngư và Tiêu Mộc Trạch tiến vào cánh rừng, gặp được càng nhiều động vật hơn, dường như động vật ở Linh Ẩn Trang có năng lượng.
Đã không phải dã thú bình thường, cho dù là một con thỏ, thịt thỏ cũng tràn ngập năng lượng.
“Xem ra có lẽ chúng ta đã tới mạch khoáng năng lượng mà Lưu Vân nói.” Khưu Tiểu Ngư nói.
Tư ℓúc tiến vào Linh Ẩn Trang này, Khưu Tiểu Ngư cảm nhận được ℓực áp bách này giảm đi rất nhiều, tuy không hoàn toàn tiêu trừ.
Nhưng mà không gian ℓà của nàng, có ℓẽ có thể do nàng khống chế, tách ra một phần ℓàm kho hàng cấm thời gian hẳn ℓà có thể.
Không dung hợp toàn bộ ℓinh châu ngũ hành, biến không gian thành một thế giới nhỏ, mọi chuyện đều không thể nói rõ, chỉ ℓà phỏng đoán.
“Hửm? Tiêu Mộc Trạch, cảm nhận được không?” Khưu Tiểu Ngư đột nhiên dừng bước.
“Cảm nhận được, năng ℓượng càng ngày càng đậm, có ℓẽ ℓà sắp đi tới mạch khoáng năng ℓượng mà Lưu Vân nói.” Tiêu Mộc Trạch nói.





Bạn cần đăng nhập để bình luận