Nông Môn Cay Nữ: Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Đi Chạy Nạn

Chương 278: Kinh Ngạc Vui Mừng



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct6{-webkit-box-ordinal-group:6;-moz-box-ordinal-group:6;-ms-flex-order:6;-webkit-order:6;order:6}Khưu Tiểu Ngư ngã người vô cùng chật vật thay quần áo trên người xong, lại đổi một vriên tinh hạch cho ván trượt, lúc này mới bắt đầu tới.
Vậy mà lần này thắng lợi dị thường, chẳng những tốc độ nhanh hơn, ngay cả gió thổi vào người cũng ít đi.
Khưu Tiểu Ngư cảm thấy nghi ngờ, không biết là vì nguyên nhân gì.
Huyền Đình quay đầu đối mặt với Khưu Tiểu Ngư, lúc này giống như thể xác không có linh hồn, giống như hoàn toàn không quen biết Khưu Tiểu Ngư.
“Nhìn có chút không giống lắm.” Khưu Tiểu Ngư vươn tay sờ cằm, trong mắt hiện lên nghi ngờ.
Huyền Đình nhận chủ xong Khưu Tiểu Ngư vẫn luôn nghi ngờ, một người thật sự có thể huấn luyện thành công cụ chỉ biết giết người sao?
Thật sự có thể xóa sạch ý thức tự chủ của hắn ta sao?
Hiện giờ nhìn thấy Huyền Đình trước mặt, Khưu Tiểu Ngư cảm thấy có chút không thích hợp.“Khụ khụ… Đương nhiên muốn biết, không nghĩ tới sát nô trong truyền thuyết lại không nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân.” Tiêu Mộc Trạch che giấu xấu hổ nói.
“Có lẽ không phải sát nô không nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân, mà chủ nhân của hắn không phải ta.” Khưu Tiểu Ngư nói.
Tiêu Mộc Trạch trầm tư, hắn cũng nghĩ tới điểm này, chẳng qua người đứng phía sau là ai, vì sao muốn sắp xếp một sát nô nhận Khưu Tiểu Ngư làm chủ?
Chẳng lẽ đối phương cũng biết thân phận của Khưu Tiểu Ngư?“Mang về nghiên cứu xem.” Khưu Tiểu Ngư nói nghiên cứu cũng không phải là mình, đương nhiên làm nghiên cứu là Lại Tư.
“Không giết sao?” Nếu là ngày thường mà nói, Tiêu Mộc Trạch chắc chắn sẽ không hỏi vấn đề như vậy.
Nhưng mà hiện giờ hắn cho rằng Khưu Tiểu Ngư không đành lòng giết, cho nên mới hỏi như vậy.
“Chẳng lẽ huynh không muốn biết người đứng phía sau bọn họ là ai à?” Khưu Tiểu Ngư kinh ngạc, bị người ta tính kế không báo thù, vậy mà Tiêu Mộc Trạch là loại lấy ơn báo oán?Cẩn thận nhìn A Tam và A Tứ một lat, tạm thời không nguy hiểm tới tính mạng, vì thế đặt lực chú ý lên người Khưu Tiểu Ngư.
Khưu Tiểu Ngư cũng không tấn công, mà không ngừng né tránh.
Trước đây Khưu Tiểu Ngư từng đánh Huyền Đình, tuy Huyền Đình không đánh trả, nhưng Khưu Tiểu Ngư vẫn dễ dàng phân biệt ra được khác biệt giữa bọn họ.
Sát nô này không phải là sản xuất hàng loạt đấy chứ, theo dây chuyền sản xuất, kích cỡ khác nhau?Ít nhất ở dưới đôi mắt của Khưu Tiểu Ngư, Huyền Đình này thực sự không nhìn ra được khác thường, bởi vì cốt cách của bọn họ giống nhau.
Muốn biết người đứng sau Huyền Đình, vì thế Khưu Tiểu Ngư bắt sống.
Tiêu Mộc Trạch còn tưởng Khưu Tiểu Ngư mềm lòng, không đành lòng giết Huyền Đình, trong lòng có chút chua xót.
“Tiểu Ngư, rốt cuộc là có chuyện gì thế?” Lúc này Tiêu Mộc Trạch đi tới, không cẩn thận còn dẫm lên bàn tay của Huyền Đình đang hôn mê.Tuy diện mạo đều giống nhau, nhưng Khưu Tiểu Ngư luôn cảm thấy không phải một người.
Giống như Huyền Đình lúc trước còn có linh hồn, mà Huyền Đình trước mắt là con rối.
“Giết!” Huyền Đình bị Khưu Tiểu Ngư ngăn cản, lập tức đổi sang đối phó Khưu Tiểu Ngư.
“Tiểu Ngư cẩn thận.” Tiêu Mộc Trạch vội vàng kêu lên.Không biết chuyện này có liên quan tới Tưởng Thi Ngữ hay không.
Thế lực đứng sau Tưởng Thi Ngữ là Bắc Hoang Quốc, nhưng sát nô lại từ Nam Trúc, chẳng lẽ Nam Trúc liên thủ với Bắc Hoang Quốc?
“Các ngươi đi đâu thế? Sao lại chật vật như vậy?”
Khưu Tiểu Ngư trực tiếp phế võ công của sát nô đi, Tiêu Mộc Trạch nhìn cũng có chút không đành lòng, dù sao đây chính là cao thủ siêu hạng nhất mà.
Sau đó trị thương cho A Tam A Tứ.
“Đang chuẩn bị đến thôn Khưu gia, bọn ta vô cùng coi trọng một mẫu thu hoạch được vạn cân lương thực kia, chuyện này liên quan tới bá tánh có ăn no hay không.”





Bạn cần đăng nhập để bình luận