Nông Môn Cay Nữ: Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Đi Chạy Nạn

Chương 375: Sợ Độ Cao Là Bệnh Ư



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:6;-moz-box-ordinal-group:6;-ms-flex-order:6;-webkit-order:6;order:6}.ct6{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}Một nam nhân không háo sắc vì sao hậu viện đều ℓà nữ nhân, còn kéo nữ nhân ở trên đường về?
“Hai vị cô nương, thành La An này không yên ổn, bản công tử ℓà tam thiếu gia của La gia thành La An, nếu đi theo bản công tử, vinh hoa phú quý tuyệt đối không thiếu của các ngươi. Thế nào, suy xét không?” Khi La Cảnh Hà nói những ℓời này, biểu cảm nghiêm túc khác thường.
“Nhà các ngươi có tiền sao?” Khưu Tiểu Ngư nghiêng đầu hỏi, dáng vẻ đơn thuần này khiến những người khác ngo ngoe rục rịch.
“Vậy bọn ta đi theo ngươi.” Hai người ℓiếc mắt nhìn nhau một cái, trăm miệng một ℓời nói.
“La công tử, vì sao ngươi muốn đưa bọn ta đi? Còn nữa, vì sao trên đường phố không có cô nương?” Lại Tư hỏi ra nghi ngờ trong lòng.
La Cảnh Hà kinh hãi: “Hóa ra hai vị cô nương đã nhận ra? Một khi là như vậy, vì sao lại tới thành La An?”
Khi nhìn thấy hai người La Cảnh Hà đã biết bọn họ từ nơi khác tới, chỉ có cô nương từ nơi khác tới mới nghênh ngang đi trên đường phố phồn hoa nhất thành La An.
“Thành La An xảy ra chuyện gì sao?” Lại Tư hỏi.Lại Tư và Khưu Tiểu Ngư nhìn nhau, bọn họ gặp chuyện gì thế này.
Chuyện này cần nói với Tiêu Mộc Trạch một tiếng, không biết hắn có biết hay không.
Quả nhiên là quản lý cổ đại thông tin giao thông không phát đạt đúng là phiền phức.
Lúc này trên núi hang ổ thổ phỉ, râu xồm viết tờ giấy, cầm lấy còi trên cổ thổi một tiếng.“Còn không phải là đã xảy ra chuyện ư, tháng này cô nương ở thành La An đã mất tích không dưới 30 người, gần như mỗi ngày một người.”
“Chuyện như vậy đã xảy ra bao lâu? Chẳng lẽ quan phủ ở đây mặc kệ sao?” Lại Tư kinh ngạc hỏi.
Thành La An này thoạt nhìn cũng là thành cỡ trung, vậy mà cho phép xảy ra chuyện như thế, hơn nữa nhìn đám người trên đường phố hình như không phát hiện ra.
“Quan phủ không quản được.” La Cảnh Hà tùy ý đáp lại một câu, thái độ đó giống như là đương nhiên.“Ha ha ha ha, được, hai vị cô nương thật tinh mắt.”
Mà những người khác thì vẻ mặt tiếc nuối, sớm biết hai cô nương này ngốc như vậy, dễ lừa như vậy, bọn họ đã tiến lên trước.

“Lọc cọc lọc cọc…” Một chiếc xe ngựa không ngừng đi về phía La gia.“Lão đại, như vậy chúng ta không cần mua nhà.”
“Không sai, có thể cho hắn giúp đỡ.” Khưu Tiểu Ngư nói.
La Cảnh Hà: “Hai vị cô nương muốn mua nhà sao, La gia ta thứ gì cũng không nhiều lắm, chỉ có phòng nhiều.”
“Vậy thì tốt quá.” Khưu Tiểu Ngư nói.“Ngươi chắc chắn muốn hai bọn ta ở cùng với đám người này sao?”
Khưu Tiểu Ngư và Lại Tư nhìn một đám nữ nhân lộ ra biểu cảm ghen ghét với bọn họ, vẻ mặt kỳ lạ nhìn La Cảnh Hà.
“Có vấn đề gì sao?” La Cảnh Hà khó hiểu, hắn ta vì cứu đám cô nương này mà dẫn cả đám về hậu viện, tuy không thể đảm bảo mỗi người một viện, nhưng mỗi người một phòng vẫn được.
“Vấn đề lớn, ngươi không thấy ánh mắt ăn thịt người của bọn họ à, nói ra ngươi định cưới bọn họ à” Khưu Tiểu Ngư hỏi, nghĩ thầm cưới nhiều nữ nhân như vậy, thận chịu được sao?Một con chim ưng màu xanh lơ lượn quanh bầu trời nghe thấy tiếng còi lập tức bay xuống, đứng bên chân râu xồm.
Râu xồm ngồi xổm xuống, cầm lấy tờ giấy trong tay cột vào ống trúc bên chân ưng.
Lại có tiếng gào thét bay đi!
Hậu viện La gia.
“Sao có thể, bản công tử chỉ tạm thời cho bọn họ chỗ ẩn nấp mà thôi.”
Nơi này có ít nhất hai mươi mấy nữ nhân, đều có thể so được với hậu cung của hoàng đế.
“Được rồi, bớt nói ℓinh tinh đi, ngươi nhìn kỹ biểu cảm trên mặt mấy nữ nhân kia đi, ở cùng một chỗ với bọn họ ta sợ ngươi sẽ hối hận.”
Khưu Tiểu Ngư chủ yếu ℓà sợ mình không nhịn được xén điểm, cả đám nũng nịu, sau khi xén điểm xong chỉ sợ tâm thái sụp đổ!
Mọi người trợn mắt há miệng.





Bạn cần đăng nhập để bình luận