Nông Môn Cay Nữ: Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Đi Chạy Nạn

Chương 503: Một Nửa Sao



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct6{-webkit-box-ordinal-group:6;-moz-box-ordinal-group:6;-ms-flex-order:6;-webkit-order:6;order:6}“Không, chia một cái chân thỏ.”
Tiêu Lạc Vân: …
Con thỏ béo mập như vậy, cho dù thế nào cũng phải hai ba cân, vậy mà chỉ chia cho hắn ta chân thỏ, có phải quá bủn xỉn hay không?
“Vậy thôi.” Khưu Tiểu Ngư quả quyết từ chối, ăn thịt thỏ của nàng thì thôi, vậy mà còn muốn điều kiện.
Quả nhiên rất nhanh, hai hắc y nhân vẻ mặt không chút biểu cảm xuất hiện, hạ xuống trước mặt bọn họ.
“Nhị thiếu gia.” Hai người ôm quyền quỳ một chân trên đất.
“Khụ khụ… Các ngươi mau đứng dậy nướng thỏ cho ta. Đúng rồi, con thỏ này là ta săn được.” Tiêu Lạc Vân nghiêm túc nói.
Vẻ mặt Khưu Tiểu Ngư không chút biểu cảm, trong lòng lại nghĩ, hóa ra đây mới là mục đích của tiểu hài tử này.Hai hắc y nhân liếc mắt nhìn nhau một cái, trong mắt hai người đều hiện lên hai chữ không tin, nhưng mà bọn họ không phản bác lời chủ tử nói ngay lúc này.
“Nhị thiếu gia uy vũ!”
“Nhị thiếu gia lợi hại!”
“Được rồi, không phải chỉ có một con thỏ thôi sao, hai ngươi nhanh nướng nó cho ta, con thỏ này ta chuẩn bị tặng cho vị cô nương kia.” Đôi tay của Tiêu Lạc Vân để sau lưng, ra vẻ thản nhiên nói.Tiêu Lạc Vân thực sự sắp tức chết, không hỏi xem điều kiện là gì đã từ chối, chẳng lẽ hắn ta dường đường là nhị công tử Tiêu vương phủ sẽ nói yêu cầu quá mức ư?
“Đừng mà, tỷ tỷ, tỷ nghe ta nói điều kiện trước đã.” Tiêu Lạc Vân nóng nảy.
“Vậy ngươi nói đi.” Khưu Tiểu Ngư đã hạ quyết tâm không cho hắn ta một cái chân thỏ.
“Nếu người khác hỏi, lại nói con thỏ này là ta bắt được.” Gương mặt Tiêu Lạc Vân ửng đỏ nói.Khưu Tiểu Ngư: “Chỉ như vậy thôi?”
Kỳ lạ, hơn nữa con thỏ này đã sắp tiến vào bụng bọn họ, người nào sẽ rảnh rỗi hỏi con thỏ của hắn ta hôm nay là ai giết được?
“Đúng vậy, lát nữa có người hỏi mà nói, thì nói con thỏ này là ta bắt, ta chỉ cần một cái chân thỏ.” Vẻ mặt Tiêu Lạc Vân ngượng ngùng nói.
“Có thể.”Con thỏ được Khưu Tiểu Ngư tìm nguồn nước sạch sẽ rửa sạch, cắm vào cây gỗ.
Lúc này Tiêu Lạc Vân cầm còi trước ngực dùng sức thổi một cái, tiếng còi bén nhọn khiến Khưu Tiểu Ngư khẽ nhíu mày.
Biết Tiêu Lạc Vân đang gọi người, cho nên Khưu Tiểu Ngư có chút đề phòng.
Nhỡ đâu người tới võ công cao cường, dựa theo thanh lam hiện giờ của nàng căn bản không đánh lại được.Sau đó Tiêu Lạc Vân phát hiện, bọn họ mới nói mấy câu Khưu Tiểu Ngư đã lột da thỏ xong xuôi, chẳng qua đáng tiếc chỗ bụng con thỏ cắm hai cái động, da thỏ không còn hoàn chỉnh nữa.
Nhưng mà tay nghề lột da của Khưu Tiểu Ngư khiến Tiêu Lạc Vân kinh ngạc cảm thán không thôi.
Vì thế càng thêm tò mò về Khưu Tiểu Ngư, chẳng qua đáng tiếc Khưu Tiểu Ngư không nguyện ý nhiều lời với hắn ta, thậm chí không tò mò thân phận của hắn ta.
Khưu Tiểu Ngư nhặt củi lửa, đánh lửa, rất nhanh đống lửa đã cháy lên.Khưu Tiểu Ngư: …
“Dạ, nhị thiếu gia!” Hai người trăm miệng một lời, một người bắt đầu nướng thịt, một người lấy gia vị ra.
Khưu Tiểu Ngư: Người thạo nghề, nhìn dáng vẻ có thể ăn một bữa thịt thỏ thơm ngon rồi.
Liếc mắt nhìn thanh lam một cái, xem ra tạm thời dừng lại, miệng vết thương trên cánh tay cũng không còn đau nữa.
Xem ra thể chất của nguyên chủ vẫn khá tốt, cũng phải thôi, nếu thể chất không tốt mà nói, chỉ sợ đã sớm chết đi.
“Xong chưa?” Khưu Tiểu Ngư đã không biết nuốt nước bọt bao nhiêu ℓần, có ℓẽ ℓà vì thể chất, hoàn toàn không có sức chống cự đối với đồ ăn, nếu không có ℓực ý chí siêu mạnh, chỉ sợ Khưu Tiểu Ngư đã nhào ℓên.
Hai ám vệ không để ý tới Khưu Tiểu Ngư, bởi vì chức trách của bọn họ ℓà bảo vệ Tiêu Lạc Vân, không có nghĩa vụ trả ℓời Khưu Tiểu Ngư.





Bạn cần đăng nhập để bình luận