Nông Môn Cay Nữ: Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Đi Chạy Nạn

Chương 513: Cùng Lắm Thì Chết Mà Thôi



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:6;-moz-box-ordinal-group:6;-ms-flex-order:6;-webkit-order:6;order:6}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct6{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}Nhưng Vương Xuân Nha có đôi tmắt rất đẹp, đôi mắt tròn xoe giống như biết nói, khi nhìn người ta với vẻ vô cùng đáng thương, khiến người ta không nhịn được mềm lòng.
Huống chi còn mở miệng gọi a tỷ với Khưru Tiểu Ngư, hoàn toàn không có cảm giác xa cách, vì thế Khưu Tiểu Ngư gật đầu.
“Tốt quá a tỷ.” Vương Xuân Nha hưng phấn chạy tới ôm cánh tay Khưu Tiểu Ngư.
“Trên đường đi cẩn thận một chút, đừng khiến a tỷ của con mệt.” Tân Hương Lan cẩn thận dặn dò.
Bởi vì bọn họ có rất nhiều chuyện muốn hỏi, nhưng không dám hỏi, bởi vì Khưu Tiểu Ngư cho bọn họ cảm giác quá xa lạ.
Quan trọng nhất chính là, Khưu Tiểu Ngư đã từng bị bọn họ vứt bỏ, chỉ sợ chuyện này vẫn luôn là nỗi dằn vặt trong lòng hai vợ chồng bọn họ.Nếu không chữa khỏi mà nói, bọn họ sẽ sống càng gian khổ hơn.
Những năm gần đây nếu không phải nguyên chủ ăn kiểu gì cũng không no, dựa vào cả nhà bọn họ chăm chỉ, cũng không đến mức sống khổ đến mức này.“Yên tâm đi, chỉ cần cả nhà chúng ta ở bên nhau, cùng lắm thì chết mà thôi.” Hiện giờ Tân Hương Lan đã thấy rõ, cũng vô cùng hối hận vì vứt bỏ Vương Tam Nha đổi lấy con đường sống khác.
Hiện giờ bệnh ngốc của Khưu Tiểu Ngư đã không còn, không biết tật xấu ăn nhiều đã chữa khỏi chưa?“Con biết rồi nương.”
Đợi Khưu Tiểu Ngư dẫn theo Vương Xuân Nha rời khỏi thôn, lúc này Tân Hương Lan và Vương Nhị Ngưu mới vẻ mặt u sầu.Đặc biệt là nhìn thấy ba nhi nữ hiểu chuyện khác nhường hết đồ ăn cho Vương Tam Nha, lúc này Tân Hương Lan mới hạ quyết tâm dẫn Vương Tam Nha vào núi.
Thực ra bọn họ cũng vô cùng dày vò, thậm chí hai ngày nay liên tục nằm mơ, Vương Nhị Ngưu càng lặng lẽ đi tìm Vương Tam Nha, đáng tiếc không tìm được.Cho nên khi đối mặt với Khưu Tiểu Ngư vô cùng cẩn thận, thậm chí không tiếc đi theo nàng, cho dù không biết con đường phía trước thế nào.
“Chuyện này phải làm sao đây?” Vương Nhị Ngưu là một hán tử khờ, từ trước tới nay luôn không có chủ kiến gì, mọi chuyện trong nhà đều do Tân Hương Lan quyết định.Thật sự là vì ăn quá nhiều quá nhiều, nhiều đến mức bọn họ không chống đỡ nổi.
Gần như là sắp sập cả nhà, phải nói là đã sập cả nhà.
Nhưng mà cho dù nói thế nào, bọn thực sự từng vứt bỏ Vương Tam Nha, chỉ sợ chuyện này là chuyện bọn họ nợ Vương Tam Nha cả đời.
Cảm thấy cô nương này thật ngốc, người nhà nàng đối xử với nàng như vậy, nàng kiếm được tiền lại tha thứ cho bọn họ trước tiên.

Nhưng dù sao mình mới quen biết với Khưu Tiểu Ngư, huống chi cũng không hiểu người Vương gia, cho nên không nhiều lời.
Ví dụ như mình là kẻ ngốc, đột nhiên chuyển biến tốt đẹp.
Đáng tiếc Khưu Tiểu Ngư tìm cả thị trấn mấy lần, chỉ cần là có chuyện khác thường, nàng tự mình đi qua kết quả không phải.





Bạn cần đăng nhập để bình luận