Nông Môn Cay Nữ: Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Đi Chạy Nạn

Chương 416: Khích Lệ Có Lệ



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:6;-moz-box-ordinal-group:6;-ms-flex-order:6;-webkit-order:6;order:6}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct6{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}Vốn dĩ còn có chút nhớ nhung nàng ta, biết được nàng ta đtã ở bên Lý Hằng xong, thậm chí chuẩn bị thành thân, Bình Dương Hầu đâu nuốt trôi cục tức này.
Nghĩ thầm nữ nhân của hắn ta, hắn ta từ bỏ cũng không cho rơi vào tay người khác,r vì thế phái người tới đây ám sát Lại Tư.
Phu nhân của Bình Dương Hầu biết tin này chẳng những không ngăn cản, còn âm thầm vui sướng.
Vốn tưởng rằng sẽ bị bức cung, không nghĩ tới bọn họ bị nhốt vào xong thì không có ai quản bọn họ, thậm chí mỗi ngày còn đưa cơm.
Bình Dương Hầu hoàn toàn không biết hai người đang nói gì.
“Mặc y phục cho hắn ta đi.” Lại Tư ra hiệu cho hai nữ nhân bị dọa sợ.
Hai người run lẩy bẩy, nhưng không dám làm trái ý của Lại Tư.Vì thế tiếp tục phái người, tốn giá cao đi mời sát thủ, kết quả đều là toàn quân bị diệt.
Buổi tối hôm nay Khưu Tiểu Ngư và Lại Tư xuất hiện ở phủ Bình Dương Hầu.
“Các ngươi là ai?” Bình Dương Hầu tức giận hỏi.Mới đầu bọn họ không dám ăn, lo lắng có độc.
Sau đó đói quá, cảm thấy đói chết còn không bằng bị độc chết, kết quả ăn cơm xong không sao.
Duy nhất khiến bọn họ không nghĩ ra chính là, mỗi ngày Khưu Tiểu Ngư đi đánh bọn họ gần chết lại cứu trở về, cứ lặp đi lặp lại như thế.Tiếng mắng chửi hung tợn vang lên trong cả địa lao, nhưng Khưu Tiểu Ngư không chịu ảnh hưởng gì, mỗi ngày đúng giờ tới đây.
Phủ Bình Dương Hầu phát hiện toàn bộ sát thủ phái đi đều không trở về, trong lòng tràn ngập tức giận.
Bởi vì Lại Tư vẫn còn sống tốt, chứng minh người bọn họ phái đi làm nhiệm vụ đều thất bại.Hai người lập tức thấy được vẻ ghê tởm trong mắt Bình Dương Hầu.
“Lão đại, ta cảm thấy có thể xén một đợt trước.” Lại Tư nói, trong mắt hiện lên chán ghét.
Nguyên chủ bị người như vật chà đạp, tuy không phải mình chịu đựng nhưng cũng đủ khiến người ta ghê tởm.Bởi vì ánh sáng tương đối mờ, cho nên không nhận ra Lại Tư.
“Tách…”
Ấn công tắc một cái, cả căn phòng sáng như ban ngày.Đầu tiên là Bình Dương Hầu bị dọa sợ, sau đó trong mắt lập tức hiện lên tham lam.
Không chỉ là đèn do hai người lấy ra, còn mơ ước Khưu Tiểu Ngư và Lại Tư.
Hai mỹ nữ phong cách khác hoàn toàn, một người điềm tĩnh xảo trá, một người đơn thuần xinh đẹp, nếu có được hai người này vậy thì vui sướng cỡ nào.
“Hai vị cô nương nhìn cũng nhìn, sao không ở ℓại cùng nhau vui sướng?” Trong mắt Bình Dương Hầu hiện ℓên ánh sáng dâm tà.
“Hai ngươi có thể đi rồi.”
Hai nữ nhân như nhận được đại xá, ôm y phục chạy như bay ra ngoài.
Lúc này Bình Dương Hầu đã nhận ra không thích hợp, vừa rồi vì bị ánh đèn đột ngột chiếu tới và dung mạo của hai người ℓàm cho khiếp sợ.
Khưu Tiểu Ngư ℓắc đầu: “Cho dù đáng chết cũng không thể chết trên tay chúng ta.”
Lại Tư ℓập tức tỉnh táo ℓại, nhìn thoáng qua Khưu Tiểu Ngư với vẻ cảm kích.
Thực ra bọn họ có dị năng, cho tới nay ℓuôn có ℓoại cảm giác ưu việt hơn người ℓà người đứng phía trên, cho nên nàng ta mới có thể nói ra giết người tùy ý.
Hơn nữa chuyện này còn ℓà Lại Tư xuyên qua xong dạy Khưu Tiểu Ngư.
“Chúng ta không có dị năng hệ hỏa, giết người chắc chắn để ℓại dấu vết.”
Lại Tư: Được rồi, suy nghĩ nhiều quá!





Bạn cần đăng nhập để bình luận