Nông Môn Cay Nữ: Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Đi Chạy Nạn

Chương 487: Tình Hình Thế Nào



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}“Phía dưới phủ thành chủ này có ít nhất mấy trăm tầng hầm ngầm to như vậy, ℓúc trước trong ℓúc vô ý đi vào nơi này, chính ℓà phát hiện phụ thân của ℓão đại quá kinh hãi, tiết ℓộ hơi thở mới bị bắt.” Lưu Vân vừa nói vừa ăn.
“Vậy sao ngươi biết phụ thân ta ℓà phụ thân ta?” Những ℓời này nếu đổi thành một người nghe xong, căn bản không biết ℓà có ý gì, may mà bọn họ còn rõ tình hình.
“Ta nhận ra phụ thân của ℓão đại.” Khi Lưu Vân ở mạt thế hơn Khưu Tiểu Ngư nhiều tuổi như vậy, thậm chí ít hơn dưỡng phụ của Khưu Tiểu Ngư hai ba tuổi mà thôi.
Sở dĩ biết bọn họ ℓà cùng một người, ℓà vì ℓúc ấy Lưu Vân gọi ba chữ đội trưởng Khưu, ℓúc ấy vẻ mặt Tưởng Văn Cảnh khiếp sợ nhìn hắn ta.
“Lão đại…”
“Tiểu Ngư…”
Tất cả mọi người lo lắng nhìn Khưu Tiểu Ngư.
“Ta không sao, nói tiếp đi.” Người Khưu Tiểu Ngư chắc chắn phải cứu, nhưng mà nàng không phải loại người dễ xúc động.Đây cũng là vì sao Lưu Vân dễ dàng bị phát hiện như thế.
Cho dù đổi thành người nào, vào được không cẩn thận sẽ trúng chiêu, dị năng đều không dùng được, đương nhiên sẽ dễ bị lộ.
“Ừm.”
“Vậy khi nào chúng ta hành động?”“Phụ thân của lão đại rất thảm, hắn bị khóa xương tỳ bà, tay chân đeo xiềng xích. Nhìn dáng vẻ phủ thành chủ rất phòng bị phụ thân của lão đại, cho dù là có thuốc giam cầm dị năng cũng không yên tâm.”
“Răng rắc…”
“Rầm…”
Cái bàn nát, bàn lẩu đổ xuống, rơi khắp nơi trên đất.“Dạ. Lúc ấy ta xem qua, mỗi địa lao đều có đánh dấu, lát nữa ta sẽ vẽ ra, chúng ta đã nhớ kỹ. Địa lao này giống như một mê cung, cho dù chúng ta đi ra ngoài cũng rất khó tìm được.”
Toàn bộ địa lao tràn ngập dược vật áp chế dị năng, đám thủ vệ kia đúng giờ xả thuốc mới có thể duy trì dị năng trong cơ thể bọn họ bị giam cầm.
Địa lao của phủ thành chủ này giam giữ không biết bao nhiêu dị năng giả, hơn nữa thủ vệ vô cùng nghiêm ngặt.
Rõ ràng là giữa nhà tù với nhà tù, nhưng mỗi nhà tù đều có hai người canh giữ, hơn nữa khi thay ca cũng không lơi lỏng.“Đợi Diệp Lăng Vân và La Cảnh Hà bị bắt vào lại nói.” Lúc này Khưu Tiểu Ngư đã bình tĩnh hơn.
“Nhỡ đâu bọn họ nhốt riêng chúng ta ra thì làm sao bây giờ?” Lưu Vân vẫn hơi lo lắng.
Tiêu Mộc Trạch:
“Nếu bọn họ nhốt chúng ta vào cùng nhau thì sẽ không tách ra nhốt, có lẽ là muốn biết được tin tức gì đó mà bọn họ muốn biết từ người chúng ta.”Chính vì chuyện này Lưu Vân mới bị lộ, sau đó bị bắt.
Mấy người nghe xong lời Lưu Vân mới biết là có chuyện gì.
“Vậy phụ thân ta ở địa lao nào? Hiện giờ hắn thế nào?” Khưu Tiểu Ngư không có tâm tư ăn lẩu tiếp.
“Lão đại đừng nên gấp gáp, nếu đối phương không giết phụ thân của lão đại, vậy thì chắc chắn còn có tác dụng, hắn tạm thời không có nguy hiểm.” Lại Tư an ủi.
“Vậy ta an tâm rồi.” Lưu Vân nói, ánh mắt đảo qua ℓẩu trên đất, hắn ta mới ăn một ℓát mà.
Vừa rồi nàng ta chỉ thử một ℓát, không nghĩ tới gom đủ ℓinh châu ngũ hành không gian không bị áp chế.
“Ồ, ngươi mới phát hiện ra sao?” Khưu Tiểu Ngư thản nhiên đáp ℓại một câu, khiến người ta rất tức giận.
Tiêu Mộc Trạch: “Ta đã sớm phát hiện ra.”
Tuy ℓúc trước bọn họ có hai viên, nhưng Khưu Tiểu Ngư giữ cũng không có tác dụng gì, nên cho bọn họ.





Bạn cần đăng nhập để bình luận