Nông Môn Cay Nữ: Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Đi Chạy Nạn

Chương 447: Vậy Mà Đột Phá



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}Từ đó về nhau chấp nhận tức phụ nhà hắn ta xinh như hoa, dáng người thron thả.
Hơn nữa trải qua một thời gian nỗ ℓực, vậy mà tức phụ hắn ta ℓại mang thai, khiến hắn ta mừng rõ thấy răng không thấy mắt.
Ba ngày hai bữa chạy qua mời Khưu Tiểu Ngư bắt mạch cho tức phụ hắn ta.
“Ừm, vây quanh ở đây ℓàm gì, mau xem cháu gái nhà ta có bị đả thương hay không.”
Chuyện Tưởng Ngạo Thạch Tưởng lão tướng quân đột phá võ giả tiên thiên, sáng sớm hôm sau đã truyền khắp toàn bộ thành Vọng Hương.
Đặc biệt là đám võ giả hạng nhất thấy được con đường phía trước, khiến tâm cảnh của bọn họ ban đầu cũng thay đổi.
Võ công mà Tưởng Ngạo Thạch tu luyện không phải công pháp cực phẩm gì, chỉ là quyền bình thường của Tưởng gia, quyền phá đơn giản như thế còn đột phá tiên thiên, vậy không phải công pháp võ công tinh diệu như bọn họ càng thêm dễ dàng sao?
…Bầu không khí đột nhiên yên tĩnh.
Có thể đả thương cháu gái nhà ngươi hay không không phải trong lòng biết rất rõ sao?
Chắc chắn muốn tự rước lấy nhục vào lúc này không?
Kết quả khi bọn họ quay đầu lại tìm người, Khưu Tiểu Ngư đã sớm không còn ở đây.Đánh một trận trên người đều là bụi, đương nhiên là Khưu Tiểu Ngư sẽ không đứng tại chỗ, huống chi nàng đã đói.
Tắm nước nóng, sau đó ăn khuya.
Không sai, lúc này đã là nửa đêm.
Võ trường cãi cọ ồn ào cuối cùng cũng yên tĩnh lại, lúc này mới có cảm giác đêm khuya tĩnh lặng.Tưởng Ngạo Thạch đánh một trận cũng đói bụng, nhìn thấy phòng Khưu Tiểu Ngư sáng đèn, biết nàng chắc chắn cũng đang ăn gì đó nên yên tâm.
Còn có thể có tâm tư ăn gì đó, xem ra không vì chuyện này mà thương tâm.
Tưởng Ngạo Thạch cũng không nghĩ tới nói với Khưu Tiểu Ngư chuyện năm đó, vậy mà có thể khiến tâm cảnh mình thay đổi nhiều như thế, còn đạt được kinh ngạc vui mừng lớn như vậy.
Phải biết rằng võ giả tiên thiên là gần trăm năm qua chưa từng xuất hiện, không nghĩ tới mình thành võ giả tiên thiên gần trăm năm mới có.Sau khi đột phá xong, vận mệnh chú định có thể cảm nhận được, tuổi thọ của hắn ta tăng lên mấy chục năm.
Chấp niệm của hắn ta vốn là phải sống thêm mấy chục năm đợi nhi tử nhi tức của hắn ta trở về, nhưng không nghĩ rằng buông bỏ chấp niệm sẽ đạt được như vậy.
Cho nên có đôi khi có một số thứ không thể cưỡng cầu.
Nghĩ tới nghĩ lui vẫn cảm thấy Khưu Tiểu Ngư chính là phúc tinh nhà bọn họ.Trong lúc nhất thời võ giả trong giang hồ đều trầm tĩnh tu luyện, trái lại ít đi chuyện vi phạm pháp luật cũng ít đi hơn.
Sau đó phủ tướng quân ở thành Vọng Hương càng ngày càng nhiều người tới cửa thỉnh giáo, dù sao cũng là cao thủ số một số hai trong chốn giang hồ, Tưởng Ngạo Thạch vẫn cho chút mặt mũi tiếp mấy đợt, chủ yếu là hàn huyên kinh nghiệm đột phá tiên thiên.
Tưởng Ngạo Thạch biết điều kiện đột phá tiên thiên hà khắc cỡ nào, cho nên hoàn toàn không keo kiệt công khai.
Hậu thiên và tiên thiên là một rãnh mương lớn, đâu dễ dàng vượt qua như vậy?
Cho dù Tưởng Ngạo Thạch nói cho bọn họ, trong khoảng thời gian ngắn bọn họ cũng không có cách nào đột phá, cho nên hoàn toàn không cần ℓo ℓắng.
Tiêu Mộc Trạch trực tiếp nghẹn họng, người này sắp già rồi, sao còn hiếu chiếu như thế?





Bạn cần đăng nhập để bình luận