Nông Môn Cay Nữ: Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Đi Chạy Nạn

Chương 533: Có Lẽ Đây Là Con Đi Đường Xa Mẫu Thân Ở Nhà Lo Lắng



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}.ct6{-webkit-box-ordinal-group:6;-moz-box-ordinal-group:6;-ms-flex-order:6;-webkit-order:6;order:6}Nữ hài tử sao có thể để tóc ngắn, khó coi cỡ nào.
Được rồi, tuy không khó coi nhưng cũng không thích hợp để tóc ngắn.
“Nương, người đi ngủ đi, để bọn con tự ℓàm ℓà được.” Khưu Tiểu Ngư đã sớm phát hiện đôi mắt Tân Hương Lan hơi đen, chắc ℓà không nghỉ ngơi đầy đủ.
Có ℓẽ đây ℓà con đi đường xa mẫu thân ở nhà ℓo ℓắng.
Trong ℓòng Tân Hương Lan đau xót, thường nói nữ nhi ℓà áo bông nhỏ, không sai chút nào, nhìn hai tiểu tử thối kia xem, trở về một ℓúc ℓâu cũng không phát hiện trạng thái của mình không tốt ℓắm.
Khưu Tiểu Ngư ℓại sớm phát hiện, bảo nàng ta đi nghỉ ngơi.
Quan trọng nhất chính ℓà có đôi khi Tân Hương Lan có cảm giác như đang nằm mơ, vậy mà nhà bọn họ đợi được Khưu Tiểu Ngư khôi phục bình thường quan tâm, chuyện này quả thực như ℓà hi vọng xa vời.
Có thể giết chết được mãng xà, thực lực nhất định là vô cùng cao cường, hiện giờ hắn cần càng nhiều người như vậy.
Một là vì hắn tìm kiếm càng nhiều động vật giống như mãng xà.
Hai là phải nhanh chóng tìm được Khưu Tiểu Ngư.
Hiện giờ hắn không tiện hành động, chỉ có thể dựa vào thuộc hạ đi làm những chuyện này.Khi Tân Hương Lan trở lại phòng, Vương Xuân Nha còn đang ngáy o o, dù sao cũng là tiểu hài tử, tinh lực không bằng người lớn.

Trong nông trang vệ gia ở vùng ngoại ô kinh thành, mấy bao tải rất to được ném vào trong sân.
Một nam nhân vẻ mặt gầy gò, ngồi trên xe lăn bằng gỗ không có chút biểu cảm nhìn bọn họ mở túi, lộ ra đoạn thịt rắn máu chảy đầm đìa bên trong.Tiêu Lạc Trạch nghĩ tới nguyên chủ vì cơ thể tính cách vặn vẹo, hạ độc dược cho cấp dưới, còn là loại không thể giải thì Tiêu Lạc Trạch đau đầu.
Bởi vì đây là hạ sách khống chế người khác, những người này đi theo hắn đa số là vì mạng sống, không phải thật lòng đối đãi với thế tử như hắn.
Còn có một phần lớn người đều là thế lực khác xếp vào bên cạnh hắn.
Lần này nguyên chủ tử vong thực ra là do tự hắn ta làm, nếu không hắn đã không có cơ hội chiếm cứ cơ thể của hắn ta.“Thế tử, đây là người của chúng ta đi xem yêu mãng kia, đáng tiếc lúc ấy đến chậm, sau khi đến chỉ thấy một nửa thịt mãng xà bị giấu trên cây, không còn thấy người nào khác.”
“Bởi vì vội vàng trở về, nên không để đám người ở lại.”
Chủ yếu là bọn họ không nghĩ tới chỉ có thịt nửa con mãng xà, vậy mà cần bọn họ chia đều mới có thể mang về.
“Ngươi nói mãng xà này không phải các ngươi giết sao? Các ngươi đoạt từ tay người khác tới?” Tiêu Lạc Trạch được xưng là thế tử cau mày hỏi.“Ca, hiện giờ thứ này ở ngay trước mặt, nhanh bảo người mang thịt rắn này xuống nấu đi, để xem sau khi ăn vào cơ thể của huynh có tốt hơn chút nào không?” Tiêu Lạc Vân nhìn còn sốt ruột hơn cả Tiêu Lạc Trạch.
Tuy Tiêu Lạc Vân ra lệnh, nhưng tất cả mọi người không dám hành động, đợi Tiêu Lạc Trạch mở miệng.
Tiêu Lạc Trạch thở dài:
“Mang xuống đi, tìm người lại đến trong rừng, gặp người giết được mãng xà kia thì cố gắng mượn sức, không mượn sức được thì bồi thường.”Ai biết đời trước hắn đường đường là Chiến vương gia, đời này lại thành thế tử bệnh tật ốm yếu, ngay cả năng lực đi đường còn có vấn đề, càng đừng nói tới vấn đề khác.
“Dạ, thế tử.”
“Cố gắng đừng ra tay.” Tiêu Lạc Trạch cảnh cáo một câu.
Cho dù trước đây Tiêu Lạc Trạch có tính cách thế nào, đối đãi với cấp dưới ra sao, nhưng hiện giờ hắn tới, những người này nhất định phải nghe hắn, cho dù là ai xếp người tới bên cạnh hắn.Nói thực Tiêu Lạc Trạch còn vô cùng ghét bỏ, duy nhất khiến hắn cảm thấy vui vẻ chính là tên và dòng họ không khác nhau lắm, chỉ khác một chữ mà thôi.
Dáng vẻ người không ra người quỷ không ra quỷ hiện giờ, Tiêu Lạc Trạch thật sự lo lắng bị Khưu Tiểu Ngư ghét bỏ.
Cho nên trước khi tìm được Khưu Tiểu Ngư, nhất định phải điều dưỡng cơ thể thật tốt, ít nhất khôi phục giá trị nhan sắc tới đỉnh, mà không phải dáng vẻ gầy không khác gì bộ xương này.




Bạn cần đăng nhập để bình luận