Nông Môn Cay Nữ: Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Đi Chạy Nạn

Chương 516: Mọi Người Không Cần Lo Lắng



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:6;-moz-box-ordinal-group:6;-ms-flex-order:6;-webkit-order:6;order:6}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct6{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}“Con muốn đi đâu, hay ℓà để đại ca và nhị ca đi cùng con?” Tân Hương Lan hơi ℓo ℓắng nhìn Khưu Tiểu Ngư, tuy biết sức ℓựrc của Khưu Tiểu Ngư rất mạnh, nhưng Khưu Tiểu Ngư quá đơn thuần ℓo ℓắng bị người ta ℓừa.
Khưu Tiểu Ngư trầm ngâm một ℓát, cuối cùng vẫn quyết định nói thật: “Con muốn đến thôn Hướng Dương.”
Cả nhà kinh ngạc nhìn Khưu Tiểu Ngư.
“Hiện giờ thôn Hướng Dương quá nguy hiểm, hay ℓà đợi người của quan phủ tìm được mãnh thú, đến ℓúc đó chúng ta ℓại đi?”
Tân Hương Lan thở phào nhẹ nhõm, nói: “Vậy tối nay nương làm lương khô cho các con.”
Khưu Tiểu Ngư biết Tân Hương Lan luôn muốn bồi thường nàng, không cho nàng ta làm gì, nói không chừng trong lòng nàng ta càng thêm bất an, vì thế sảng khoái gật đầu đồng ý, thậm chí còn đưa ra yêu cầu.
“Con muốn ăn bánh rán nương làm, thêm trứng gà vào, phải nhiều mỡ.”
Khưu Tiểu Ngư đưa ra yêu cầu khiến Tân Hương Lan cảm thấy rất vui, cảm thấy Khưu Tiểu Ngư thật sự coi nàng ta là người thân.Dù sao chỉ khi đối mặt với phụ mẫu của mình, đứa bé cầu xin thứ gì mới thản nhiên như vậy.
“Được, con thích ăn, sau này làm nhiều cho con ăn.” Tân Hương Lan lại đỏ mắt.
“Nương thật bất công, ngày hôm qua con nói muốn ăn bánh còn mắng con.” Vương Quân cố ý nói với vẻ chua xót.
Tân Hương Lan trừng Vương Quân một cái: “Con có thể giống sao, con đòi ăn bánh nướng thêm thịt, xem muội muội con hiểu chuyện chưa, chỉ thêm trứng gà.”Vương Nghĩa: …
Vương Quân: …
Tác dụng của hai huynh đệ bọn họ chỉ có như vậy ư?
Khưu Tiểu Ngư nghĩ một lát, cảm thấy cũng được, thêm hai người cõng đồ ăn, đúng là có thể ăn lâu hơn chút, vì thế gật đầu.Đột nhiên có chút nhớ.
Không biết bọn họ thế nào, có lẽ là kết giới ở Linh Ẩn Trang bị phá hỏng, sau này không cần dị năng giả đi hiến tế duy trì kết giới kia vận hành.
Đúng vậy, khi Khưu Tiểu Ngư xem kết giới, thực ra đã có phỏng đoán phương diện này, chẳng qua không nắm chắc trăm phần trăm cho nên không nói ra.
“Vậy để đại ca và nhị ca đi theo con, tốt xấu gì cũng có bọn họ mang lương khô cho con.” Đôi mắt Tân Hương Lan khẽ đảo, nghĩ tới chủ ý này.Tuy không biết vì sao Khưu Tiểu Ngư lại lựa chọn đến thôn Hướng Dương vào lúc này, trong lòng suy đoán có phải Khưu Tiểu Ngư muốn gia nhập thôn Hướng Dương hay không.
Lúc này không có nhiều người đi xem đất ở thôn Hướng Dương, không phải hộ tốt nhất mà bọn họ muốn lựa chọn.
“Chính vì nghe nói có mãnh thú con mới muốn đi.” Khưu Tiểu Ngư nói.
Tân Hương Lan sửng sốt, ngay sau đó nghĩ tới khả năng nào đó, trong lòng chua xót.“Không có gì nguy hiểm, mấy quyền là đánh chết, nếu nương lo lắng thì lấy nhiều đồ ăn cho ta mang theo, chỉ cần ăn no sức lực của con rất mạnh.” Khưu Tiểu Ngư vụng về an ủi người nhà mới ra lò.
Đột nhiên nghĩ tới lão nhân Tưởng Ngạo Thạch, hắn ta không xa lạ với nàng chút nào.
Đặc biệt là khi biết mình là cháu gái hắn ta, cho dù cho hắn ta thứ gì, hắn ta nhận với vẻ đương nhiên.
Haizz!“Tiểu Ngư…” Tân Hương Lan muốn nói gì đó, nhưng nghĩ tới sức ăn của Khưu Tiểu Ngư, dường như chỉ có thể dựa vào chính nàng đi nuôi sống nàng, cả nhà bọn họ hiện giờ là trói buộc, là liên lụy đối với Khưu Tiểu Ngư.
“Mọi người không cần lo lắng, sức lực của con rất mạnh, lúc trước đã đánh chết một con hổ.” Khưu Tiểu Ngư nâng cánh tay lên nắm chặt, tỏ vẻ mình rất mạnh.
“Nhưng mà… Rất nguy hiểm.” Tân Hương Lan đỏ mắt suýt nữa rơi lệ.
Trên mặt Vương Quân và Vương Nghĩa lộ biểu cảm xấu hổ, đều tại bọn họ vô dụng, nếu không đã không cần khiến Vương Tam Nha nghĩ cách kiếm tiền.
“Chẳng ℓẽ trứng gà rẻ sao?” Vương Quân nhỏ giọng nói thầm một câu.
Tân Hương Lan vô cùng không khách sáo đánh ℓên đầu Vương Quân một cái, Vương Quân bị đánh ngốc.
“Đừng tưởng rằng con nói nhỏ, ℓão nương không nghe thấy được, nhanh đi giúp nhào bột mì đi.”





Bạn cần đăng nhập để bình luận