Nông Môn Cay Nữ: Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Đi Chạy Nạn

Chương 387: Như Vậy Đã Nhát Gan?



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}Đợi đến khi bọn họ hết giá trị ℓợi dụng, kết cục có khả năng còn thảm hơn trúng độc mất mạng.
Nghĩ như vậy, bọn họ quyết định đánh thức Khưu Tiểu Ngư.
“Đây ℓà ℓần giả vờ giống nhất của ta, kết quả các ngươi ℓại từ bỏ.” Trong giọng nói tràn ngập đáng tiếc.
Mấy hắc y nhân chảy mồ hôi ℓạnh càng nhiều hơn, như vậy hơi thái quá, hai người giả vờ hôn mê.
“Các ngươi, các ngươi dám gạt bọn ta?”
Nhìn xem, bị dọa sợ tới mức nói mấy lời ngu ngốc.
“Nói thử xem, sao lại thế này?” Khưu Tiểu Ngư hỏi.
Mấy hắc y nhân liếc nhau, bọn họ đang do dự có nên chế trụ Khưu Tiểu Ngư và Lại Tư hay không, sau đó vừa đe dọa vừa dụ dỗ, khiến nàng giải độc cho bọn họ.“Rầm…”
Lại có hai hắc y nhân bị Khưu Tiểu Ngư đánh ngã.
“Bây giờ có thể nói chuyện hẳn hoi chưa?” Vẻ mặt Khưu Tiểu Ngư không chút biểu cảm hỏi.
“Có… Có thể…”Nhưng mà các nàng có thể giấu giếm bọn họ giả vờ hôn mê, hơn nữa bọn họ không cảm nhận được nội lực trên người các nàng, xuất hiện loại tình huống này là cảnh giới võ công cao hơn bọn họ, hoặc là người thường.
Cho dù bọn họ có ngốc còn tự phụ, cũng không đến mức cảm thấy hai người là người thường.
Bầu không khí vô cùng yên tĩnh khiến người ta cảm thấy áp lực.
“Lão đại, bọn họ không muốn nói, hay là xén thêm một đợt đi?” Lại Tư đề nghị.Mũi chân đá bay một thanh kiếm khác định đâm về phía Lại Tư.
Tuy Lại Tư là dị năng giả nhưng cấp bậc dị năng tương đối thấp, hơn nữa nàng ta không chú trọng rèn luyện cơ thể, đối mặt với võ giả hạng nhất cũng không nhẹ nhàng như Khưu Tiểu Ngư.
Tuy không chết, nhưng dưới tình huống nguy hiểm vẫn sẽ bị thương, ví dụ như hiện giờ.
“Phốc…” Lại Tư thấy Khưu Tiểu Ngư đá bay thanh kiếm giúp nàng ta, lập tức vô cùng ăn ý ra tay, một chiếc kim bắn ra, trực tiếp đâm xuyên qua bàn tay của hắc y nhân kia.Hắc y nhân ra tay, kiếm tản ra ánh sáng sắc bén đâm về phía bọn họ.
Đám hắc y nhân kia còn tưởng những lời Lại Tư nói là tiếng lóng gì đó, cho nên mới gấp không đợi nổi tấn công bọn họ.
“Đinh…”
Khưu Tiểu Ngư vươn hai ngón tay kẹp lấy kiếm đâm tới, tay vừa di chuyển kiếm cắt thành hai đoạn.“A…”
Hắc y nhân kêu thảm thiết, tay trái nắm cổ tay phải, run lẩy bẩy.
Loại cảm giác kim loại xuyên qua lòng bàn tay xông thẳng lên đại não.
Nếu kim nhọn vừa rồi đâm về phía yết hầu hắn ta, hiện giờ hắn ta đã chết.
“Lại Tư, ngươi hỏi đi.” Khưu Tiểu Ngư nói.
Đám hắc y nhân: …
Không thể không thành thật báo tên họ.
“Giới tính.”
“Sát thủ.”
“Sát thủ không phải ℓà giết người sao, ngươi muốn bắt bọn ta đến đâu.”
Cuối cùng cũng hỏi tới trọng điểm, mấy hắc y nhân thở phào nhẹ nhõm.
Đám hắc y nhân: ?
Vì sao bọn họ cảm thấy Lại Tư chỉ đang đợi bọn họ, chỉ đợi bọn họ không muốn nói thì sẽ tra tấn.
Tuy bọn họ không nghe hiểu xén điểm ℓà gì, nhưng tuyệt đối không phải ℓà chuyện tốt gì.
“Ừm…”
“Gãy rồi…”





Bạn cần đăng nhập để bình luận